Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính

Chương 16: Hào môn thế gia (16)




5 năm sau.

Thẩm Không Thanh vừa đầy hai mươi tuổi đã thuận lợi lấy được bằng tiến sĩ, hơn nữa nhảy lên thành tiến sĩ trẻ nhất Viện công nghệ Massachusetts từ trước đến nay, không gì sánh nổi.

So với Thẩm Không Thanh tuổi còn trẻ đã lấy được thành tựu học thuật cao như vậy, càng làm người chú ý hơn, vẫn là việc Thẩm Không Thanh chủ trì nghiên cứu phát minh khoản game thực tế ảo đầu tiên trên thế giới.

Những năm gần đây, Không Thanh vừa hoàn thành việc học, đồng thời tiến độ nghiên cứu phát minh game thực tế ảo một chút cũng chưa tụi xuống, cũng lục tục lấy được thành quả không nhỏ, tuy rằng Không Thanh chưa từng chính thức công bố tiến độ nghiên cứu cùng thành quả ra ngoài, nhưng những người quen cậu đều biết, Thẩm Không Thanh đang nghiên cứu phát minh game thực tế ảo.

Có một số người không để bụng, cũng có người khịt mũi coi thường, cảm thấy Thẩm Không Thanh đua đòi, một chút cũng không làm đến nơi đến chốn, sớm muộn gì cũng vấp một cú lớn, làm thế nhân cười nhạo.

Nhưng càng nhiều người vẫn ôm mong chờ cao với Thẩm Không Thanh, bọn họ vững vàng tin tưởng, chỉ có thiên tài ngang trời xuất thế như Thẩm Không Thanh mới có thể đủ khả năng tự mình phá được của ải khó khăn kỹ thuật game thực tế ảo này, dẫn dắn khoa học kỹ thuật toàn cầu tiến vào một thời đại hoàn toàn mới.

Trên thực tế, trải qua mấy năm nghiên cứu phát minh không gián đoạn, Không Thanh hiện tại đã hoàn toàn hiểu rõ kỹ thuật game thực ảo, hiện tại điều cậu buồn rầu chính là làm cách nào để thuận lợi đầy game thực tế ảo vượt thời đại này ra thế giới.

Lúc này liền cần có Tần Lãng ra ngựa.

Cốt truyện nguyên bản, Tần Lãng là công cụ hình người mạnh nhất của vai chính thụ, hiện tại, Tần Lãng cả tim đều hướng về Thẩm Không Thanh, căn bản không cần Không Thanh nhiều lời, tự giác mà làm đảm đương vị trí hỗ trợ của Không Thanh.

Không thể không thừa nhận, Tần Lãng quả thực quá rõ vị trí của mình.

Lúc trước, Tần Lãng hứa với Không Thanh, hai năm sau sẽ tới Hoa Kỳ cùng cậu, đối với Tần Lãng mà nói, đây là hứa hẹn, vô luận thế nào cũng không thể nuốt lời, cho nên sau khi tốt nghiệp cao trung, Tần Lãng nguyện không nghe lời trưởng bối trong nhà, cũng khăng khăng muốn đi Hoa Kỳ du học.

Ba mẹ Tần Lãng không có cách nào với đứa con trai không chịu quản giáo này, chỉ có thể thỏa hiệp, hơn nữa Tần Lãng lúc ấy đã có được tư cách nhập học đại học kinh doanh Worton(*) của Pennsylvania có lịch sử lâu đời, cũng là học viện kinh doanh số một, trưởng bối trong nhà xem trường Tần Lãng muốn học cũng là trường lưu danh hàng đầu thế giới, ngầm đồng ý Tần Lãng đi Hoa Kỳ du học.

Rốt cuộc Tần Lãng cũng đã cố gắng thuyết phục trưởng bối trong nhà, chẳng sợ bị cắt đứt học phí cùng sinh hoạt phí, chính mình tính vừa học vừa làm cũng phải đi Hoa Kỳ học, kết quả trưởng bối trong nhà lại thỏa hiệp dễ dàng như thế, Tần Lãng vui mừng khôn xiết, sắp xếp bọc hành lý, tưng tửng lâng lâng mà bay đến bên kia đại dương.

Bởi vì việc này, nhóm anh em thân thiết du học ở châu Âu không ít lần trêu ghẹo Tần Lãng, nói y khẳng định là bị tiểu yêu tinh ở đâu đó câu mất hồn, hiện tại đã phản nghịch như vậy, không chịu quản giáo, sau này nói không chừng còn sẽ vì tình mà làm thêm mấy chuyện lệch lạc.

Đối mặt với đám anh em trêu ghẹo, Tần Lãng cũng chỉ cười cười, chưa bao giờ giải thích.

