Tại trung tâm của Bairan.
Hơn 9.000 người dân đã bị trói lần lượt do mệnh lệnh của Công tước Lucilliv.
“Các ngươi đã chọn không rời khỏi đây sau khi Bairan trở thành nơi ẩn náu của những kẻ nổi loạn. Đó rõ ràng là một tội ác. Tiền thuế và sức lao động của các ngươi lại đi lấp đầy dạ dày cho những kẻ nổi loạn. Điều đó có nghĩa là các ngươi cũng chống lại gia đình Hoàng Gia.”
Cư dân Bairan không còn là người của Vĩnh Hằng nữa.
Công tước Lucilliv đánh giá như vậy. “Chúng không đủ điều kiện để sống trên vùng đất của Vĩnh Hằng nữa. Giết chúng. Tất cả các thế hệ của chúng đều bị tiêu diệt và mồ mả của tổ tiên chúng phải bị phá bỏ. ”
“…!”
Các cư dân của Bairan cho rằng điều đó thật bất công. Một người có can đảm đã cố gắng cầu xin lòng thương xót, nhưng họ đã không thể mở miệng vì các pháp sư cao cấp đã sử dụng phép thuật im lặng để bịt miệng người dân.
“Hự…! Ôi! ”
Họ không thể nói chuyện ư? Sự tuyệt vọng đã tràn ngập trong mắt cư dân. Ít nhất thì họ muốn Công tước Lucilliv hãy tha cho con cái hoặc cha mẹ của họ. Nhưng Công tước Lucilliv đã ra lệnh mà không quan tâm.
“Giết chúng.”
“Á! Ôi! ”
Các cư dân cố gắng chống lại. Nhưng họ không thể di chuyển bởi vì họ đã bị trói chặt bởi dây thừng. Những người lính đã chế ngự họ và họ trở thành mục tiêu của những cung thủ.
“Việc này là không thể …”
Hơn một nửa trong số 100.000 quân Vĩnh Hằng chỉ là lính nghĩa vụ. Nên họ đã run lên vì sợ hãi khi chứng kiến cảnh tượng khó tin trước mặt.
“Họ thực sự sẽ giết tất cả những người dân này sao?”
“Chuyện này thật vô lý… Tại sao họ lại có tội chứ? Chẳng phải do sự kém cỏi của đất nước nên lãnh thổ này đã bị quân nổi dậy cướp đi sao, nó đâu phải lỗi của người dân? Tại sao họ lại đổ mọi tội lỗi lên người dân? ”
“Họ đang đối mặt với cái chết chỉ vì sự hiện diện của những kẻ nổi loạn! Ngay cả những đứa trẻ còn nhỏ cũng đâu biết gì đâu!”
Chỉ huy của họ là một người không quan tâm đến tính mạng của người dân. Ngay sau khi họ nhận ra sự thật này, nhuệ khí của những người lính nghĩa vụ đã giảm mạnh. Họ đã mất niềm tin vào người chỉ huy của họ. Đó là khoảnh khắc tinh thần của họ đã bị suy sụp sau khi thể lực bị đẩy đến giới hạn bởi chuyến hành quân vất vả.
‘Từ bây giờ thì chỉ có thể dùng sự sợ hãi để khống chế họ mà thôi. “
Ars tỏ vẻ khó chịu.
‘Mình đoán sẽ có nhiều người đào ngũ tối nay.’
Số người bỏ trốn trên đường từ Partu đến Bairan đã lên tới gần 6.000 người. Nó sẽ sớm đạt hơn 10.000 thôi. Ars nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Công tước Lucilliv.
‘Sẽ có cơ hội rất sớm thôi.’
Công tước Lucilliv có một sơ hở nhỏ mà ông không hề hay biết. Đó là hệ thống chỉ huy của quân đội cuối cùng sẽ bị phá vỡ và gây ra sự bối rối cực độ. Chẳng phải sẽ rất lý tưởng nếu Công tước Lucilliv để lộ lỗ hổng vào thời điểm đó sao? Dựa trên kết quả quan sát của Ars thì Công tước Lucilliv đã đặt sự an toàn của bản thân lên hàng đầu. Ông ta luôn được bảo vệ bởi 300 vệ binh và 10 pháp sư cao cấp, vì vậy Ars khó tìm được cơ hội ám sát ông ta.
‘Nếu không có sơ hở thì mình sẽ cứ phải lao lên phía trước thôi.’
Nếu tình hình đến mức đó, ông ấy cũng sẽ không ngại hy sinh mạng sống của mình cho chủ nhân. Ngay từ đầu, mạng sống của ông là được cứu bởi Grid. Vì vậy, ông có thể sẵn sàng dâng mạng sống của mình cho Chúa Công.
