[Chỉ Bạc] mở ra như mạng nhện và tỏa ánh sáng khúc xạ tuyệt đẹp dưới ánh trăng. Màu bạc nhấp nháy trông giống như một chiếc đèn chùm và Grid ở trung tâm giống như một vị vua tàn bạo vậy. Cậu ấy nhìn xung quanh với đôi mắt lạnh lùng. Cậu tĩnh lặng đến mức khó tin rằng cậu ta mới là người đang bị cô lập giữa hàng vạn quân địch. Cậu đã khiến cho khán giả và những ranker cao cấp do cậu bắt được cảm thấy xúc động.
“Tôi… tôi có thể tham gia Chơi Đồ Mạnh không?”
Đó không phải là vì mạng sống của họ đang gặp rủi ro. Mà là vì những ranker cao cấp đang cảm thấy một uy quyền thực sự từ Grid. Họ đã khao khát được đi theo cậu từ tận đáy lòng mình. Họ không thể không yêu sức mạnh và uy quyền tuyệt đối của Grid được. Tuy nhiên, Grid đã hiểu lầm. Vì trước khi xin gia nhập Bang hội, bọn họ vừa định giết cậu ấyxong, vậy làm sao có thể tin được là họ thành tâm chứ?
‘Những kẻ này đang nói những thứ linh tinh bởi vì họ không muốn chết.’
Ngay cả những kẻ ngu ngốc cũng sẽ không mắc bẫy đâu!
‘Tôi khác mà. Hự! ‘
Grid đã thu được nhiều hiểu biết từ những kinh nghiệm đã được tích lũy của mình. Không tính đến chỉ số Sáng Suốt cao của cậu thì trí óc của Grid đã nhìn ra được ý định của năm ranker cao cấp ấy.
“Không. Ta sẽ không chấp nhận các người. “
“…?!”
Những ranker đã rất xấu hổ. Vì họ là ai chứ? Họ là những ranker đã đạt được nghề Thăng Tiến Bậc Ba cơ mà. Họ đã nằm trong top 10 của bảng xếp hạng nghề của mình. Bảy Bang Hội thậm chí cũng muốn chiêu mộ họ. Vậy mà Grid đã từ chối cho họ tham gia Bang hội sau khi họ đăng ký thành viên ư? Họ chỉ có thể nghĩ ra một lý do mà thôi.
“Có phải vì chúng ta đã cố giết cậu ta không?”
Họ có thể hiểu được cảm xúc của Grid. Làm sao Grid có thể tin tưởng những kẻ đã cố giết cậu và các thành viên trong Bang hội chứ? Những ranker cao cấp cũng sẽ không chấp nhận được điều đó chứ đừng nói đến Grid.
“Vậy thì không thể khác được.”
“Tôi sẽ khiêm tốn chấp nhận cái chết của mình ngày hôm nay và cam kết với anh ấy lần sau vậy”
Những ranker đang bị treo trên các sợi [Chỉ Bạc] đã nhắm mắt lại. Họ đã mong đợi Grid sẽ giết mình. Tuy nhiên, hóa ra không phải Grid là người đã tấn công họ. Mà đó là những người lính giáp vàng của Công tước Lucilliv.
Phập!
Phậppppp!
Những lưỡi kiếm nhắm vào Grid cuối cùng lại trúng những ranker đang được sử dụng làm lá chắn.
“Khụ!”
Những người lính giáp vàng là những người lính Thăng Tiến Bậc Hai. Do vậy họ có sức mạnh khác hẳn với những người lính Vĩnh Hằng.
Nao núng.
Grid bỗng do dự khi chuẩn bị giáng đòn cuối cùng vào những ranker cao cấp đang rên rỉ vì đau. Đó là bởi vì cậu vừa nhìn thấy những người lính của Vĩnh Hằng đang nhắm cung tên của họ vào người dân Bairan ở phía xa, tại quảng trường trung tâm của thành phố.
‘Những kẻ khốn!’
Họ không thể chế ngự Grid, vì vậy họ đã sử dụng con tin!
‘Tại sao?’
Tại sao kẻ yếu đuối luôn là kẻ cần phải bị hy sinh vô điều kiện? Những kỷ niệm không vui thời còn đi học đã khiến cậu cảm thấy khó chịu hơn. Grid nhăn nhó và khuôn mặt cậu biến dạng như một con quỷ. Cậu đang chuẩn bị để di chuyển đến đó thì đã dừng lại.
‘Bình tĩnh.’
