Pendragon 6 - Những Dòng Sông Zadaa

Chương 34




NHẬT KÍ # 23

(TIẾP THEO)

ZADAA

(@Joyce89 type)

Hai bạn đã từng nghe câu “long trời đất lở”, đúng không? Mình nghĩ sẽ không bao giờ dùng câu đó để diễn ta bất cứ điều gì khác nữa. Vì sao? Vì không gì có thể gọi là “trời long đất lở” như những gì mình đã chứng kiến trong ngày hôm đó trên Zadaa. Hay nói đúng hơn là “trời Zadaa long đất Zadaa lở”. Sao cũng được. Ngoài sức tưởng tượng. Vương quốc dưới lòng đất của Rokador bị hủy diệt, và từ vụ tàn phá đó đã khai sinh ra một thế giới mới hoàn toàn. Mình sẽ hết sức cố gắng, nhưng e chữ nghĩa của mình không đủ để diễn tả hết chuyện này. Chúng mình lái dygo dọc bờ đại dương mới, để trở lại Xhaxhu. Ít ra là tụi mình nghĩ thế. Cách tốt nhất tụi mình có thể làm, là căn cứ theo cả lộ trình đã tới Kidik lẫn mặt trời. Chúng mình sống sót, đó là điều chắc chắn. Còn nhiều điều khác thì… chưa biết. Trên đường đi, tụi mình không biết sẽ thấy gì tại Xhuxha. Thành phố của Batu có bị lũ lụt và đất lở phá hủy không? Quan trọng hơn, bao nhiêu người Batu đã bị chết trong lòng đất? Bao nhiêu người Rokador sống sót? Chuyện này còn lâu mới có thể kết thúc.

Đại dương mới trải dài nhiều dặm, rồi hẹp dần thành một dòng sông. Đúng thế, một con sông Zadaa mới. Nằm trên mặt đất. nhìn qua kính xe ướt nhòe nhoẹt, mình thấy thủy lộ mới này lượn vòng qua những thứ trông giống như những kim tự tháp sa thạch khổng lồ, rồi xuyên qua sa mạc tới hết tầm nhìn.

Saangi kêu kên:

- Xhaxhu!

Đúng rồi. Xhaxhu. Thành phố đã không sụp đổ. Chúng mình nhìn nhau, nhẹ cả lòng. Tương lai có phần sáng sủa hơn một chút rồi.

Loor nói:

- Nếu con đường nước này đang được những dòng sông phía bắc đổ về, thì Xhaxhu không còn là một thành phố trong sa mạc nữa.

Mình nói:

- Ước gì được thấy nơi này trong vài năm tới. Mình đang nghĩ tới những nông trại, cây cối, đồng cỏ.

Mắt mở lớn, Saangi hỏi:

- Có thể được không?

- Có thể ư? Tôi thấy là…rất có thể.

Những gì thấy sau đó là minh chứng cho lời nói của mình. Xuống khỏi dygo ngoài tường thành Xhaxhu, tụi mình đi bộ vào thành phố. Vừa vào bên trong, Loor đứng sững lại. Ba chúng mình cũng thế. Những gì nhìn thấy thật là khó mà tin nổi.

Xhaxhu đã hồi sinh. Những máng nước dọc đường phố ào ạt dòng nước sạch, trong veo. Suối nước quanh các tượng đài đã sống lại, phun lên không các biểu tượng đầy màu sắc lộng lẫy. Người dân Xhaxhu không hoan hô mừng rỡ. Mình nghĩ họ quá bàng hoàng. Nối nhau dọc theo những cái máng, họ vớt nước đầy hai tay, đưa lên uống. Trẻ con vỗ nước, nô đùa. Mình thấy hơn một người khóc vì sung sướng. Cơn ác mộng đã qua. Nhưng dường như họ vẫn chưa tỉnh mộng. Mình tự hỏi, họ sẽ nghĩ gì khi biết một dòng sông nước ngọt đang tuôn trào ngay ngoài cổng kia.

