Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính

Chương 130: Giới giải trí (6)




Sau lần khảo hạch ca khúc chủ đề, dưới sự cố tình nâng đỡ của Từ Nhược Sơ, cấp bậc bình xét của Không Thanh nhảy từ B lên tới A.

Không Thanh biết, Từ Nhược Sơ đang muốn chứng thực thân phận hoàng tộc này của cậu, để lại ấn tượng đức không xứng vị cho người xem, nhưng Từ Nhược Sơ cũng coi như là trời xui đất khiến đã làm một chuyện tốt, đó chính là giúp cho Không Thanh được như những các tuyển thủ cấp bậc bình xét là A khác, khi lựa chọn ca khúc lần công diễn đầu tiên sẽ có được quyền lựa chọn ưu tiên.

Trong đợt lựa chọn bài hát cho lần công diễn đầu tiên, tổ tiết mục theo thứ tự thả ra mười một bài hát, 99 tuyển thủ lập tức bắt đầu nghị luận sôi nổi, nắm chặt hết thảy cơ hội thêm đất diễn cho mình.

Nói thật, đối với Không Thanh, 11 bài hát đều không khác gì cho lắm, dù sao cậu cũng không thể trong một khoảng thời gian ngắn tăng mạnh thực lực hát nhảy của mình được, cho nên, mấu chốt vẫn là phải xem Đơn Tuấn Triết, nếu có thể xếp cùng một tổ với Đơn Tuấn Triết, Đơn Tuấn Triết sẽ có thể vừa huấn luyện vừa mang theo cả mình.

Cấp bậc bình xét của Không Thanh là A, cấp bậc bình xét cả hai lần của Đơn Tuấn Triết đều là C, giữa hai người cách ba bốn mươi tuyển thủ, nếu muốn nói thì căn bản là không có khả năng, chỉ có thể dựa vào động tác tay để miễn cưỡng giao lưu.

Không Thanh quay đầu nhìn về phía Đơn Tuấn Triết, vừa khoa tay múa chân, vừa khoa trương mà làm khẩu hình, dò hỏi anh ta chuẩn bị lựa chọn bài hát nào.

Đơn Tuấn Triết phân tích một chút tình huống của mình, lại suy xét một chút tình huống của Không Thanh, hai tay giơ lên cao, mỗi lần đều vươn bốn ngón tay, khoa tay múa chân về phía Không Thanh: "Bốn...... Bốn......"

Không Thanh nhìn lại không hiểu ra sao, không quá chắc chắn hỏi ngược lại: "Bốn? Bài thứ tư á? Hay là hai lần 4, bài hát thứ tám?"

Đơn Tuấn Triết gấp đến độ lỗ tai đều đỏ, sốt ruột khoa tay múa chân: "Không phải bài thứ tư, cũng không phải bài thứ tám, là cái bài tứ diện mai phục ấy."

Đơn Tuấn Triết lao lực khoa tay múa chân nửa ngày, Không Thanh cuối cùng cũng xem hiểu ý của anh ta, khi tổ tiết mục dò hỏi lựa chọn của Không Thanh, Không Thanh không chút do dự chọn bài hát thứ chín, 《 Tứ diện mai phục 》.

Từ Nhược Sơ thấy vậy còn cố ý giả bộ ngạc nhiên, cố ý cue Không Thanh: "Từ Không Thanh, tại sao em lại lựa chọn bài hát này nhỉ? Bài hát này dường như không phù hợp với em cho lắm."

Không Thanh không chút nghĩ ngợi đã cười trả lời: "Không phải là em muốn chọn bài hát này, mà là anh em tốt của em Đơn Tuấn Triết muốn chọn bài này, lần đầu tiên công diễn, em muốn ở chung một tổ với anh ta, cho nên đã lựa chọn bài hát này."

Từ Nhược Sơ nghe xong lời này, cũng chỉ nghĩ là Từ Không Thanh bất chấp tất cả, từ bỏ cứu vãn, trong lòng còn lén lút chờ mong trò cười của Không Thanh.

Cuối cùng, vận may Đơn Tuấn Triết bùng nổ, thành công chọn cùng một bài hát với Không Thanh.