Nếu không phải Không Thanh còn chưa đồng ý cùng mình ở bên nhau, Tần Lãng sẽ không cẩn thận đem Không Thanh cất giấu như vậy, nói cho cùng, còn không phải sợ đám đồng đội heo này kéo chân sau mình, liên lụy chính mình không ôm được mỹ nhân về.

Cao Thiên Hữu nhưng thật ra nhiều ít biết một ít nội tình, biết Tần Lãng một hai phải đi Hoa Kỳ du học là vì Thẩm Không Thanh, tuy nói sau khi Tần Lãng biết Không Thanh đã bị kích hoạt ra thuộc tính liếm cẩu, quan hệ giữa hai người vẫn luôn rất thân mật, nhưng không biết vì cái gì, Cao Thiên Hữu luôn cảm thấy Tần Lãng dụng tâm kín đáo.

Những năm gần đây, Tần Lãng đầu tim đáy mắt đều là Thẩm Không Thanh, trừ bỏ việc ra sức học hành, tâm tư dư lại toàn bộ đều đặt trên người Thẩm Không Thanh, đừng nói có bạn gái, bạn bè khác giới bên người một người cũng không có, thời gian dài, Cao Thiên Hữu cũng hiểu rõ rốt cuộc Tần Lãng tồn tại tâm tư gì với Thẩm Không Thanh.

Cao Thiên Hữu trong lòng vừa bất ngờ vừa không bất ngờ

Bất ngờ chính là, Tần Lãng thế nhưng sẽ thích người đồng giới, không bất ngờ chính là, người Tần Lãng thích chính là Thẩm Không Thanh, nhưng mà lại nghĩ lại tưởng tượng, Tần Lãng không thích Thẩm Không Thanh mới kỳ quái, nếu không phải thích tới cực điểm rồi, Tần Lãng sẽ không điên cuồng mà theo đuổi sau mông Thẩm Không Thanh, liếm cẩu đến vui vẻ, không oán không hối hận.

Cao Thiên Hữu chính là biết, Tần Lãng vì hỗ trợ Thẩm Không Thanh nghiên cứu phát minh game thực tế ảo, phía trước phía sau không biết đổ vào bao nhiêu tiền, thêm lên một mức không lớn không nhỏ, càng đừng nói, gần đây Tần Lãng còn tự chủ xây dựng sự nghiệp sáng lập công ty khoa học kỹ thuật của chính mình, lăn lộn đến có bài bản hẳn hoi, hô mưa gọi gió.

Tất cả mọi người nghĩ Tần Lãng là muốn thi thố tài năng, nhất minh kinh nhân(**), nhưng Cao Thiên Hữu tự nhận thực hiểu biết Tần Lãng biết, thi thố tài năng cái gì, tất cả đều vô nghĩa, Tần Lãng làm điều này hết thảy đều là vì càng hỗ trợ nâng đỡ Thẩm Không Thanh tốt hơn, đối với việc này, người ngoài như anh không tiện nhiều lời, chỉ có thể trộm cảm khái một câu, Tần Lãng đúng là bị sắc làm mờ lí trí, quả nhiên là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.

Nhìn anh em tốt chơi từ nhỏ đến lớn của mình cả đầu đều chìm vào hương vị mỹ nhân, xuất phát từ đạo nghĩa, Cao Thiên Hữu còn tượng trưng mà khuyên Tần Lãng hai câu, nói y làm việc phải biết chỗ tiết chế, không cần quá điên cuồng vì tình, rốt cuộc, liếm cẩu liếm cẩu, liếm đến cuối cùng còn hai bàn tay trắng, vết xe đổ như vậy không thiếu, Tần Lãng không quan tâm vì tình yêu mà trả giá như vậy, cuối cùng rất có khả năng mất cả người lẫn của.

Cao Thiên Hưu ý tốt một phen, Tần Lãng lại mắt điếc tai ngơ, vẫn cứ một bộ dáng si tâm liếm cẩu, Thẩm Không Thanh tùy ý vẫy tay là tới, xua tay là đi, Cao Thiên Hữu nhìn đến nỗi chua xót dùm y.

"Anh Lãng à, tôi trước kia sao lại không phát hiện, cậu thì ra là hạt giống si tình hàng thật giá thật, chậc chậc chậc, mấy anh em ta đều mở rộng tầm mắt."

Tần Lãng căn bản không để bụng mấy lời trêu ghẹo tổn thương y, trưng một khuôn mặt lạnh băng, ngữ khí nghiêm túc mà phản bác: "Cậu chạy một quãng đường dài từ Pháp đến Hoa Kỳ là vì tới chê cười tôi hả?"

"Nói cậu hai câu cậu còn không vui?" Cao Thiên Hữu làm bộ làm tịch lắc lắc đầu, miệng tiếp tục thiếu trêu ghẹo nói: "Đối đãi với tình nhân nhỏ nhắn kia của cậu thì như mùa xuân ấm áp, đối đãi với anh em tốt như tôi lại như mùa đông rét lạnh, Tần Lãng, xem như tôi nhìn nhầm cậu rồi, cậu thấy sắc quên bạn...ý? Đó là cái gì?"

