Lý Nhược Hàm khẩn trương nuốt nước bọt, hai tay gõ vào hai bên chỗ ngồi của mình một cách yếu ớt.
Căn cứ vào hiểu biết của cô ta về Lương Dần, hôm nay hắn nhất định sẽ nói chuyện với cô ta
Lý Nhược Hàm còn hiểu rõ, sau khi hắn xem chương trình, nghe Vạn Tố Y nói tới tên cô ta, hắn sẽ tức giận nhưng cố nhịn xuống. Bây giờ là thời điểm quan trọng đối với hắn, không thể để cho Lý Đức Nghĩa tìm ra sai sót gì. Nếu như chuyện này ầm ĩ lên, Lý Đức Nghĩa cũng sẽ không đứng ở góc độ công bằng để giúp hắn, chỉ biết ra sắc chỉ trích hắn mà thôi.
Lúc này, Lương Dần đã có thể đoán ra được những lời Lý Đức Nghĩa có thể nói, còn không phải mấy lời: "Ngay cả quan hệ trong gia đình còn không giải quyết được thì có năng lực gì để quản lý chuyện của công ty?" "Tôi giao hai hòn ngọc quý trên tay mình tới cho cậu, không phải để cho cậu giẫm đạp hỏng như vậy." "Chó thì phải giữ được dáng vẻ của nó, tỏ ra oan ức cái gì chứ?"
Mấy năm qua Lý Đức Nghĩa đã không từ bất kỳ thủ đoạn nào để sỉ nhục Lương Dần. Khi hắn ở cùng với Lý Nhược Tình, hắn đã từng ngang ngược vài lần, nhưng từ sau khi cô ấy qua đời về sau, hắn lại học được cách chịu nhục...
Cho dù, có đôi khi có người làm hắn thấy vô cùng chán ghét, nhưng mỗi khi ép mình nhịn xuống, hắn liền cảm giác mình đã thành công một bước, bây giờ một nửa Kailin đã rơi vào trong túi hắn, đây là công lao hắn chịu đựng. Nếu không phải Lý Đức Nghĩa vẫn cảm thấy hắn không có năng lực, hắn cũng không thể thuận lợi đi tới ngày hôm nay.
Lương Dần nhịn Lý Nhược Hàm, ngẩng đầu tiếp tục xem máy tính.
Trong màn ảnh, Vạn Tố Y và hai chị em của cô mỉm cười đứng ở trên sân khấu nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị số phiếu trên mạng.
Gần như không đến mấy giây, trên màn ảnh số phiếu của Vạn Tố Y đã vượt qua Đổng Tiểu Khiết.
Đổng Tiểu Khiết thua hoàn toàn, bàn tay nắm thật chặt trước sau không thả. Dù thế nào cô ta cũng không ngờ được, cho dù cô ta chuẩn bị hậu chiêu cho Vạn Tố Y như vậy, Vạn Tố Y vẫn có thể ở trong tình cảnh nguy cơ giành được phần thắng.
Vừa mới bắt đầu cô ta đã vạch trần công việc của Vạn Tố Y trước đây, rõ ràng có tác dụng ảnh hưởng tới Vạn Tố Y, rất nhiều người dường như tránh còn không kịp. Nhưng vì sao... bây giờ những người này lại xem như chưa có chuyện gì xảy ra vậy.
Sau mấy lần giở trò nhưng vẫn thua, Đổng Tiểu Khiết chắc không còn lời nào để nói nữa.
Nguyễn Ca đứng ở bên phía người thắng trận nhìn Đổng Tiểu Khiết và mỉm cười rất kiêu ngạo, Đổng Tiểu Khiết lập tức nổi giận.
"Đừng cao hứng quá sớm, cô cho rằng thắng một lần thì đã thắng vĩnh viễn sao?" Vào giây phút cuối cùng, Đổng Tiểu Khiết vẫn nói rất khí thế với Nguyễn Ca, giống như từ trước đến nay cô ta chưa từng thua vậy.
Lần này Nguyễn Ca không có nổi giận như những lần trước là cười đáng yêu: "Nếu như cô nói những lời này vào lần đầu tiên thua, có thể còn có chút tác dụng. Nhưng bây giờ trận thi đấu dã kết thúc, cô còn nói như vậy, khó tránh khỏi không phóng khoáng, không thua nổi."
"Cô..." Đổng Tiểu Khiết không cam lòng, nhưng nghẹn lời.
Bởi vì Nguyễn Ca nói rất đúng, cũng không thể tìm ra sai lầm nào.
Trận thi đấu đã kết thúc, Đổng Tiểu Khiết đã thua triệt để. Ở trong một cuộc thi đấu, cô ta đã thua bởi Vạn Tố Y.
Đây là một chuyện khiến Đổng Tiểu Khiết cảm thấy rất mất mặt một việc, từ trước đến nay cô ta chưa từng thu, ở trong bất kỳ cuộc thi đấu quốc tế nào, cô ta cũng chưa từng thu, nhưng bây giờ chỉ là một cuộc thi đấu Game show nhỏ trong nước, cô ta lại thua bởi Vạn Tố Y, một người mới cho tới bây giờ chưa từng tham gia tranh tài... Ánh mắt Đổng Tiểu Khiết về phía bụng của Vạn Tố Y. Hơn nữa còn là một phụ nữ có thai, đồng thời, cô ta còn bắt nạt người ta, như vậy cũng có thể thua, cô ta thật sự không còn mặt mũi nào nữa.