Dựa theo quy định của tổ tiết mục, mỗi đội ngũ nếu chỉ có một tuyển thủ có cấp bậc bình xét là A, như vậy, tuyển thủ có cấp bậc bình xét A sẽ tự động trở thành Center của đội, nếu cùng một đội có hai tuyển thủ cấp bậc bình xét A trở lên hoặc là không có ai cả, trong tình huống này, Center của mỗi đội sẽ cần phải tranh cử trong nội bộ đội để chọn ra.

Bài hát 《 Tứ diện mai phục 》 này, phong cách quá mạnh mẽ, dù là biên lời hay là phần biên đạo đều rất khó khăn, muốn suy diễn được hoàn chỉnh cũng đã không dễ dàng, cho nên các tuyển thủ thực lực mạnh hơn đều sẽ né tránh bài hát này theo bản năng, cũng chính do Đơn Tuấn Triết kẻ tài cao gan cũng lớn, Không Thanh lại quá tùy tiện, mới có thể không chút do dự lựa chọn bài hát này.

Trong chín tuyển thủ lựa chọn 《 Tứ diện mai phục 》, chỉ có một mình Không Thanh có cấp bậc bình xét A, những người còn lại có hai tuyển thủ cấp bậc bình xét B, bốn tuyển thủ cấp bậc bình xét C, còn lại đều là tuyển thủ cấp bậc bình xét D.

Nói cách khác, Không Thanh tự động trở thành Center của đội.

Sau khi hoàn thành chọn bài hát, mỗi một đội đều sẽ có thời gian một tuần để luyện tập.

Không Thanh rất tự hiểu lấy mình, biết thực lực hát nhảy của bản thân mình đều không tốt, nếu miễn cưỡng chiếm lấy Center, tới khi lên sân khấu buổi công diễn đầu tiên không chỉ tự vạch áo cho người xem lưng, mất mặt xấu hổ, còn sẽ kéo chân sau của đội, làm liên lụy tới các đồng đội đều không thể lấy được thành tích tốt.

Cho nên, trước khi chính thức bắt đầu huấn luyện, Không Thanh đã nói rõ ràng với các đội viên của mình, cậu sẽ chỉ là Center trên danh nghĩa, khi phân chia part cá nhân cho mỗi tuyển thủ cậu sẽ tận lực công bằng công chính, để mọi người đều có thể phô ra phiên bản tốt nhất của mình trên sân khấu lần công diễn đầu tiên.

Không Thanh không chỉ nói không như vậy, mà cũng sẽ làm như vậy.

Nguyên nhân chính là vì khi Không Thanh để tâm đến cảm xúc của đồng đội, không chỉ được các đồng đội nhất trí khen ngợi trong nháy mắt, còn khiến cho bầu không khí trong đội ngày một hài hòa hơn.

Bởi vì một Center như Không Thanh không tranh không đoạt, còn chủ động thoái nhượng, khiến cho đội 《 Tứ diện mai phục 》 đã hoàn thành vũ đạo trước tiên trong số 11 đội, chỉ dùng thời gian không đến ba ngày đã thành hình toàn bộ.

Ngoài đội 《 Tứ diện mai phục 》, 10 đội khác mười đều có các loại tranh đấu gay gắt hoặc là mâu thuẫn nhỏ, chỉ mỗi một đội của Không Thanh từ đầu tới đuôi đều hài hòa hữu ái tập luyện cho chương trình.

Đơn Tuấn Triết trước đó đã từng tham gia 《 toàn dân thần tượng 》 mùa 1, so sánh với những người khác, anh ta có nhiều kinh nghiệm sân khấu hơn, thực lực hát nhảy cũng rất tốt, cho nên sẽ nhận chức trách đội trưởng như lẽ đương nhiên, tận tâm tận lực phụ đạo cho các đồng đội.

Bởi vì Không Thanh nói muốn dùng hết toàn lực tranh thủ top 3, thăng cấp toàn đội, cho nên mọi người đều khá liều mạng, mỗi ngày ngoài ăn cơm và ngủ ra, ngày nào cũng liều mạng luyện tập.

Không Thanh cũng vậy, mỗi ngày thức dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, ngày nào cũng mệt chết khiếp, thậm chí còn vài lần phải nhờ Đơn Tuấn Triết khiêng về phòng ngủ.

Trong chớp mắt, thời gian một tuần huấn luyện đã thoảng qua, đảo mắt liền nghênh đón lần công diễn đầu tiên.