Vốn dĩ, Cao Thiên Hữu còn lười biếng mà nằm bẹt trên sofa, tư thái lười biếng, nhưng chỉ chớp mắt, trong lúc vô ý thấy được thiết bị hình bán cầu bị Tần Lãng đặt trên bàn sách, hình thù kỳ quái, nhưng lại quỷ dị tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật tương lai, nháy mắt hứng thú lên, liên thanh truy hỏi: "Đừng có nói tôi, Thẩm Không Thanh thành công nghiên cứu phát minh game thực tế ảo rồi nhá? Không phải tôi nói, cậu trước kia đầu tư vào một đống tiền, kết quả lại đổi về một cái cục hình thù kỳ quái, bị thiếu máu lên não hả!"

Tần Lãng lười giải thích, y chờ Cao Thiên Hữu tự vả.

"Máu hay thiếu máu không cũng không phải do cậu quyết!" Ôm tâm thái xem kịch vui, Tần Lãng dứt khoát xúi giục Cao Thiên Hữu: "Có muốn chơi thử game thực tế ảo đầu tiên trên thế giới không? Chỉ có tự trải nghiệm, mới có thể biết được kỹ thuật thực tế ảo bao gồm cả ý nghĩa vượt thời đại."

Thời điểm nhắc tới Thẩm Không Thanh, biểu tình trên mặt Tần Lãng thực ôn nhu, ngữ khí cũng là vinh dự chung, Cao Thiên Hữu nhìn đến nổi cả da gà.

"Nếu cậu nhiệt tình mời, tôi đây liền cố mà thử một lần đi." Cao Thiên Hữu được tiện nghi còn khoe mẽ, trên thực tế, anh căn bản không xem game thực tế ảo đứng đầu thế giới trong miệng Tần Lãng là một chuyện nghiêm túc, còn tưởng rằng rễ tình của Tần Lãng đối với Thẩm Không Thanh đâm sâu, cho nên mặc kệ Thẩm Không Thanh làm cái gì, y đều sẽ ngu ngốc mà hỗ trợ, filter dày đến nỗi người khác căn bản phá không nổi.

Nhưng khi mang lên mũ thực tế ảo, sau khi tiến vào trò chơi, Cao Thiên Hữu sợ đến ngây người, liên thanh cảm thán mà nói: "Vãi lồ! Đây là cái công nghệ đen gì vậy? Cảnh tượng trong trò chơi có thể mô tả chân thật cỡ này luôn á?"

Chỉ chốc lát sau, Cao Thiên Hữu đã hoàn toàn chìm đắm trong trò chơi.

Tần Lãng nhìn mũ đội thực tế ảo, Cao Thiên Hữu nửa nằm trên sofa, hoàn toàn chìm đắm trong trò chơi, nhẹ nhàng lắc đầu, bắt đầu đi làm công việc của mình, y rất có lòng tin, thứ có tính khoa học kỹ thuật cùng tính giải trí như này, tên Cao Thiên Hữu nghiện game nặng này chắc chắn sẽ trầm mê trong đó không thể kiềm chế, trong chốc lát chắc chắn sẽ không offline.

Bởi vì là game thực tế ảo đầu tiên toàn thế giới, vì bảo đảm an toàn về thể chất lẫn tinh thần cho người chơi, Không Thanh cố ý lập trình hệ thống phòng chống trầm mê trong trò chơi, mỗi ngày một người chỉ có thể đăng nhập ba lần, một lần nhiều nhất 4 giờ, vượt quá thời gian, hệ thống sẽ cưỡng chế người chơi offline.

Lúc vừa mới cầm lấy mũ thực tế ảo, Tần Lãng đã đăng nhập game tự mình thể nghiệm qua, mặc dù y tự nhận lực tự chủ không tồi, cũng trầm mê trong đó, chơi đến tận hứng mười phần, thẳng đến 4 tiếng sau bị cưỡng chế offline, cho nên Tần Lãng tin tưởng, Cao Thiên Hữu hẳn là giống mình.

Sự thật chứng minh, Tần Lãng không chỉ không xem nhẹ tự chủ của Cao Thiên Hữu, còn rõ ràng đánh giá cao.

Bốn tiếng trôi qua, Cao Thiên Hữu bị cưỡng chế offline.

Lúc này đã là giờ cơm chiề, theo lý thuyết, Cao Thiên Hữu hẳn là cảm thấy đói bụng mới đúng, nhưng sau khi Cao Thiên Hữu gỡ mũ thực tế ảo trên đầu xuống, không chỉ không lớn tiếng kêu đói, ngược lại mắt mang tinh quang, kích động khoa tay múa chân, nói năng lộn xộn.

