Trong một nhà thờ ở đâu đó tại Nhật Bản.
Chàng trai Namidare đang đứng trước Rosalind bị thương.
Trong tay cậu là một con dao bạc từ Châu Âu mà cậu ta khó khăn lắm mới có được. Chính Rosalind đã từng nói với cậu rằng bạc là điểm yếu duy nhất của cô. Cô rất thích thú khi thấy cậu ấn tượng đến mức nào lúc cô có thể ra ngoài dưới ánh nắng mặt trời dù cô đã bảo rằng không vấn đề gì. Tuy nhiên, thật khó khăn đối với một chàng trai mười sáu tuổi để kiếm được một con dao bạc đắt tiền như thế. Đặc biệt là trong khi chạy trốn từ một con ma cà rồng không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng mặt trời hay nước.
Và ngay cả với một vũ khí như vậy trong tay, một con người bình thường không có cửa với ma cà rồng. Nói rõ ra, cô mạnh, mạnh hơn cậu rất nhiều. Ma cà rồng có thể biến thành sương mù và né tránh bất kỳ đòn đánh nào. Họ có thể triệu hồi những con dơi và chó sói - thậm chí là kiểm soát chúng. Chưa kể họ có thể hút máu của ai đó và biến họ thành nô lệ, ngay lập tức kết thúc cuộc chiến. Nhưng dù vậy, cậu đã thành công.
Cậu đã sử dụng bộ não - và chân của mình - và cuối cùng đã đánh bại cô. Cô không thể không ngạc nhiên vì cậu, ngay cả sau khi cậu trở thành kẻ thù của cô. Rosalind không thể không bị cậu cuốn hút.
“Namidare…” cô gọi tên cậu, nửa vô thức.
Rosalind đặt tay lên mép ghế dài bằng gỗ và cố gắng đứng dậy. Nhưng sức mạnh của cô đã mất hút. Cánh tay của cô ấy chỉ co giật và lắc lư. Cô cũng không thể cảm thấy chân mình.
Bạc hút sinh lực của ma cà rồng. Bản thân vết thương sẽ lành, nhưng sự mất mát sinh lực như vậy có khả năng gây tử vong. Phải mất nhiều thời gian để phục hồi hơn thể lực, và sự mất mát đó khiến cô chậm chạp và thậm chí còn dễ bị tổn thương hơn.
Ngay khi cô bắt đầu suy nghĩ về việc nằm đó và để chàng trai Namidare kết thúc, một cô gái xuất hiện trong nhà thờ.
Mắt Rosalind mở to và cô nghiến răng. Đó là cô gái đã đánh cắp Namidare từ cô.
"Không! Đừng đến đây!” Chàng trai Namidare hét lên với cô gái.
“Nhưng em lo cho anh!” Cô ta hét lại với cậu.
Cả hai đều quan tâm nhiều đến nhau. Và khi cô thấy thế, thứ gì đó trong Rosalind tan vỡ.
"Ngươi... Ngươi là kẻ...!"
Rosalind nghĩ những ngón tay của cô thiếu sức mạnh để di chuyển, nhưng giờ cô nhận ra chúng vừa đủ. Chân cô cũng bắt đầu cử động lại, khi cô tìm thấy lý do để chiến đấu.
"Là lỗi của ngươi..."
“Aah!” Cô gái hét lên và ngã xuống trước ánh mắt của Rosalind.
Ta ở đây trước!
Cô ép chân tay của mình vượt quá giới hạn của chúng khi lao mình vào không trung. Đôi mắt đỏ của cô cố định vào cô gái mà mình ghét.
Ngươi sẽ trả giá vì cướp Namidare khỏi ta!
Cho đến bây giờ, Rosalind vẫn luôn có mọi thứ cô từng muốn. Cô nghĩ rằng cô sẽ luôn như vậy. Bao gồm Namidare. Cậu đã ở bên cô kể từ khi họ gặp nhau một năm trước. Là thế... cho đến khi cô gái đó xuất hiện.
"Anh ấy đáng lẽ là của ta mãi mãi!" Ngay trước khi nanh của cô đến được cô gái...
"Rosalind!"
Chàng trai Namidare ném mình giữa họ. Rosalind do dự một lúc... nhưng chỉ thế cũng đủ quyết định mọi thứ.
Lưỡi dao bạc xuyên qua bộ váy- cùng với bức ảnh cô trân trọng — và đâm sâu vào trái tim cô. Bạc làm cho hầu hết các chức năng cơ thể cô ngưng hoạt động. Lý do duy nhất cô không bỏ mạng là vì chàng trai Namidare đã kiềm con dao của mình ở giây cuối cùng.
Nhưng dù vậy, một nửa trái tim cô đã bị phá hủy và cơ thể cô rơi vào hôn mê khi tâm trí cô mờ đi. Ngay trước khi mọi thứ trở nên đen tối...
"Xin lỗi, Công chúa..."
Cô nghe những lời xin lỗi của chàng trai khi cô bất lực nhắm mắt lại.
---
Claus: BÙM, ta quay lại rồi, ờm, ai quên nội dung thì đọc lại từ đầu đi ha. Ai chưa đọc thì lướt qua cái tóm tắt rồi hẳn đọc ha. Mà, quay lại được bao lâu thì ta chịu, nên chả có lịch gì đâu.