Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính

Chương 36: Abo (5)




"Quý Xuyên Bách, con không còn là trẻ con nữa rồi, quý Không Thanh tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện không tính, con sao cũng không biết nặng nhẹ như vậy?"

Arlene · Rupert diện mạo mỹ diễm, khí chất cao quý, thanh âm cũng rất êm tai dễ nghe, chính là ngữ khí nói chuyện này, thật sự không giống như một người mẹ biết con bị ủy khuất, đứng ra chống lưng cho con trai.

Không có người mẹ yêu con nào, sẽ trong lúc giao tiếp hằng, dùng khẩu khí lãnh đạm như vậy dùng cả tên lẫn họ mà xưng hô với con trai mình.

Không Thanh nhướng mày, đang muốn mở miệng cãi lại, liền nhìn thấy Quý Xuyên Bách trộm đưa mắt ra hiệu cho cậu.

Nhìn trên mặt mũi Quý Xuyên Bách, Không Thanh ngoan ngoãn câm miệng.

Arlene · Rupert tựa hồ không chú ý tới động tác nhỏ của Quý Xuyên Bách và quý Không Thanh, hoặc là, chú ý tới, nhưng cũng không để ý, tiếp tục bưng tư thái phu nhân hào môn kia, cao cao tại thượng, dáng vẻ đoan chính mà phân phó: "Quý Xuyên Bách, đem em trai con đi xuống nghỉ ngơi."

Trực tiếp đuổi anh em Quý Xuyên Bách cùng Quý Không Thanh huynh đệ, im bặt không nhắc tới chuyện Kiều Địch · Leslie trộm dây dưa không rõ với Đường Tinh, không khó để nhìn ra thái độ Arlene · Rupert đối việc này.

Không hề nghi ngờ, ở trong mắt Arlene · Rupert, Không Thanh chịu ủy khuất hay không căn bản không quan trọng, Quý Xuyên Bách không màng đại cục, trước công chúng, vung tay đánh nhau với Kiều Địch · Leslie, phá hủy tiệc đính hôn, thật sự không phải là cử chỉ sáng suốt.

Đừng nói Không Thanh có nguyện ý bóp mũi đính hôn với Kiều Địch · Leslie hay không, ngay cả Quý Xuyên Bách, sau khi biết được bản tính nay Tần mai Sở của Kiều Địch · Leslie, cũng căn bản không thể chịu được việc em trai Omega mình cưng từ nhỏ đến lớn chịu loại ủy khuất này.

"Mẹ, thứ con nói thẳng, Kiều Địch · Leslie không phải là người xứng Không Thanh, thay vì ghép đôi lung tung, kiên quyết ghép hai người họ thành đôi, tạo thành một đôi oán ngẫu, không bằng nhân lúc hiện tại cái sai chưa đúc thành, bình định......"

"Hồ nháo! Hôn nhân đại sự, liên lụy đến hai gia tộc, không phải trò con nít." Arlene · Rupert thanh âm ôn nhu, cho dù là đang trách cứ Quý Xuyên Bách, dáng vẻ cũng làm người ta nhìn không ra bất luận khuyết điểm gì.

Nghe Arlene · Rupert nói, Kiều Địch · Leslie trộm nhẹ nhàng thở ra, bản thân hắn chưa chắc đã có bao nhiêu yêu thích với Quý Không Thanh, chẳng qua lúc này nếu như ý của Quý Xuyên Bách, hủy bỏ hôn ước, hắn không thể nghi ngờ sẽ trở thành trò cười toàn bộ Thủ Đô Tinh, mất hết mặt mũi, Kiều Địch · Leslie tự xưng là thanh niên tài tuấn, tiền đồ vô lượng tuyệt đối không muốn nhìn thấy cục diện như vậy.

Quý Xuyên Bách trộm nắm chặt nắm tay, hít sâu một hơi, không kiêu ngạo không siểm nịnh mà nói: "Mẹ nói đúng, nếu hôn nhân đại sự liên lụy đến hai gia tộc, càng hẳn nên thận trọng xử lí mới phải, Không Thanh tuổi còn nhỏ, cho dù muốn đính hôn, cũng không cần phải gấp gáp nhất thời."