Grid của ngày xưa hẳn sẽ chạy đến ngay để giải cứu con tin rồi. Nhưng trong quá trình thực hiện [Chu Tước Cung], cậu đã nhận ra rằng sự bình tĩnh là quan trọng như thế nào. Vậy nên cậu đã cố gắng giữ bình tĩnh để nghĩ về sự lựa chọn tốt nhất của mình lúc này. Đầu tiên, cậu giết những kẻ thù đang tấn công những ranker cao cấp trước khi thả họ đứng xuống trước mặt cậu ấy.
“…?”
Các ranker cao cấp đã bối rối sau khi được giải thoát khỏi sợi [Chỉ Bạc]. Họ đã nghĩ rằng mình sẽ chết. Vì đó là năm giây bị giam cầm. Mặc dù tùy theo khả năng của từng cá nhân mà thời gian khống chế có thể rút ngắn đi. Tuy nhiên, nó vẫn đủ để cho phép Grid tấn công được họ một lần.
Và bị Grid đánh trúng thì khả năng cao là họ sẽ chết ngay lập tức. Nói cách khác, Grid có thể giết họ bất cứ lúc nào. Vậy mà cậu ấy đã tha cho họ sao?
Những ranker cao cấp đã cảm thấy bối rối trong khi Grid tiếp tục tiêu diệt kẻ thù.
“Như đã nói trước đó, tôi không có ý định chấp nhận đơn xin gia nhập Bang hội của các người. Vì tôi không thể tin tưởng được những người đã cố giết tôi mới chỉ một lúc trước thôi. Đúng chứ? Nhưng tôi sẽ cho các người một cơ hội.”
“…?”
“Từ giờ trở đi, các người sẽ chiến đấu cho tôi. Hãy giảm số lượng của bất kỳ kẻ thù nào cản đường tôi.”
“…!”
Đó là một bài kiểm tra để xem liệu họ có xứng đáng là thành viên của Chơi Đồ Mạnh hay không. Thật tốt khi Grid đưa ra thử thách cho họ. Đó đúng là một cơ hội vàng và một sự kiện đầy cảm hứng cho những ranker cao cấp.
‘Cho chúng ta một cơ hội thay vì trừng phạt chúng ta vì đã cố gắng giết mình ư? Grid đúng là có nhân cách tuyệt vời! ‘
“Giờ tôi đã hiểu tại sao các tài năng khác lại theo phe anh ấy.”
Grid đúng là có sự sáng suốt tuyệt vời để có thể nhìn sâu vào trái tim của người khác. Những ranker đã trả lời Grid ngay lập tức.
“Chúng tôi sẽ đi!”
Bịch!
Những ranker hét lên và tản ra xung quanh Grid ngay lập tức. Họ bắt đầu tàn sát những người lính giáp vàng đang nhắm vào Grid. Họ đúng thực sự là những ranker cao cấp trong nghề của mình. Binh lính của Công tước Lucilliv đã không thể ngăn cản họ. Grid cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy điều đó.
‘Mình đã nghĩ họ sẽ đánh lén sau lưng mình. May mắn thay là họ đã không. “
Đúng vậy, điều quan trọng là phải duy trì sự bình tĩnh của cậu ấy. Các ranker cấp cao có thể đối phó với một số lượng lớn binh lính trong khi cậu giải cứu con tin. Grid trang bị [Dao Găm Lý Tưởng] và sử dụng [Tăng Tốc] để lao về phía người dân của Bairan.‘Lũ lính giáp vàng chỉ là mồi nhử thôi!’ Công tước Lucilliv biết lòng tham của con người là vô tận. Mặc dù đứng thứ hai trong Vương quốc và có khối tài sản kếch xù, ông ta vẫn muốn giàu có hơn. Nên ông đã tự tin rằng Grid cũng giống như ông vậy. Grid sẽ mất trí nhanh chóng khi những người lính giáp vàng rơi ra những túi vàng mỗi khi họ chết. Trong khoảng trống đó, Công tước Lucilliv sẽ hành động.
Tại quảng trường trung tâm. Sau khi khiến những người dân của Bairan có vẻ như sắp bị giết, ông ta đã đặt bẫy ma thuật, lính canh và những Kị sĩ ưu tú trên những lối mà Grid sẽ phải đi qua.
“Hắn ta chắc chắn sẽ muốn bảo vệ người dân.”
Grid chắc chắn sẽ rơi vào cái bẫy hoàn hảo này!
“Kukuku!”