Nhìn người Batu mê mẩn trong vận mạng mới còn có một ý nghĩa khác nữa. Bộ tộc này đã sống sót. Trên đường phố là những người dân bình thường, và cả chiến binh Ghee. Đó là điều quan trọng. Dù chuyện gì đã xảy ra trong cuộc xâm lăng, ít ra vẫn còn một số chiến binh Ghee trở về. Bộ tộc Batu sẽ sống. Chiến binh Ghee còn lại sẽ bảo vệ thành phố, chống lại những bộ tộc man rợ ăn thịt người. Nền văn minh trên Zadaa sẽ tiếp tục phát triển.

Saint Dane đã thất bại.

Loor nói:

- Chuyện này có một điều thật mỉa mai.

Mình hỏi:

- Là gì?

- Xhaxhu đang hồi sinh. Có thể sẽ tốt đẹp hơn trước kia. Vụ này phải… cám ơn Saint Dane.

Đúng. Âm mưu của Saint Dane là tiêu diệt cả hai bộ tộc. Kết quả là cuộc sống mới, hy vọng mới của lãnh địa lại được tạo ra.

Saangi nói thêm:

- Hay hơn nữa là, vụ này xảy ra ngay trong thời gian lễ hội Azhra.

Cô bé phụ tá toét miệng cười. Mình và Alder cũng bật cười ha hả. Thậm chí Loor vừa cười ngặt nghẽo vừa lắc đầu.

Tất nhiên Saint Dane không hành động một mình. Rokador đóng một vai trò lớn trong vụ này, và họ đã phải trả giá quá đắt. Mấy tuần sau chúng mình mới được biết thêm về những bất hạnh của họ.

Nền văn minh trong lòng đất của họ không còn nữa. Tổn thất về con người còn tệ hại hơn những đường hầm bị hủy hoại nhiều. Nhiều ngàn người đã chết vì một loại vi rút tràn lan như một bệnh dịch. Rokador mấp mé bờ vực diệt chủng. Tuy nhiên vẫn còn những tín hiệu vui. Hầu hết những người sống sót qua cơn dịch bệnh đã thoát ra khỏi lòng đất sụp đổ. Họ chạy thoát thân qua hàng ngàn đường hầm đã được đào tỉ mẩn từ nhiều thế hệ trước.

Thật chua chát, chính những đường hầm đó cũng là nguyên nhân chủ yếu gây ra vụ sụp đổ khủng khiếp. Quá nhiều đường hầm đục qua nhiều dặm đá cứng như một tổ ong, nên không thể đứng vững nổi. Thế giới Rokador là một thảm họa chực chờ xảy ra. Sức ép của nước biển dâng lên là một thử nghiệm, và nó đã không đủ sức chịu đựng. Kidik, khu vực phát triển nhất, tan tành. Bây giờ tàn tích của nó đã nằm sâu dưới lòng một đại dương mới trong sa mạc.

Hội đồng lãnh đạo ưu tú của Rokador sống sót. Họ bị đưa ra tòa xét xử, và bị kết án tù vì tội diệt chủng. Mình thắc mắc, không biết hai đứa trẻ kia sẽ làm thế nào trong tù. Nhưng chắc chúng sẽ không bị tù lâu đâu. Thật sự những gì xảy ra có tiếng nói nào của chúng đâu. Các kỹ sư cũng bị ra tòa. Họ cố bào chữa là chỉ làm theo lệnh. Nhưng không thoát, họ cũng vẫn bị kết án tù.

Mình nghĩ, quyết định của tòa có phần không công bằng. Cuối cùng, chính Saint Dane mới là kẻ cấy tư tưởng đó vào đầu óc họ. Đáng lẽ hắn cũng phải bị đưa ra tòa. Đúng vậy. Phải vậy chứ. Nhưng mình lại nghĩ, sau cùng thì chính hội đồng lãnh đạo và các kỹ sư mới là những kẻ quyết định tiến hành kế hoạch ghê gớm đó. Phải có một hình thức trừng phạt nào đó. Có một cân nhắc đặc biệt về chuyện thực ra, họ bị rơi vào tình trạng cùng đường vì vi rút dịch bệnh, nếu không họ còn bị két tội nặng hơn. Người Batu cũng bị xét xử. Những con người này thật may mắn. Cuối cùng họ cũng sẽ được tha để về với bộ tộc.