Trong phòng hóa trang sau sân khấu, Đơn Tuấn Triết còn đang nương an ủi Không Thanh tự an ủi chính mình.

"Không Thanh à, chú đừng khẩn trương, một tuần này chúng ta đã luyện tập lặp đi lặp lại rất nhiều lần, đợi chút nữa lên sân khấu công diễn, chỉ cần chú phát huy như lúc huấn luyện bình thường mấy ngày nay là được, đừng nghĩ quá nhiều, biết chưa?"

Không Thanh dở khóc dở cười, tốt tính nhắc nhở Đơn Tuấn Triết: "Đội trưởng, em không lo, ngược lại, hình như em thấy anh hơi lo quá ấy thì phải, có muốn làm ngụm nước bình tĩnh chút không."

Đơn Tuấn Triết cũng không biết Không Thanh có phải đang cố ý lôi anh ta ra trêu ghẹo hay không, tức giận nói: "Không thể uống nước, nếu không lát nữa công diễn chính thức bắt đầu quay mà mắc đi WC thì phải làm sao? Chú đừng có dùng ánh mắt thương hại thiểu năng trí tuệ đấy nhìn anh, nghe anh không sai, dù có muốn uống nước cũng phải nhịn, khắc phục một chút."

Không Thanh:......

Nhìn ra được, Đơn Tuấn Triết là thật sự rất lo lắng.

Trong lúc Không Thanh và Đơn Tuấn Triết trò chuyện câu được câu không, nhóm chuyên viên trang điểm bao gồm cả Lại Tuệ Lệ cũng đi vào phòng hóa trang sau hậu trường, bắt đầu trang điểm tạo hình cho tuyển thủ.

Lại Tuệ Lệ trưng bộ mặt như mẹ ghẻ, làm như Không Thanh thiếu ả ta 180 vạn không bằng.

Thật ra không chỉ có mình Lại Tuệ Lệ không muốn trang điểm cho Không Thanh, Không Thanh cũng không muốn nhìn thấy cái gương mặt vừa nhìn đã làm người ta không thiết ăn thiết uống gì đó của ả.

Không đợi Lại Tuệ Lệ đến gần, Không Thanh đã nghiêm mặt nói: "Ngại quá, có thể đổi giúp em một chuyên viên trang điểm khác được không? Em không nghi ngờ năng lực nghiệp vụ của chị Lệ, nhưng mà thái độ làm việc của chị ấy thật sự là làm em rất không yên tâm."

Lại Tuệ Lệ nghe vậy, mặt đều tái đi rồi.

Nếu không phải biết Từ Không Thanh là tuyển thủ tổ tiết mục khá coi trọng, ả đã muốn mở hết bọc đồ trong tay, đập hết chai lọ vại bình trong đó lên đầy đầu đầy cổ Không Thanh, xem nó còn dám kiêu ngạo vậy nữa không.

Đơn Tuấn Triết thiệt tình đối xử với Không Thanh như em trai, nhìn thấy Không Thanh không cho Lại Tuệ Lệ mặt mũi như vậy, sợ bất lợi cho cậu, nhanh chóng lặng lẽ kéo ống tay áo Không Thanh, muốn nhắc nhở cậu nói chuyện không nên quá kiêu ngạo, đỡ mắc công bị người ta bắt lấy đầu đề.

Không Thanh không để ý chút nào, vẫn không tránh không né nhìn chằm chằm Lại Tuệ Lệ như cũ, quyết định không cho Lại Tuệ Lệ động vào mặt mình.

Bàn tay Lại Tuệ Lệ nắm bao tay trang điểm càng ngày càng chặt, cắn răng giằng co cùng Không Thanh một lát, Lại Tuệ Lệ vẫn thỏa hiệp, để lại một câu tàn nhẫn, rời đi không thèm quay đầu.

"Còn không phải chỉ là dựa vào cái bản mặt đẹp đẽ kia thành công vớt được một đám fan à? Người đẹp giới giải trí thiếu gì, mày còn chưa xuất đạo đã không coi ai ra gì thế này, để tao nhìn thử xem mày có cười được đến cuối cùng hay không."