‘Mình sẽ giao việc trả thù Hoàng đế Saharan cho Piaro vậy.’
Lúc đó, một nụ cười buồn vui lẫn lộn đã xuất hiện trên khuôn mặt của Ars.
Bụppp!
Một tia sáng lóe lên trên bầu trời và Grid xuất hiện.
“Chúa… Chúa Công …?”
Binh nhì Ars đến từ Partu. Danh tính thực sự của ông ta chính là Asmophel của Chơi Đồ Mạnh và bây giờ ông đang cảm thấy bị sốc.
‘Tại sao Chúa Công lại ở đây?’
Tình hình hiện tại là quân bảo vệ Bairan đã rút lui rồi cơ mà! Vậy thì tại sao chủ nhân của ông lại một mình đến nơi này?
‘Đừng nói với mình là?’
Lãnh Chúa của ông đến để cứu những người dân còn lại ở đây ư?
“Không thể tin được…”
Một Lãnh Chúa phải một mình đối mặt với 100.000 quân địch để bảo vệ người dân của mình. Ngực Asmophel nóng bừng lên khi ông nhìn lên bầu trời.
“Minh rất muốn nhìn thấy vương quốc mà Chúa Công sẽ gây dựng nên.”
Một vị vua nghĩ về dân chúng hơn là mạng sống của chính mình. Nó chắc chắn là rất ngu ngốc. Vua là một thực thể không thể thay thế được, vậy mà ngài ấy lại liều mạng để bảo vệ người dân ư? Trong những ngày Asmophel còn là một quý tộc, hẳn là ông ấy sẽ bật cười khi nghĩ về một vị vua như vậy rồi.
Nhưng bây giờ Asmophel đã biết nhìn thế giới từ quan điểm của một người lính và trái tim của ông ấy giờ đã khác. Ông ấy nghĩ Grid trông rất lẫm liệt. Ông tự hỏi vương quốc của Grid sẽ trông như thế nào dây. Vì vậy, ông sẽ bảo vệ Chúa Công của mình.
‘Tôi sẽ bảo vệ ngài. Tôi sẽ là sức mạnh để thực hiện đức tin và ý chí của Chúa Công. ‘
Rắcc!
Tay Asmophel run lên khi ông cầm một cây thương. Và ông ấy bắt đầu di chuyển giữa 100.000 quân khi một cuộc bắn phá đã được phát động nhắm vào Grid.“Hở?”
Grid không tin vào đôi mắt của mình khi đến được Bairan với Sticks. Đó là vì những gương mặt quen thuộc đã không còn ở đó nữa và có một đội quân tràn ngập thành phố.
“Tại sao không có ai vậy…?”
Grid đã phát hiện ra lá cờ của Vĩnh Hằng được treo trên tường và những người lính mặc áo giáp vàng.
“…Các bạn? Chết tiệt.”
Khuôn mặt của Grid tối sầm lại khi cậu hoảng sợ trong giây lát.
“Họ đã chết rồi ư?”
Những kẻ khốn nạn đã cướp lấy đất của cậu ấy! Các đồng đội và binh lính của cậu ấy đã chết! Grid không thể kìm nén được cơn thịnh nộ của mình nữa trong khi Sticks vẫn đang mệt mỏi vì phải liên tục sử dụng [Dịch Chuyển Hàng Loạt] đã vội vàng cố gắng trấn an cậu ấy.
“Hộc … Hộc … Grid, bình tĩnh. Cậu nghĩ rằng binh lính và kị sĩ của cậu sẽ dễ dàng bị đánh bại như vậy sao? ”Lúc này, họ đang ở giữa lãnh thổ của kẻ thù trong khi số lượng binh lính địch lại nhiều như hạt cát trên sa mạc. Nếu Grid mất bình tĩnh và hành động theo cảm tính thì việc cậu ấy chết sẽ là điều khó tránh khỏi. Grid cuối cùng đã có thể lấy lại được bình tĩnh trước lời nhắc nhở của Sticks và cậu hỏi trong cửa sổ trò chuyện của Bang hội.
@Grid: Các thành viên bảo vệ Bairan làm sao rồi?
@Pon: Chúng tôi không thể bảo vệ nó được nữa nên chúng tôi đã phải rút lui. Xin lỗi Grid vì chúng tôi không thể giữ nó được. Nhưng chúng ta chắc chắn sẽ lấy lại được.
@Ibellin: Anh Grid! Sao anh về sớm vậy? Em tưởng anh định ở lại Lục địa phía Đông lâu dài chứ?
@Vatnenr: Cây cung cậu tặng cho Jishuka thật tuyệt vời! Nó thực sự tuyệt vời!
“Haiz…”
Grid thở dài khi thấy câu trả lời của Pon. Vì cậu đã cho rằng đây là tình huống tồi tệ nhất khi mọi sức mạnh ở Bairan đã bị tiêu diệt.