Tất cả mọi người chúc mừng Vạn Tố Y và Nguyễn Ca giành thắng lợi, không ai để ý tới Đổng Tiểu Khiết đang mất mát và khổ sở.
Sau khi chương trình kết thúc, Đổng Tiểu Khiết cảm thấy cả người lạnh lẽo, ngoại trừ trong lòng lạnh ra, còn có một ánh mắt lạnh lùng giống như mũi tên băng bắn về phía cô ta.
Cô ta nhìn lại thì lập tức kinh hãi.
Người lạnh lùng nhìn cô ta chằm chằm không phải ai khác, chính là Mạnh Kiều Dịch, chồng của Vạn Tố Y...
Dù Đổng Tiểu Khiết phát triển ở nước ngoài thế nào đi nữa, cũng biết người đàn ông này, biết thế lực của hắn rất lớn.
Cô ta vài lần hại vợ của hắn, bây giờ hắn nhìn cô ta như vậy, có phải chứng tỏ hắn có thể sẽ báo thù cho vợ mình không?
Đổng Tiểu Khiết cảm thấy cổ họng khô khốc và cố nuốt nước bọt, tự an ủi mình. Sẽ không đâu, cô ta là một chuyển gia trang điểm xuất sắc, có ai sẽ bị uy hiếp tới mức không dám sử dụng mình chứ?
Hơn nữa, nếu trong nước không có chuyện cho mình làm, cô ta vẫn có thể đi ra nước ngoài, nước ngoài còn có đầy công việc đang chờ cô ta, cô ta không cần lo lắng.
Cách lùi một bước tẩy não an ủi mình vẫn có tác dụng lớn với Đổng Tiểu Khiết, chẳng bao lâu cô ta lại thấy bình tĩnh lại.
Sau khi chương trình kết thúc, cha chồng của Vạn Tố Y mời mọi người ăn cơm. Ở đây chủ yếu là mời Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc.
Trên bàn cơm, Mạnh Niên Nguyên đại diện mọi người cảm ơn hai người bạn tốt của Vạn Tố Y: "Nào, làm cha của Tố Y, tôi phải cảm ơn các cháu. Tố Y có thể có những người bạn như các cháu khiến tôi thấy rất kiêu ngạo, con dâu của tôi vẫn là người có nhân cách tốt, gặp chuyện như vậy cũng có các cháu giúp nó, tôi rất cảm động."
Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc nhìn nhau cười, cầm chén và đứng lên: "Cảm ơn chú, nhưng làm bạn thì chúng cháu vốn nên trợ giúp lẫn nhau, chúng cháu giúp Tố Y, cũng là vì Tố Y đối với chúng cháu rất tốt."
Nghe Nguyễn Ca nói vậy, Nhạc Nhất Nhạc lập tức gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, Tố Y rất hiền lành, trước đây cháu đã biết được, tinh thần trọng nghĩa của cháu cũng chỉ có thể được phát huy từ Tố Y."
Vạn Tố Y nhìn Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc nói vậy thì không khỏi mỉm cười, ở trước mặt người lớn tuổi, hai người không khỏi thấy mất tự nhiên.
Vạn Tố Y chậm rãi nhìn qua Mạnh Niên Nguyên, trong lòng thấy ấm áp.
Hôm nay Mạnh Niên Nguyên giống như cha của Vạn Tố Y, cô chưa từng cảm nhận được tình cảm ấm áp như vậy của người cha, cho dù... cô có cha.
Mạnh Niên Nguyên bình thường không nói nhiều, cũng không đại biểu ông không xem Vạn Tố Y là người nhà. Khi cô gặp chuyện không may, người nhà họ Mạnh đều đứng ở bên cô, rất tốt hậu thuẫn cho cô.
Cảm giác này thật kỳ diệu, giống như trước mặt có nghìn binh vạn ngựa nhưng cô hoàn toàn không lo lắng, bởi vì phía sau cô có người nhà làm chỗ dựa, cô không phải chỉ có một mình mà có rất nhiều người suy nghĩ cho cô.
"Xem ra tâm tình không tệ, còn cười được." Mạnh Kiều Dịch ôm vai Vạn Tố Y cười, khẽ nói.
Vạn Tố Y gật đầu, không phủ nhận sự hài lòng của mình: "Đúng, cảm giác thật ấm áp."
Mạnh Kiều Dịch ôm cô, chỉ hy vọng cô vẫn mỉm cười như thế: "Chúc mừng em."
"Anh nói là trận thi đấu sao?" Vạn Tố Y quay đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch hỏi thăm.
Mạnh Kiều Dịch nhướng mày: "Em hi vọng anh chúc mừng em chuyện gì?"
"Thật ra, thắng trận thi đấu cũng không làm cho em thấy hài lòng bằng cảnh tượng bây giờ." Vạn Tố Y cúi đầu nhìn tay Mạnh Kiều Dịch, và đặt một tay lên tay anh, nụ cười cũng đầy ấm áp: "Người yêu ở bên cạnh, cha mẹ bảo vệ, bạn vè hòa hợp, còn có chuyện gì hạnh phúc hơn nữa chứ?"
Mạnh Kiều Dịch gật đầu, không phải anh trả lời vấn đề của Vạn Tố Y, mà thừa nhận cảnh tượng lúc này.