Không Thanh căn bản không để lời Lại Tuệ Lệ nói trong lòng, nhưng Đơn Tuấn Triết khi nhìn thấy Không Thanh tùy tiện mà đắc tội chuyên viên trang điểm như vậy, nhịn không được thở ngắn than dài, thấm thía mà khuyên nhủ: "Không Thanh à, tính tình đại thiếu gia này của chú cũng nên thu lại một chút, nếu không thì dù chú cuối cùng thành công xuất đạo, anh đây còn lo anti-fana của chú còn nhiều hơn cả fans."

Không Thanh không cho là đúng mà nhún vai, hiển nhiên không nghe lọt tại lời khuyên của Đơn Tuấn Triết.

Theo thời gian ở chung cùng Không Thanh ngày càng nhiều, Đơn Tuấn Triết cũng càng ngày càng tin tưởng, xuất thân Không Thanh hẳn là khá tốt, bằng không, gia đình khá giả bình thường căn bản không nuôi ra được cái tính đại thiếu gia kiêu căng như này.

Trong chín người đội 《 Tứ diện mai phục 》, tạo hình của Không Thanh vẫn như cũ là người cuối cùng hoàn thành.

Lại Tuệ Lệ bị Không Thanh đâm một hồi, mặt mũi cũng ném mất, trong lòng cũng nghẹn một bụng khí, trực tiếp âm dương quái khí trào phúng Không Thanh một hồi với bạn bè của mình trong giới, làm danh tiếng của Không Thanh giữa những chuyên viên trang điểm giảm thẳng.

Cũng không biết Lại Tuệ Lệ tuyên truyền Không Thanh với những chuyên viên trang điểm khác như thế nào, dù sao thì những chuyên viên trang điểm có quan hệ không tồi với Lại Tuệ Lệ đều bắt đầu tránh né e sợ Không Thanh không kịp, nhìn thấy Không Thanh sẽ trốn rất xa, căn bản không chủ động đến gần Không Thanh.

Không Thanh cũng lười đi gia tăng quan hệ với đám chuyên viên trang điểm tin vào lời đồn nhảm cảm thấy cậu khó tính kia, chờ đám Đơn Tuấn Triết tạo hình xong xuôi rồi đi nhờ chuyên viên trang điểm của bọn họ trang điểm cho mình.

Đơn Tuấn Triết thấy thế, nhịn không được lắc đầu.

Rõ ràng Không Thanh có thể nhịn một chút, không đắc tội Lại Tuệ Lệ, như vậy, cũng liền sẽ không bị Lại Tuệ Lệ ngoài sáng trong tối làm khó dễ, nhưng ai biết được tính đại thiếu gia của Không Thanh nổi lên, căn bản là không nghe khuyên bảo, này chẳng phải tự tìm đắng sao?

Đơn Tuấn Triết muốn khuyên Không Thanh thu liễm mũi nhọn một chút, nhưng anh ta cũng biết, một khi tính đại thiếu gia của Không Thanh phát tác thì căn bản sẽ không nghe anh ta, nên cũng ngậm miệng không nói chuyện.

Lúc này đây, người trang điểm cho Không Thanh vẫn là chuyên viên trang điểm trẻ tuổi mới vừa tốt nghiệp không bao lâu kia.

"Chị gái nhỏ xinh xắn, lần này lại phải làm phiền chị."

Chuyên viên trang điểm trẻ tuổi bị lời nói ngọt của Không Thanh chọc cười, nhịn không được mở miệng trêu ghẹo: "Em đó nha, tính tình cũng quá lớn rồi đó, chị Lệ em còn dám đắc tội, lần sau nên chú ý nhiều một chút đi."

Không Thanh biết, chị chuyên viên trang điểm này cũng chỉ có ý tốt, yên lặng cười cười, không nói gì.

Cứ như vậy, đuổi ở lần đầu tiên công diễn chính thức bắt đầu thu phía trước, Không Thanh hữu kinh vô hiểm thu phục chính mình trang phát tạo hình.

Nhìn thấy gương mặt sau khi trang điểm đẹp đến nỗi kinh tâm động phách, làm người ta không rời được mắt của Không Thanh, tám đội viên còn lại bao gồm cả Đơn Tuấn Triết đều nhịn không được choáng váng.

"Ô mai gót! Cái tạo hình này của Không Thanh chú, lại phối thêm với quần áo này nữa, thật sự là quá đẹp, anh cũng sắp bị chú mê hoặc luôn rồi."

________________________________

Editor có lời muốn nói: Chương bù tuần trước, tuần này vẫn còn một chương nha mọi người