“Đi thôi. Đó là một cuộc rút lui chiến lược ”.
Số lượng kẻ thù thực sự nhiều không đếm xuể. Grid chưa từng nhìn thấy một số lượng lớn như vậy ngay cả trên TV. Nên sẽ thật khó để tưởng tượng việc phải chiến đấu với họ một mình.
“…?”
Nhưng Grid bỗng cảm thấy choáng ngợp khi nhận ra có người dân Bairan. Họ đều bị kết án tử hình, không phân biệt tuổi tác hay giới tính. Cậu nhìn chằm chằm vào những mục tiêu mà những cung thủ đang nhắm tới.
Nao núng.
Grid đã dừng tại chỗ.
Smith là người đã dạy cậu ấy cách tạo ra những mũi tên jaffa. Những người trẻ tuổi mà cậu đã cùng sửa chữa các bức tường thành sau khi ngăn chặn được cuộc xâm lược của Giáo Hội Yatan. Cô gái đưa trái cây cho cậu và những người già đã kể chuyện cho cậu nghe. Grid đang nhìn thấy những người mà cậu ấy đã xây dựng mối quan hệ trong những ngày còn tân thủ của mình.
‘Họ sẽ bị tàn sát ư?’
Sự tức giận của Grid tăng vọt. Cậu ấy là người coi trọng những mối quan hệ của mình. Nói cách khác, cậu không thể chấp nhận được việc Vĩnh Hằng cố gắng ‘cướp đi’ những gì là của cậu ấy.
“Grid?”
Các cung thủ và pháp sư của đối phương đã bắt đầu cuộc tấn công. Sticks đã sử dụng khiên và có một biểu cảm khó chịu khi nhìn thấy các đòn tấn công lấp đầy bầu trời. Grid trông rất nghiêm túc.
“Sticks, đi Patrian trước đi.”
Đúng vậy.
“Có nhất thiết phải một mình chống lại một đội quân lớn như vậy không? Tất nhiên là không cần phải hỏi với số lượng quân địch như vậy rồi. Có 100.000 quân thù. Tôi biết sức mạnh của cậu thật, nhưng nó sẽ là tự sát khi một mình đối phó với 100.000 người đấy… ”
“Nhưng lùi lại như thế này có đáng xấu hổ không? Tôi là thủ lĩnh của Chơi Đồ Mạnh mà lại phải rút lui khi gặp kẻ thù ư? Điều đó sẽ làm xấu danh dự của những đồng đội đã chiến đấu vì tôi.”
Grid đang ý thức tới các camera từ các đài phát sóng trên toàn thế giới.
‘Nhìn đi.’
Quyền lực của cậu ấy đã tăng dần lên kể từ Giải Đấu Quốc Tế lần thứ 2. Bây giờ cậu ấy đã gần đạt đến vị trí của người giỏi nhất chưa? Đây sẽ là một cơ hội tốt để mọi người đánh giá cậu ấy. Ngoài ra, bản thân cậu cũng tò mò nữa. Cậu tự hỏi liệu mình có thể làm được gì nhiều khi tham gia trận chiến 1 VS 100.000 này không.
‘Còn 20 phút nữa là đến giờ hẹn của Tia Sáng Ma Thuật. “
Cậu ấy sẽ chiến đấu bằng tất cả sức lực của mình cho đến lúc đó.
‘Ưu tiên hàng đầu của mình là đảm bảo sự thoát hiểm cho người dân.’
Braham thì thầm với Grid.
‘Ngươi không hiểu à? Đối với một Huyền Thoại thì khái niệm về những con số là vô nghĩa. Một Huyền Thoại sẽ không ngại việc đối đầu với một triệu người, chứ đừng nói đến 100.000. Nói cách khác, nếu ngươi và ta phối hợp, 100.000 binh lính … Chà, thực ra không nhất thiết phải phối hợp làm gì. ‘Thứ duy nhất có thể mạnh hơn thực thể siêu việt chính là một người có sức mạnh tương tự. Và hiện giờ chỉ có rất ít người có khả năng đó. Grid gật đầu và cười.
‘Ta sẽ xem xét tình hình và gọi ngươi nếu cần.’
‘Ha. Ta sẽ làm điều đó nếu như ngươi khăng khăng nhờ. ‘
Grid xác nhận câu trả lời của Braham và mắt cậu trở nên nghiêm túc trở lại.
‘Đây là cơ hội để đánh giá khoảng cách giữa mình và những Huyền Thoại trước đây.’
Người đầu tiên cậu nghĩ đến là Lantier trên Quần đảo Behen.
“Mình sẽ kiểm tra thử xem và sau đó thách thức ông ta một lần nữa!”
Rẹtttt!