Hoàng gia Zinj chủ trì các phiên tòa. Qua đó, hoàng gia nhắc lại những lời nói và tài trí của thái tử Pelle, người con trai anh hùng của họ, người đã thuyết giảng về hòa bình và lòng khoan dung. Sau cùng, những người Rokador sống sót được hoàng gia hứa sẽ giúp đỡ và bảo vệ để họ tái lập nền văn minh trên bờ bên kia của dòng sông mới. Sẽ không còn những địa đạo nữa. Hoàng gia Zinj đã nhận ra sự tiến bộ của xã hội Rokador, và hai bộ tộc có thể có giá trị đối với nhau như thế nào. Họ hy vọng, thảm kịch này sẽ khởi đầu cho một thời đại hợp tác mới.

Không phải người Rokador nào cũng bị kết tội. Nhiều bảo vệ Tiggen được công bố là những anh hùng. Hầu hết không biết về âm mưu tiêu diệt Batu. Khi vụ tàn phá bắt đầu xảy ra, họ đã tự nguyện cứu giúp từng người Rokador một thoát khỏi lòng đất.

Hơn thế nữa, tụi mình bị bất ngờ khi biết, chính các bảo vệ Tiggen đã cứu giúp những người Batu xâm lăng. Lời khai của các chiến binh Ghee và bảo vệ Tiggen đã chứng thực điều đó. Khi chiến binh Ghee chuẩn bị vượt biển, tấn công đảo Kidik, họ đã gặp một nhóm các bảo vệ Tiggen. Những bảo vệ này đã được Teek giải thích sai lầm của kế hoạch điên rồ đó, nên họ biết những gì sắp xảy ra. Khi Teek trở lại để giúp tụi mình chiếm trạm kiểm soát trung tâm, họ liều mạng vượt biển gặp chiến binh Ghee, để báo về hiểm họa sắp xảy ra. Lúc đầu, chỉ huy của Ghee tưởng là một quỷ kế, cho đến khi họ thấy nước bắt đầu lên cao. Lệnh rút lui được ban ra, và người Batu cấp tốc rút lên mặt đất. Nhưng các bảo vệ Tiggen ở lại. Họ liều mạng để cứu giúp những người anh em Rokador.

Hẳn Bokka và Teek cũng đã được hài lòng. Khi nghe chuyện này, mình nghĩ đến những lời Saint Dane kết án tất cả loài người trên các lãnh địa là bạc nhược và ích kỷ. Ước gì hắn được nghe về hành động hào hùng của những bảo vệ Tiggen. Biết đâu chừng hắn đã nghe rồi.

Mình được biết tất cả những chuyện này qua các phiên tòa. Alder, Loor và mình tham dự như những nhà quan sát. Cần phải biết kết quả sau cùng của vụ xung đột này. Dù sao, đây không chỉ là một cuộc chiến giữa hai bộ tộc, đây là cuộc chiến đấu của tụi mình với Saint Dane. Vụ phá hủy này không liên quan nhiều đến tụi mình. Một vài kỹ sư khai, có mấy kẻ nổi loạn đã phá hủy máy kiểm soát trung tâm, nhưng tụi mình không bước lên nhận trách nhiệm, nên vụ này được cho qua.

Trông giống một người Rokador khi đi trong thành phố vẫn còn chút nguy hiểm. Có vài ánh mắt kém thên thiện bất chợt nhìn chúng mình, nhưng không xảy ra sự cố nào. Người Batu đã quá đủ những sự cố rồi. Hơn nữa, Loor luôn ở bên bọn mình. Và nước đã tràn trề. Tệ nhất thì tụi mình được coi như những kẻ thù thất bại. Tốt nhất thì tụi mình là biểu tượng của những người bạn mới. Kiểu gì, chúng mình cũng sẽ không gặp rắc rối nào nữa.

Thật kinh ngạc thấy sự hồi phục mau chóng sau hạn hán của Xhaxhu. Hàng cọ chết khô như que diêm dọc bên đường đã bắt đầu nảy mầm mới, mơn mởn xanh tươi. Những tòa nhà, tượng đài, đường phố phủ đầy bụi cát sa mạc đã được gột rửa sạch sẽ.

Xhaxhu đã sinh động lại.