Nếu là ngày thường, xuất phát từ tôn trọng đối với mẹ ruột, Quý Xuyên Bách căn bản sẽ không trái ý Arlene · Rupert, nhưng đề cập tới chuyện chung thân đại sự của em trai Omega nhà mình, tên đệ khống cuồng ma Quý Xuyên Bách này liền nháy mắt hóa thân thành gà mái già bảo vệ co thơ, không chút nhượng bộ mà làm trái ý Arlene · Rupert.

Arlene · Rupert sa cũng không nghĩ tới sẽ bị Quý Xuyên Bách chống đối tại chỗ, không khỏi nhíu mày, ánh mắt nặng nề mà nhìn Quý Xuyên Bách, ý có điều chỉ mà nói: "Quý Xuyên Bách, con yêu quý tâm tình em trai Omega nhà mình, mọi người cũng có thể hiểu, nhưng mà, Quý Không Thanh đã thành niên, ngăn cản không cho nó đính hôn, đối với nó cũng không tốt."

Mọi người đều biết, Omega sau khi trưởng thành sẽ có kỳ phát tình, tuy rằng đế quốc đã sớm nghiên cứu phát minh ra thuốc ức chế tin tức tố chuyên dụng cho Omega, nhưng càng ngày càng nhiều nghiên cứu cho thấy, cái gọi là thuốc ức chế tin tức tố này tồn tại tác dụng phụ nhất định.

Đơn giản mà nói, chính là theo số lần sử dụng tăng lên, tình kháng dược tự thân Omega sẽ càng ngày càng mạnh, tác dụng ức chế của thuốc với tin tức tố cũng sẽ dần dần hạ thấp, cho đến cuối cùng hoàn toàn mất đi hiệu quả mới thôi.

Đến lúc đó, cân bằng tin tức tố tự thân Omega sẽ hỏng mất, nhẹ thì nguy hiểm đến sức khỏe thân thể Omega, nghiêm trọng thậm chí còn sẽ mất đi tính mạng.

Cho nên, trên vấn đề an toàn, những Omega sinh ra phú quý, gia thế hậu đãi đều sẽ sớm tuyển định bạn lữ, rốt cuộc, sau khi có bạn lữ liền có thể nhẹ nhàng mà giải quyết vấn đề kỳ phát tình, nhất lao vĩnh dật.

Bị nhắc nhở như vậy, Quý Xuyên Bách nháy mắt sững sờ tại chỗ, thần sắc trên mặt cũng lộ ra một tia buồn rầu.

Thân là một Alpha, anh xác thật không đủ cẩn thận, chỉ vội vã giúp em trai Omega ngoan ngoãn hiểu chuyện nhà mình phủi sạch quan hệ với tra Alpha không đáng để phó thách Kiều Địch · Leslie này, cư nhiên quên mất Omega còn có phiền toái khó giải quyết như kỳ phát tình.

Quý Xuyên Bách quay đầu đi, vẻ mặt áy náy mà liếc mắt nhìn Quý Không Thanh một cái, sau đó mới quay đầu về phía Arlene · Rupert, vẻ mặt nghiêm túc mà nói: "Cho dù muốn đính hôn, Alpha kia cũng phải là chính Không Thanh thích mới được, còn Kiều Địch · Leslie......"

Không phải Quý Xuyên Bách bới lông tìm vết, một hai phải để cho Kiều Địch · Leslie không thoải mái, mà là anh thiệt tình cảm thấy Kiều Địch · Leslie không xứng, cũng liền không muốn phó thác em trai Omega mình cưng chiều từ nhỏ đến lớn cho đối phương.

Nếu Quý Không Thanh thật sự thích Kiều Địch · Leslie chưa tính, Quý Xuyên Bách dù không vui, cũng chỉ có thể bóp mũi nhận, nhưng hiện tại, Quý Xuyên Bách thực khẳng định, em trai Omega yêu ghét rõ ràng nhà mình đã chết tâm đối với tra Alpha phẩm hạnh không hợp này, Quý Xuyên Bách sao lại có thể trơ mắt nhìn mẹ đẻ đẩy Quý Không Thanh xuống hố lửa.

Có Quý Xuyên Bách anh ở đây, hôn ước của Quý Không Thanh cùng Kiều Địch · Leslie, hoãn chắc rồi.