Công tước Lucilliv cười nham hiểm. Cư dân Bairan dưới phép thuật im lặng đang gào thét trong nội tâm mình.
“Công Tước Grid, ngài hoàn toàn không được đến đây.”
“Đừng vì chúng tôi mà rơi vào bẫy của kẻ xấu xa đó!”
Run run.
Bất chấp cái chết đang cận kề, họ vẫn lo lắng cho Grid. Đó là lẽ tự nhiên. Grid đã đối đầu với 100.000 quân để cứu họ. Mọi người không còn lựa chọn nào khác ngoài việc quan tâm đến Grid vì đó là người đã cố gắng cứu họ. Công tước Lucilliv cảm thấy phấn khích khi thấy nỗi sợ hãi của dân làng đã tạo ra một bầu không khí nặng nề. Mặt khác, những người lính đã cảm thấy nghi ngờ mạnh mẽ.
‘Tại sao chúng ta phục vụ Vương quốc Vĩnh Hằng chứ?’
‘Đúng là vì chúng ta đã sinh ra và lớn lên trong Vương quốc Vĩnh Hằng. Vì vậy, chúng ta yêu vương quốc và đã đóng thuế. Nhưng vương quốc lại đối xử với chúng ta như gia súc vậy. “
“Bị buộc phải hy sinh bản thân mình vì chiến tranh …”
‘Lấy đi mạng sống của những người dân vô tội …’
Hành động của vương quốc mà họ phục vụ là không tốt chút nào. 60.000 binh lính không chính quy đã cảm thấy thất vọng về vương quốc Vĩnh Hằng. Họ đã bắt đầu nghi ngờ lý do cho sự trung thành của mình. Và đó chính là kết quả cho các quyết định của Công tước Lucilliv.
Công tước Lucilliv mang trong mình dòng máu Hoàng gia. Là một quý tộc vĩ đại của Vương quốc Vĩnh Hằng, nhiệm vụ của ông ta phải là cứu người dân. Tuy nhiên, ông ta hoàn toàn không hành động như vậy. Hầu hết những người lính không chính quy được nhập ngũ từ các vùng lãnh thổ của mình đã chứng kiến hành động của Công tước Lucilliv. Và điều đó đã khiến họ nghĩ rằng tất cả các quý tộc đều giống như Công tước Lucilliv.
Vậy thì Grid thì sao? Câu ấy lại khác.
Ở phía xa.
Ầmmmm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Grid đang băng qua kẻ thù để cứu người dân của mình. Bất chấp cơ thể của cậu đã trở nên đẫm máu, cậu vẫn chỉ nhìn tới người dân chứ không quan tâm đến bản thân mình. Những người lính không chính quy đã bắt đầu suy nghĩ rằng đó là một người mà họ muốn phục vụ.
Mặt khác, Công tước Lucilliv thì cho rằng Grid trông thật ngu ngốc.
“Đặt mình vào nguy hiểm để cứu những người dân này, ta không thể hiểu được điều đó. Chà, dù sao thì nhờ nó mà ta có thể đạt được những thành tựu lớn hơn.”
Công tước Lucilliv không biết rằng bầu không khí của những người lính đã và đang thay đổi. Đối với ông ta, những người bình thường chỉ là những con lợn không có đầu óc. Ông ta thậm chí không thể nghĩ rằng họ sẽ dám chống lại mình. Và khi động lực của Grid tăng lên, Công tước tự hào nắm lấy cây cung của mình. Sau đó, ông ta nhắm nó vào một trong những người dân lương thiện của Bairan.
“Nếu ngươi không thể bảo vệ những gì ngươi muốn bảo vệ … Trái tim ngươi liệu có đau không?”
Rẹtttt!
Ông ta muốn thấy Grid hét lên. Nhưng đúng lúc mà Công tước Lucilliv cười nham hiểm và chuẩn bị kéo dây cung thì.Keeeeeong!
Có một âm thanh lớn vang lên bên tai Công tước Lucilliv.
“Hả?”
Công tước Lucilliv nhận ra nguy hiểm và tái mặt theo phản xạ.
Sau đó.
Phập!
Một trong những pháp sư cao cấp đang bảo vệ Công tước Lucilliv đã bị đâm bởi một ngọn thương xuyên qua tấm khiên bằng phép thuật. Đôi mắt của vị pháp sư mở to.
‘Phá vỡ tấm khiên bằng một cây thương bình thường ư?’
Người đã ném ngọn thương này giỏi như thế nào vậy?
