Mạnh Kiều Dịch không nhịn được cười khẽ, đầu ngón tay cọ vào trán của cô: "Em nói bậy bạ gì đó? Cuộc sống của em chỉ vừa mới bắt đầu thôi."
"Đúng, vừa mới bắt đầu." Vạn Tố Y dựa vào trong lòng Mạnh Kiều Dịch, trên mặt vẫn mỉm cười.
Cô thấy hài lòng nhất chính là lúc này, khi bên cạnh cô còn có anh. Vạn Tố Y kích động khi nghĩ đến quay phim quảng cáo, nhưng lấy tư cách là Dương Chi Thủy, cô rất bình tĩnh trước những điều này.
Dương Chi Thủy ngoại trừ là người phát ngôn, còn là nhân viên của sản phẩm AR. Trên rất nhiều chuyện cô đều phải duy trì sự bình tĩnh, không thể lộ ra quá nhiều cảm nhận cá nhân.
Có chuyện buổi ra mặt lần trước, lần này Dương Chi Thủy đi tới Kailin, tất cả mọi người đều tôn trọng cô hơn rất nhiều. Dương Chi Thủy thậm chí có thể nói Lý Nhược Hàm không thương tiếc, càng không cần phải nói tới những người khác, bọn họ vẫn nên khách sáo với cô một chút thì thỏa đáng hơn.
Khi Vạn Tố Y đến đó còn chưa bắt đầu quay phim, thư ký trường quay lập tức đưa nước qua cho cô, nói chuyện rất khách sáo: "Cô Dương, bây giờ còn mười phút mới bắt đầu, phiền cô chờ một lát."
"Không sao." Vạn Tố Y cúi đầu trả lời và nhận lấy đồ uống do anh ta đưa tới.
Cô không nói nhiều nhưng lại làm cho thư ký trường quay phải chú ý. Dương Chi Thủy có vẻ không khó chịu giống như những lời đồn đại anh ta nghe được. Đây là cảm nhận của cá nhân thư ký trường quay, anh ta vẫn không dám nói nhiều với Dương Chi Thủy, sợ mình nhỡ lời một câu sẽ chọc giận vị phật lớn này.
Chuyện của Lý Nhược Hàm còn chưa giải quyết, hôm nay anh ta cũng không dám gây rối loạn tại hiện trường. Không có Lý Nhược Hàm, tất cả tiến hành thuận lợi một cách khác thường.
Trong cả quá trình quay phim, Vạn Tố Y nói chuyện rất ít. Trong những người phát ngôn, cô là người duy nhất không có bất kỳ kinh nghiệm nào, bởi vậy cô phải bảo đảm tốt hiệu suất công việc của mình.
Vào giờ nghỉ trưa, Luna vẫn là người duy nhất qua bắt chuyện với Vạn Tố Y: "Hi, Dương, chúng ta cùng ăn cơm trưa nhé?"
"Trường quay không chuẩn bị cơm hộp sao?" Dương Chi Thủy ngồi ở vị trí của mình tháo tóc giả, mỉm cười nói với Luna.
Luna nhăn nhó xích lại gần Vạn Tố Y nói: "Nhưng tôi cảm thấy ăn không ngon lắm. Tôi chỉ ở chỗ này có một tuần nên muốn tranh thủ ăn thử các món ăn ngon."
Luna thoạt nhìn rất đơn thuần, cũng không có tâm cơ gì, Vạn Tố Y rất sẵn lòng làm bạn với cô ấy nên gật đầu. Suy nghĩ một lát, cô lại lên tiếng: "Tôi nhớ gần đây có nhà hàng không tệ, tôi dẫn cô đi nhé?"
"Vậy thì tốt quá." Luna vui mừng, nắm lấy tay Vạn Tố Y thể hiện sự vui mừng của mình.
Sau khi Vạn Tố Y gỡ tóc giả xong thì lấy một chiếc mũ rộng vành, thuận lợi đổi luôn vòng tai.
Tốc độ của cô rất nhanh, Luna nhìn chằm chằm vào Vạn Tố Y, trên mặt đầy vẻ hưởng thụ.
Hai người cùng đi ra khỏi Kailin, dọc đường đi không biết đã thu hút ánh mắt của bao nhiêu người.
Lương Dần vừa từ bên ngoài quay về công ty, nhìn thấy Vạn Tố Y và Luna nắm tay chuẩn bị ra ngoài. Hai người cười cười nói nói, thoạt nhìn quan hệ rất tốt.
Lương Dần nhìn hai người kia với vẻ mặt hơi kỳ lạ. Hình như Vạn Tố Y không có vẻ gì thù địch với Luna, ngay cả ánh mắt khi nhìn Luna cũng rất dịu dàng.
Nếu không phải trước đó Lương Dần từng nói chuyện với Luna, nghe cô ấy nói mới lần đầu tới đây nên không có người bạn nào ở đây, có thể hắn sẽ cho rằng Luna và Dương Chi Thủy là bạn bè quen biết từ lâu.