"A a a! Tôi thật sự kích động vãi! Anh em, đừng có cản tôi, tôi nhất định phải dâng đầu gối lên cho Không Thanh đại thần!"

Trăm triệu lần không nghĩ tới, Thẩm Không Thanh thế nhưng thật sự có thể thành công nghiên cứu phát minh ra game thực tế ảo đứng đầu thế giới, hơn nữa cảnh tượng trò chơi độ hoàn nguyên cao như vậy, cảm giác thể nghiệm chân thật như vậy, Cao Thiên Hữu bội phục sát đất Thẩm Không Thanh, quyết định tại chỗ, từ hôm nay trở đi, anh chính là fan não tàn số một của đại thần Thẩm Không Thanh, ai mắng Thẩm Không Thanh, anh liền dỗi mấy người đó.

"Anh Lãng là, anh là anh ruột em, anh ruột khác cha khác mẹ, nể tình năm đó anh em không chút do dự vay tiền cho anh đầu tư lên đại thần Thẩm Không Thanh, cái mũ thực tế ảo này nhường cho tôi...Không, bán trao tay cho tôi đi, làm ơn đó anh Lãng ơi!"

Cao Thiên Hữu ôm mũ thực tế ảo không buông tay, đau khổ cầu xin Tần Lãng, tình ý chân thành, thật là làm người nghe động dung.

Tần Lãng lại không chút giao động, Cao Thiên Hữu muốn cướp mũ thực tế ảo ở chỗ y, quả thực là người si nói mộng.

Đây chính là mũ thực tế ảo đầu tiên trên thế giới, là Không Thanh tự mình lắp ráp, đối với Tần Lãng mà nói, cực kỳ có ý nghĩ kỷ niệm, so với mấy cái mũ được nhà máy sản xuất theo dây chuyền số lượng giới hạn sau này khác nhau hoàn toàn.

Tần Lãng duỗi tay chỉ chỉ ra ngoài cửa sổ, ý bảo Cao Thiên Hữu xem sắc trời bên ngoài.

Cao Thiên Hữu không rõ nguyên do.

Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, không mang theo một tia cảm tình nói: "Trời cũng đã tối, cho nên, cậu cũng đừng mộng tưởng hão huyền nữa!"

Cao Thiên Hữu khóc không ra nước mắt, anh hiện tại cảm thấy chính mình thật sự quá khó khăn, nếu chưa trải nghiệm qua trò chơi này thì chưa nói, sau khi chờ anh trầm mê trong đó, lại không cho anh mũ thực tế ảo, để anh có thể chơi cho đã mỗi ngày, này không phải là cố ý làm anh nhớ mãi không quên sao? Quá phận! Quá phát rồ!"

"Đừng có để bị diễn tinh ám, nhiều nhất chờ thêm một tháng, mũ thực tế ảo này có thể chính thức ra mắt thị trường."

"Thật không?" Cao Thiên Hữu cảm giác chính mình nháy mắt lại sống lại.

"Chẳng qua nhóm mũ thực tế ảo đầu tiên hẳn ra bán số lượng giới hạn trên thị trường, nể tình ngày xưa cậu đã từng khẳng khái hỗ trợ tiền, tài trợ cho Không Thanh nghiên cứu, đến lúc đó sẽ để cho cậu một cái trong danh sách, bảo đảm cậu có thể lấy được mũ thực tế ảo đầu tiên."

Cao Thiên Hữu cảm động không thôi, tình ý chân thành mà nói: "Anh Lãng, từ hôm nay trở đi, anh chính là anh ruột khác cha khác mẹ của em."

"Câm miệng đi!" Tần Lãng quyết đoán cự tuyệt, y không muốn tự dưng có một đứa em ruột khác cha khác mẹ như vậy.

"Đúng rồi, anh Lãng, game thực tế ảo này tên gì thế? Làm game thực tế ảo đầu tiên trên thế giới, nhất định phải có một cái tên uy vũ khí phách mới được."

Về tên trò chơi, Tần Lãng đã sớm thương lượng tốt với Không Thanh.

"Truy tiên vấn đạo."

_________________________

(*)Trong bản QT ghi là Worton, mình nghĩ nó là đại học Wharton- một trong 12 trường thành viên của đại học Pennsylvania ở bang Pennsylvania.

(**) Nhất minh kinh nhân: ví lúc bình thường không động thanh sắc, đột nhiên làm những việc khiến người ta kinh ngạc.

Trong sử kí – Hoạt kê liệt truyện ghi rằng: Thử điểu phi tắc dĩ, nhất phi xung thiên; bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân.

Editor có lời muốn nói: hôm qua hứa với @PhcDuy926 rồi nên nay đăng nè:3