Các pháp sư khác và Công tước Lucilliv đều hướng mắt về hướng ngọn thương vừa bay tới. Có một người lính đứng đó. Ông ta mặc bộ giáp da dính đầy bùn đất và máu. Ông ta là một người đàn ông rất đẹp trai với mái tóc vàng quý phái chứ không giống với những người còn lại.
Đó là Binh Nhì Ars. Khuôn mặt ông ấy đang vui mừng trong lúc nhìn chằm chằm vào Công tước Lucilliv.
“Cuối cùng thì ta cũng đến được đây.”
Đó là một khoảng thời gian thực sự dài. Ars đã mất ngủ mất vài ngày vì cứ phải nhìn chằm chằm vào Công tước Lucilliv để tìm ra sơ hở của ông ta. Thật không dễ dàng vì Công tước Lucilliv luôn có vệ sĩ bên cạnh. Nhưng giờ sơ hở đã xảy ra nhờ có Grid.
“Mình sẽ hoàn thành việc này nhanh chóng vì Chúa Công.”
Bây giờ lòng trung thành của những người lính không chính quy đang sụp đổ, hậu quả sẽ tăng lên gấp bội nếu ông ấy đánh bại được Công tước Lucilliv đang đàn áp họ. Hầu hết binh lính không chính quy lúc ấy sẽ bỏ vũ khí của mình và cuộc chiến này sẽ kết thúc. Ars lao về phía Công tước Lucilliv.
“Chặn hắn ta lại!”
Các pháp sư bên cạnh Công tước Lucilliv cố gắng làm phép nhưng đã quá muộn. Ars đã thu hẹp khoảng cách với Công tước Lucilliv ngay lập tức.
“Ngươi!”
Đúng lúc Công tước Lucilliv cảm thấy mạng sống của mình đang bị đe dọa!
Chíu!
Ngọn thương sắp đâm xuyên cơ thể Công tước Lucilliv bỗng biến mất trong một tia sáng cùng với cả Ars.
“…?”
Công tước Lucilliv và các pháp sư cao cấp đều sững sờ.
Cùng lúc đó.
“Chúa… Chúa Công?”
Trong thành phố Bairan.
Asmophel nhìn Grid với vẻ mặt rất bối rối sau khi Phép [Triệu Hồi Kị Sĩ] được sử dụng. Grid giết chết hai lính canh của Công tước Lucilliv và hét lên.
“Asmophel! Đừng đứng đơ ra đấy nữa và làm việc của ông mau lên! Lũ trẻ đã nói với tôi rằng họ không biết ông đang ở đâu cả! “
“…”
Làm công việc của mình ư? Asmophel cảm thấy mình đã bị hiểu sai. Nhưng bây giờ không có thời gian để giải thích. Asmophel gật đầu và chặn lính canh của Công tước Lucilliv lại.
Grid đã triệu hồi ra Noe, Randy và cả Iyarugt.
‘Nhanh hơn!’
Hơn! Hơn! Hơn nữa! Nhóm ranker cao cấp, Asmophel và những con thú cưng nhanh chóng vượt qua kẻ thù. Khoảng cách với quảng trường trung tâm đã thu hẹp được đến một con số nhất định. Grid đã không bỏ lỡ cơ hội này và ngay lập tức sử dụng [Biến Thân]. Sức Mạnh Ma Quỷ của cậu đã đạt đến 10.000 điểm và [Biến Thân] đã được tăng cường thêm.
“Di Chuyển Tự Do!”
Grid tránh được tất cả lính canh, kị sĩ và cạm bẫy ma thuật cùng một lúc. Đó chính là nhờ điểm mạnh của danh hiệu Anh Hùng Bí Mật.
“…!”
Công tước Lucilliv và đội quân Vĩnh Hằng đã nhìn chằm chằm như thể họ đang nhìn thấy một bóng ma vậy. Có một sự im lặng khó xử tuôn trào trong khi Grid đã đối mặt được với Công tước Lucilliv.
“Haiz, đúng là. Một thứ rác rưởi khiến ta mệt mỏi ”.
Mặt trời mọc sau lưng Grid và chiếu vào mái tóc đen của cậu ấy. Sau một đêm khủng khiếp và đáng sợ đối với người dân Bairan, một buổi sáng rực rỡ đã đến.
“Hôm nay ta sẽ cho ngươi lần đầu tiên trải nghiệm vị trí của một kẻ yếu không thể phản kháng.”
Mặt trời của Reidan đã chiếu sáng toàn bộ Vĩnh Hằng.