Luna đi tới cũng nhận ra Lương Dần, lập tức giơ tay lên thân thiện chào hỏi hắn: "Hi, Lương, chúng tôi chuẩn bị đi ăn trưa, anh có đi không?"
Khi Luna hỏi Lương Dần, hắn theo bản năng liếc nhìn về phía Dương Chi Thủy, nhưng cô không hề có chút phản ứng nào, thậm chí cũng không hề cười. Cô không nhìn về phía hắn giống như căn bản không nhìn thấy hắn, chỉ đang đợi Luna nói xong với bạn cô ấy mà thôi.
Dương Chi Thủy có thái độ với Lương Dần thế nào là tự do của cô. Nhưng khi thấy vẻ lạnh lùng của cô, hắn luôn cảm thấy không thoải mái. Hắn biết cô không hy vọng hắn đi cùng. Lần này hắn vẫn hiểu lòng người nói: "Không cần, tôi phải quay về công ty có việc."
Luna mới đến mấy ngày nhưng hình như hiểu rất rõ về tình hình ở đây: "Anh tới gặp tổng thanh tra Lý để thương lượng chuyện đám cưới à? Tôi nghe mọi người nói là sắp đến ngày cưới của hai người rồi."
Lương Dần cười khẽ gật đầu, mượn cơ hội này mời Luna: "Đúng vậy, đến lúc đó chúng tôi rất vinh hạnh nếu cô Luna có thể qua tham dự."
Luna không phải là minh tinh trong nước, cô vừa tới, phương diện khách mời minh tinh trong đám cưới của mình cũng sẽ cao hơn.
Luna nhìn Lương Dần chớp mắt vài cái, trông rất tinh nghịch: "Đến lúc đó nếu tôi còn ở đây thì tôi nhất định sẽ qua."
Mà nếu không ở đây, Luna cũng không có cách nào. Cô ấy còn chưa thân thiết với đám người Lương Dần tới mức thay đổi hành trình của mình vì bọn họ.
Chuyện như vậy thì không thể cưỡng ép, Luna có thể nói như thế, Lương Dần đã thấy rất thỏa mãn rồi. Hắn gật đầu và không muốn làm lỡ thời gian của bọn họ nữa: "Được rồi, hai người đi trước đi, dùng bữa vui vẻ nhé. Có gì thì chờ hai người về sẽ nói sau."
Luna dùng tay ra hiệu OK rồi lập tức khoác tay Vạn Tố Y rời đi. Trên đường đi, Luna mở miệng hỏi Vạn Tố Y: "Dương, có phải cô không thích Lương đúng không?"
"Vì sao cô lại nói như vậy?" Vạn Tố Y tự nhận mình còn chưa biểu hiện tới mức rõ ràng như vậy, Luna hẳn không thể nhìn ra mới đúng.
Luna nhún vai, nói chuyện rất tùy ý: "Tôi nhận thấy cô hình như không thích hắn, thậm chí có chút ghét nữa, bởi vì cô không muốn nói chuyện với hắn."
Vạn Tố Y lựa chọn không trực tiếp trả lời vấn đề của Luna. Cho dù Luna làm người ta cảm giác rất tốt, nhưng dù sao thời gian quen biết không lâu, cô không có cách nào để lộ quá nhiều suy nghĩ của mình: "Có thể bởi vì tôi không quen hắn."
Luna dường như tin Vạn Tố Y nên không suy nghĩ nhiều về lời cô đã nói. Cô ấy đi theo Vạn Tố Y, trên đường đi đều quan sát quần áo của Vạn Tố Y: "Có người nào đã nói với cô, cô rất có con mắt thưởng thức thời trang không?"
"Thật không? Cô nói là quần áo hay là trang điểm vậy?" Vạn Tố Y khẽ cười hỏi cô.
Luna quan sát quần áo và gương mặt của cô: "Tất cả đều có, mặc dù cô trang điểm nhìn rất tùy ý, nhưng có thể nhìn ra ánh mắt thật sự không tệ."
Có thể được Luna khẳng định như vậy đã chứng tỏ phẩm vị của Vạn Tố Y không tệ. Vạn Tố Y vui mừng nói với Luna: "Lời khen của cô chẳng khác nào khẳng định của quốc tế."
Luna hiểu được Vạn Tố Y nói có ý gì thì cười ra tiếng: "Cô thật đúng là quá hài hước."
"Đi thôi, nhà hàng đó ở ngay phía trước rồi." Vạn Tố Y tươi cười, chỉ về phía nhà hàng trước mặt mình.
Luna quan sát nhà hàng với ánh mắt đầy tò mò, cô ấy vẫn luôn không có sức lực chống lại các món ăn ngon, nhìn dáng vẻ tự tin của Vạn Tố Y thì hẳn nhà hàng này cũng không tệ lắm. Cô ấy đi vào nhà hàng cùng Vạn Tố Y, trong lòng đầy chờ mong.