Grid đang có hàng trăm quả cầu màu trắng xung quanh cơ thể cậu ấy. Điều đầu tiên cậu cần làm là đối phó với những cung thủ đang nhắm cung tên của họ vào người dân Bairan.
“Kiếm Pháp Pagma, Siêu Việt.”
[Sức tấn công đã tăng gấp đôi. Các đòn tấn công cơ bản của bạn sẽ được chuyển thành các đòn tấn công tầm xa. Hiệu ứng này sẽ tồn tại trong 30 giây.]
“Các đòn tấn công thường sẽ đủ thôi.”
Ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Grid tách [Ma Kiếm] ra thành hai mảnh và vung tay không ngừng. 7 ~ 8 lưỡi kiếm năng lượng từ trên trời đổ xuống mỗi giây về phía các cung thủ Vĩnh Hằng.
“Aaaaack!”
Nó đã trở thành thủ đô của địa ngục pandemonium ngay lập tức. Hàng trăm binh lính đã chết ngay lập tức. Đó đúng là một hỏa lực điên cuồng!
“Á! Hãy phá phép bay trước mau! ”
Hầu tước Bera vội la lên. Một pháp sư từ khu vực của ông ta đã ngay lập tức làm phép. Nó đã ảnh hưởng đến mạch mana của tất cả các pháp sư trong phạm vi và khiến không ai có thể sử dụng [Bay]. Tuy nhiên, phép thuật này lại không có tác dụng với Grid. Vì Grid đang sử dụng [Bay] của [Giày Braham] chứ không phải phép thuật của riêng cậu.
“Hả! Phép thuật không hoạt động à? “
“Đó là do một cổ vật phép thuật đó!”
Các pháp sư đã hoảng sợ vì họ đã lãng phí một phép thuật khó một cách vô ích. Nhưng có 100.000 binh sĩ cơ mà. Những người còn lại cũng đã tấn công trong khi các pháp sư vật lộn trong vô vọng.
“Bắn! Tiếp tục bắn!”
Những người lính tinh nhuệ được tập hợp từ nhiều nơi đã thành công trong việc phá vỡ khiên của Sticks bằng những mũi tên và phép thuật rồi họ tập trung tấn công vào Grid. Grid sẽ là một mục tiêu dễ dàng một khi được bị lộ ra hoàn toàn.
‘Thật là nguy hiểm khi bị đánh ở trên trời.’
Sau khi bị trúng một vài đợt bắn phá phép thuật, Grid đổi đôi giày khác và đáp xuống đất. Sau đó, cậu ấy đã rất ngạc nhiên. Vì cậu đã cố tình đáp xuống một khoảng hẹp giữa các tòa nhà. Tuy nhiên, cả bốn phía đều đã đầy rẫy kẻ thù.
“Chết đi!”
Những người lính Vĩnh Hằng đã lao vào Grid. Tuy nhiên, do số lượng quá đông nên có vẻ như họ đã quên mất sức mạnh của Grid và trở nên rất can đảm.
“Hiyaaaah!”
Ngay trước mặt.
Mười người lính đâm giáo của họ cùng một lúc. Người xem trên khắp thế giới đã tự hỏi Grid sẽ đáp trả như thế nào.
-Không thể phản công cả 10 người được.
-Tôi nghĩ anh ta sẽ quét sạch tất cả bằng một kỹ năng tấn công nào đó. Nhưng sử dụng một kỹ năng tiêu tốn rất nhiều thể lực.
-Mà Grid sẽ giết được bao nhiêu người?
-Những người lính Vĩnh Hằng có cấp độ trung bình là 160 … Tôi nghĩ Grid sẽ giết ít nhất được 5.000.
Đó là một khoảng thời gian thực sự ngắn. Đó là lượng thời gian đủ để cho người xem viết được một câu.
“Biến mau.”
Grid kéo ra [Phế Phẩm] và vung nó. Phải, cậu ấy vừa vung nó. Đó chỉ là một đòn tấn công thường.
Keeeong!
“Aaaaak!”
10 người cầm giáo của Vĩnh Hằng đã bị nó đánh trúng và chết.
- …
- …
Cửa sổ trò chuyện của các trang web phát sóng Internet bỗng dừng lại giống như thể bị lag.
“Thật là buồn cười.”
Khi cả thế giới im lặng, Grid đã cười. Cậu thấy rất phấn khích khi nhớ ra rằng cả thế giới đang chú ý đến mình. Tuy nhiên, cậu ấy vẫn không bất cẩn. Vì có một số kị sĩ và pháp sư tinh nhuệ trong 100.000 quân địch, vì vậy cậu ấy vẫn luôn đề phòng.
Tuy nhiên, một nhóm quân Thăng Tiến Bậc Ba lại đang bị tấn công bởi một Binh nhì.