"Quý Xuyên Bách!"

Vừa thấy bộ dáng Quý Xuyên Bách, Arlene · Rupert liền biết anh miệng chó không mọc được ngà voi.

Cho nên, không đợi Quý Xuyên Bách nói cho hết lời, Arlene · Rupert liền xụ mặt, lạnh giọng đánh gãy lời anh nói, đồng thời, còn dùng ánh mắt đầy ý cảnh cáo trừng Quý Xuyên Bách, uy hiếp anh câm miệng.

Người đã bao lớn rồi, cái gì nên nói, cái gì không nên nói, chẳng lẽ trong lòng cũng chưa rõ sao?

Quý Nhận thường ngày rốt cuộc dạy con như thế nào?

Arlene · Rupert một chút cũng không nghĩ lại chính mình, ngược lại đẩy toàn bộ nồi lên đầu cha ruột bọn nhỏ Quý Nhận, giống như chuyện dạy con là việc của bạn lữ, mình một chút trách nhiệm cũng không có.

Mắt thấy Quý Xuyên Bách sắp cãi nhau với Arlene · Rupert, Không Thanh biết, mình không thể tiếp tục sống chết mặc bay.

Tuyệt đối không thể để Quý Xuyên Bách bởi vì mình, rơi xuống một thanh danh bất kính trưởng bối, ngỗ nghịch bất hiếu.

Nghĩ đến đây, Không Thanh ném cho Quý Xuyên Bách một ánh mắt không tán đồng, chủ động đứng dậy, trầm giọng nói: "Mẹ, mẹ không nên trách anh, người khăng khăng muốn từ hôn là con."

Không Thanh bị diễn tinh bám vào người một bên nói, một bên ủy ủy khuất khuất đỏ mắt, thoạt nhìn chính là bộ dáng bé đáng thương, thực dễ dàng gợi lên đồng tình của quần chúng vây xem.

"Có lẽ con và thiếu tá Kiều Địch · Leslie thật sự là có duyên không phận, nhưng con tin tưởng, bằng giao tình chúng con từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cho dù không thành bạn lữ, cũng có thể là bạn bè quan hệ không tồi, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ hai gia tộc."

"Không Thanh......" Nhìn Không Thanh lộ ra bộ dáng bé đáng thương bị tổn thương thấu tim, Kiều Địch · Leslie bỗng nhiên cảm thấy một trận đau lòng, giống như có một vật gì đó rất quan trọng bị cường ngạnh đào ra khỏi đáy lòng.

Kiều Địch · Leslie chịu đựng vết thương trên cơ thể đứng lên, muốn kéo tay Không Thanh, lại bị Không Thanh không dấu vết mà né tránh.

Đường Tinh nắm lấy cơ hội, vẻ mặt thành khẩn mà mở miệng giải thích với Không Thanh: "Không Thanh, cậu nên tin mình, mình và thiếu tá Kiều Địch · Leslie thật sự chỉ là bạn bè bình thường......"

"Bạn bè bình thường?" Không Thanh vẻ mặt thất vọng mà nhìn Đường Tinh, lộ ra biểu tình đau đớn kịch liệt "Mình cái gì cũng biết, cậu không cần phải tiếp tục gạt mình", dùng ngữ khí hơi mang trào phúng, không nóng không lạnh mà đâm trở về. "Nếu chỉ là bạn bè bình thường, vì sao thiếu tá Kiều Địch · Leslie sẽ mang đôi giày cậu mua cho hắn? Vị hôn phu lớn cùng nhau lên từ nhỏ như mình, còn không biết số giày của thiếu tá Kiều Địch · Leslie, bạn bè bình thường như cậu, lại biết rất rõ."

Không Thanh vừa dứt lời, nhóm quần chúng vây xem liền phóng tầm mắt tìm tòi nghiên cứu xuống chân Kiều Địch · Leslie, xem thấy Kiều Địch · Leslie cả người không được tự nhiên, hận không thể lập tức cởi giày ra, ném ra xa.

Muốn nói Đường Tinh và mình là bạn bè bình thường, chỉ là quan hệ tốt, mới tặng mình một đôi giày, cũng không phải không được, nhưng lời này, vào giờ khắc này nghe thấy liền cực kì có vẻ giấu đầu lòi đuôi.