Những nông trang rộng lớn bên ngoài tường thành đã được dọn sách cát và trồng tỉa lại. Nước hào phóng đổ về tưới hoa màu, chẳng bao lâu nữa lương thực sẽ ê hề cho cả hai bộ tộc. Chúng mình đi dọc bờ sông mới. Nhiều cây xanh đã nhú mầm. Trở lại trại huấn luyện Mooraj, mình tưởng sẽ gặp lại bao kỷ niệm buồn. Nhưng hoàn toàn ngược lại. Trẻ con – Batu và Rokador – đùa vui trong doanh trại sạch sẽ.

Chúng mình thực sự đang chứng kiến sự ra đời của một nền văn minh mới, hứa hẹn huy hoàng hơn trước đây nhiều.

Điều đó cũng có nghĩa là tụi mình đã đánh bại Saint Dane. Trước đây, chúng mình cũng đã chiến thằng, nhưng lần này cảm giác khắc hẳn. Hắn đã nói những lời ngạo mạn, sỉ nhục loài người trên các lãnh địa. Theo hắn, Zadaa là một minh chứng điển hình cho sự yếu hèn của tất cả chúng ta như thế nào và chúng ta bị lòng tham, sợ hãi, đố kỵ điều khiển ra sao. Tự tin vào chiến thắng đến nỗi hắn không thèm ngụy trang để bịp bợm người Rokador. Tất nhiên, hắn đã không nói với họ toàn bộ sự thật. Hắn không thú nhận là một Lữ Khách ác quỷ âm mưu hủy hoại thế giới của họ. Càng nghĩ về những gì hắn nói và làm, mình càng nhận ra: với hắn, chiến thắng Zadaa có ý nghĩa nhiều hơn là chiến thắng một lãnh địa khác. Hắn muốn chứng thực một quan điểm. Với các Lữ Khách. Với mình. Hắn muốn làm bọn mình nản chí và chứng minh rằng: chúng mình đang chiến đấu một cách tuyệt vọng để cứu giúp những con người không xứng đáng được cứu giúp.

Hắn đã lầm. Để hiều điều đó, không cần nhìn đâu xa. Bokka, Teek và những người bạn Tiggen của họ đã biết những gì sắp xảy ra là sai lầm. Bokka và Teek đã hy sinh mạng sống cho những gì cao cả hơn. Nhiều bảo vệ Tiggen cũng liều mình vì mục đích đó. Trong thâm tâm mình, hành động của họ là bằng chứng Saint Dane đang mắc sai lầm. Thay vì chứng minh khả năng bất khả chiến bại của hắn, những sự kiện trên Zadaa lại cho mình thêm hy vọng. Vì lần đầu tiên, chúng mình có thể chiến thắng gã này. Hy vọng hắn đã biết: dù xuất hiện ở đâu, hắn đều đã lầm về con người trên các lãnh địa. Họ sẽ chiến thắng tội ác của hắn, và chúng mình sẽ có mặt để giúp họ.

Mình chỉ còn thắc mắc một điều. Saint Dane đã nói, hắn đã hứa sẽ hủy hoại các lãnh địa và làm cho loài người của Halla phải đau khổ.

Hắn đã hứa với ai?

Càng muốn nghĩ về Zadaa như một trận đánh đã biến cuốc chống lại Saint Dane thành có lợi cho mình, những lời nói của hắn càng làm mình bận tâm hơn. Có quá nhiều điều phải tìm hiểu về cuộc chiến này. Chúng mình vẫn còn phải vượt qua con đường dài trước mặt.

Ngay khi tụi mình tin mọi khó khăn trên Zadaa đã qua rồi, cũng là lúc phải nghĩ đến chuyện ra đi. Alder là người ra đi đầu tiên. Tất cả tụi mình đều thở phào khi phát hiện những đường hầm bên dưới Xhaxhu vẫn còn nguyên vẹn. Nước lại đổ xuống từ thác, chảy vào những dòng sông trong lòng đất. Điều này rất quan trọng, vì sẽ không phải tái thiết thủy lộ ra vào xuyên suốt Xhaxhu. Còn với chúng mình, chuyện đó có nghĩa là vẫn còn đường tới ống dẫn. Nếu những đường hầm này bị ngập, chúng mình sẽ bị kẹt lại Zadaa. Tới được ống dẫn là chiến thắng sau cùng của chúng mình tại đây.

