Phản Diện Công Lược Kế Trong Kế

Chương 19




~Editor: Diệp Quân

~Tác giả: Linh Linh Thất

***

Sự thật chứng minh, chuyện Doãn Nhược An thúc giục vẫn là rất có hiệu quả.

Bất luận điều gì thì một cái hoàng đế đều sẽ không cho phép có người mơ ước vị trí của chính mình, nếu một chút ý niệm đó bị hắn biết được thì hắn sẽ có ý tưởng nhanh chóng diệt trừ đối phương.

Mà Kỳ vương trùng hợp đã chạm đến nghịch lân của Nam Hiên Diệc.

Động tác của Nam Hiên Diệc thực mau, cũng là vì phía trước đã rải võng, cho nên thu võng mới có thể nhanh như vậy.

Doãn Nhược An vốn là không biết động tác của Nam Hiên Diệc nhanh như vậy, chỉ là vào ngày nọ, Nam Hiên Diệc mang theo nàng đi nhà tù Đại Lý Tự, mới thấy Nam Hiên Kỳ cùng Lý Mộng Nhiên bị bắt vào mới biết được, bọn họ cư nhiên liền như thế......

"Không nghĩ tới động tác của Hoàng Thượng nhanh như thế......"

Đối với kinh ngạc của nàng, Nam Hiên Diệc có chút bất mãn: "Trẫm là người không có hiệu suất như vậy sao?"

Khóe miệng của nàng nhịn không được nâng lên, trong mắt hàm chứa ý cười: "Thần thiếp lỗ mãng, cư nhiên hoài nghi Hoàng Thượng."

"Sao thế, hoàng tẩu cư nhiên còn ở phòng không gối chiếc?"

Một đạo thanh trầm thấp khàn khàn hưởng tại thân hậu, trong thanh âm không che dấu được sự khiêu khích.

Ngoái đầu nhìn lại, đập vào mắt chính là một người mặc tù phục màu trắng, tóc rối tung -- Nam Hiên Kỳ.

Mày liễu của Doãn Nhược An nhíu lại, theo bản năng trả lời một cách mỉa mai: "Không nghĩ tới ở chỗ này Kỳ vương cũng có thể dương dương tự đắc."

Không nghĩ đến hắn không tức giận, chỉ lấy ánh mắt khiêu khích nhìn Nam Hiên Diệc: "Hoàng huynh tại vị tam tái, không có một vị hoàng tử xuất thế, hiện giờ hoàng tẩu lại là tấm thân xử nữ, không biết còn tưởng rằng......"

"Nam Hiên Kỳ!"

Doãn Nhược An tức giận cắt ngang hắn, không cho hắn lại nói lời nói đại nghịch bất đạo.

Thật là càng ngày càng thái quá, nàng có phải hay không là tấm thân xử nữ hắn có thể nói sao?

Quả nhiên, nghe đến Nam Hiên Kỳ nói, ánh mắt của Nam Hiên Diệc nháy mắt trở nên vi diệu mà nguy hiểm, khiến Doãn Nhược An nhịn không được đánh rùng mình.

"Hoàng hậu của trẫm có phải hoàn bích chi thân* hay không, sao Kỳ vương gia so với trẫm còn quan tâm hơn?"

[Hoàng bích chi thân*: tấm thân xử nữ]

Nam Hiên Kỳ cười lạnh một tiếng: "Ta thật ra hối hận vì sao lúc ấy lại đem viên "minh châu" này đưa đến trong tay ngươi, lúc trước phụ hoàng hướng vào người được chọn vốn dĩ là ta, mà ta......"

" Chuyện đã phát sinh, Kỳ vương gia hà tất canh cánh trong lòng như thế?"

Doãn Nhược An cũng không khỏi lạnh mặt, trong thanh âm lộ ra tức giận: "Không phải cũng là do nghe ngoại giới đồn đãi ta dung mạo xấu xí lại ngu ngốc hay sao?"

Lời nói của nàng làm hai cái nam nhân trầm mặc xuống dưới, nàng không khỏi cười lạnh một tiếng: "Trông mặt mà bắt hình dong thôi, hà tất hiện giờ nắm không bỏ?"

"Ta trông mặt bắt hình dong, hắn Nam Hiên Diệc cũng không phải như vậy sao?"

Nàng ngước mắt đảo qua khuôn mặt Nam Hiên Diệc, mở miệng nói: "Không giống nhau, bởi vì ta tâm có hắn."

"Đinh —— độ hảo cảm +10, trước mắt độ hảo cảm của ký chủ là 85, độ hảo cảm của nữ chủ là -10."

"Tâm có hắn? Ha hả...... Ha ha ha, tâm của hắn có ngươi sao?"

Nam Hiên Kỳ không khỏi cất tiếng cười to.

Khóe môi của nàng câu ra một mạt nhạt nhẽo độ cung: "Lòng ta có hắn là được, tâm của hắn có ta hay không, cùng ta không liên quan."

"Hay cho một cái cùng ngươi không liên quan, chẳng lẽ ngươi liền cam nguyện làm một cái hoàng hậu hữu danh vô thực ngay cả hài tử cũng không có hay sao?"

Hắn cũng không tin, nàng lại cam nguyện làm một cái hoàng hậu cả đời không có con, nói không chừng ngày nào đó còn sẽ bởi vì việc không có con mà bị phế đi.

Nàng liễm mi, nhẹ giọng nói: "Ta đã lựa chọn bên hắn suốt đời."

Sinh tử tương tùy.

Tay, bị một đôi bàn tay mang theo ấm áp cầm lấy, nàng không khỏi giương mắt.

Lại thấy khóe miệng Nam Hiên Diệc hàm chứa cười nhạt nhìn nàng, chỉ nghe hắn nói: "Có thê tử như thế, trẫm cảm thấy mỹ mãn, sợ nhưng thật ra để hoàng đệ chê cười rồi, nếu không phải thân thể hoàng hậu do sự kiện lần trước bị thương nguyên khí, sợ là trong bụng sớm đã có long tự."

Doãn Nhược An liễm mắt, môi chua xót nhấp một chút, chỉ có nàng biết.

Hắn chưa bao giờ có ý niệm thị tẩm động qua nàng.

***

Đến bây giờ mới phát hiện mình ghi nhầm tên tác giả, từ "Linh Linh Thất" mà ghi nhầm thành "Linh Thất Thất". Ooi tội lỗi quá o(╥﹏╥)o. Đúng là già yếu rồi mắt cũng kém đi. (._.)

Đã sửa tên nam chính. 10/7/2018