Đứng trước miệng ống dẫn cùng Loor và Saangi, mình nói với Alder:

- Cám ơn cậu.

- Không cần phải nói cám ơn. Tôi cũng là một Lữ Khách mà.

Choàng cánh tay to lớn quanh mình, anh ta nói thêm:

- Nếu không là Lữ Khách, mình cũng vẫn sẽ có mặt vì cậu.

Mình ôm anh chàng to con. Mình sắp sửa nhớ hắn rồi đây. Alder lại nói:

- Có lẽ mình nên ở lại. Vụ này chưa kết thúc.

- Cám ơn nhiều. Nhưng mình chưa biết sắp tới phải làm gì. Tin đi, nếu cần mình sẽ…

- Cậu biết tìm mình ở đâu rồi. Khi tất cả vụ này kết thúc, mình muốn cậu trở lại Denduron. Cậu sẽ bất ngờ thấy Milago và Bedoowan cùng phát triển bên nhau như thế nào. Mình hy vọng Batu và Rokador cũng sẽ được như vậy.

Loor tiến lại, ôm Alder, nói:

- Họ sẽ làm được như thế…nhờ ơn anh.

Oa! Ngạc nhiên chưa? Có lẽ sau cùng thì Loor đã bắt đầu biết ôm rồi. Chắc kết quả chiến thắng đã tạo nên điều kỳ diệu này.

Chưa đâu. Thậm chí Saangi cũng để cho Alder ôm và dặn dò:

- Hãy săn sóc chị ấy.

- Em luôn săn sóc chị ấy.

Bước vào ống dẫn, hít mạnh một hơi, Alder rống lên:

- Denduron!

Ống dẫn sống động. Quay lưng lại tụi mình, anh ta đưa tay vậy:

- Hẹn gặp lại các bạn. Mình chờ đó.

Một lúc sau, Alder biến mất.

Mình không đi theo, vì đã có một quyết định. Mình sẽ không rời khỏi Zadaa trước khi nói chuyện với Loor. Biết bao điều mình còn ôm ấp trong lòng vì không gặp thời gian thuận tiện. Bây giờ mình không thể bào chữa với lý do đó nữa. Dù kết quả có kinh khủng đến đâu, mình vẫn muốn nói cho Loor biết mình cảm thấy gì về cô ấy. Sẽ không bao giờ còn thờ điểm nào tốt hơn. Ba chúng mình rời ống dẫn, trở lại nhà Loor. Tới nơi, mình yêu cầu Saangi để mình nói chuyện riêng với Loor một lúc. Cô bé không vui, nhưng đồng ý và nói:

- Vậy thì chúng ta phải chào tạm biệt bây giờ.

Mình bắt tay Saangi, nói:

- Biết không, em là người hùng của anh đó.

Saangi ôm chặt mình:

- Chị Loor bảo em tin tưởng anh. Lúc đầu em không hiểu vì sao, nhưng bây giờ thì em hiểu. Em tin anh sẽ hạ Saint Dane.

- Em nói thật đó chứ? Lúc đầu em không tin anh?

Giọng mình cố làm ra vẻ trách móc, làm cô bé nhíu mày, rồi bối rối cúi đầu, nhìn xuống. Mình cười cười nói tiếp:

- Anh em mình sẽ gặp lại nhau chứ?

- Em mong thế.

Nó nhảy tới, hôn vội lên má mình, rồi quay lưng, chạy đi. Mình nghĩ, nó không muốn mình thấy nó khóc. Loor và mình đứng nhìn theo Saangi. Mình hỏi:

- Cô nói Saangi là em gái?

- Không là em ruột. Nó cũng mồ côi như tôi. Khi tôi còn nhỏ bà Osa đã đem nó về. Nó luôn là lương tâm và thiên thần của tôi.

Ngộ thật, mình cũng nghĩ về Loor như thế.

Bước vào nhà cô ấy, tim mình đập rộn ràng. Mình sợ. Tất cả những gì đã trải qua, tất cả những gì đã học hỏi, chẳng điều nào chuẩn bị cho mình phải làm gì với thử thách kinh khủng nhất này: ngỏ thật nỗi lòng mình!