Kiều Địch · Leslie rốt cuộc cảm nhận được cái gì là tiến lùi khó đi.

Đối mặt với chất vấn hùng hổ dọa người của Không Thanh, Đường Tinh nháy mắt hoảng sợ, càng làm cho hắn tuyệt vọng chính là, rõ ràng hắn đã khó xử như vậy, Không Thanh còn không định buông tha hắn.

"Đường Tinh, mình biết cậu đang băn khoăn ở mình, mới không thừa nhận quan hệ với thiếu tá Kiều Địch · Leslie, yên tâm đi, cậu là bạn tốt nhất của mình, mình đã đồng ý chuyện của cậu nhất định sẽ làm được, tuyệt đối sẽ không chậm trễ hạnh phúc cả đời của cậu, chờ sau khi mình giải trừ hôn ước với thiếu tá Kiều Địch · Leslie, hai người các cậu không cần tiếp tục giấu nữa, có thể quang minh chính đại mà ở bên nhau."

Không Thanh vẻ mặt thật tình suy nghĩ thay cho Đường Tinh cùng Kiều Địch · Leslie, nhóm quần chúng vây xem tâm tình phức tạp, ánh mắt nhìn Không Thanh tràn ngập đồng tình, đồng thời, cái nhìn đối với Đường Tinh và Kiều Địch · Leslie cũng không tốt lên.

Omega đơn thuần thiện lương như vậy, sao lại gặp phải tra Alpha không đáng tin cậy như này chứ?

Khó trách thiếu tá Quý Xuyên Bách thiếu tá một hai không giải trừ hôn ước không được.

Đường Tinh vừa tức vừa gấp, vịt chết mỏ vẫn cứng, đến chết cũng không thừa nhận quan hệ ái muội của mình cùng Kiều Địch · Leslie, nhưng lúc này, nhóm quần chúng vây xem đã bị Không Thanh hoàn toàn dắt mũi lại sẽ không tiếp tục tin tưởng bất luận lý do thoái thác gì của hắn.

Không Thanh chặt chẽ khống chế cục diện, cuối cùng, còn không quên rải muối lên miệng vết thương của Đường Tinh, ra vẻ hào phóng mà nói: "Đường Tinh, cậu cũng không cần cảm thấy có lỗi với mình, thiệt tình chúc phúc cậu và thiếu tá Kiều Địch · Leslie có thể sớm ngày kết làm bạn lữ, ân ái cả đời."

Nói xong, Không Thanh xoay người hành lễ với Arlene · Rupert, sau khi làm đủ lễ nghĩa, mới lôi kéo Quý Xuyên Bách cùng nhau rời khỏi nơi thị phi này.

Không Thanh có thể cảm giác được, Arlene · Rupert vẫn luôn không dời mắt mà nhìn chằm chằm bóng dáng rời đi của hai anh em cậu chằm chằm, nhưng cậu vẫn luôn không quay đầu lại.

"Không Thanh, có được không? Rốt cuộc cũng là mẹ đẻ của chúng ta......"

"Anh cả cũng đừng quên, mẹ đẻ của chúng ta hiện tại chính là đương gia chủ mẫu La Đức Ni gia, nghiêm khắc mà nói, Quý gia và Leslie gia liên hôn, người ngoài như bà ta cũng không có tư cách khoa tay múa chân.". Đam Mỹ Hài

Quý Xuyên Bách nghe vậy, nhịn không được thở dài. "Anh chỉ là lo lắng trong lòng em khó chịu."

"Không có gì quá khó chịu." Không Thanh hơi hơi mỉm cười, ngữ khí thoải mái mà nói: "Mẹ cũng vậy, bố cũng thế, đều không quan trọng bằng anh cả."

Nghe ra Không Thanh cũng không phải đang cậy mạnh, trái tim luôn treo cao của Quý Xuyên Bách rốt cuộc có thể buông xuống, duỗi tay xoa xoa đầu Không Thanh, dở khóc dở cười mà nói: "Vậy thì nói gì đó tốt dỗ anh vui đi."

Không Thanh thẹn thùng cười cười, không nói gì.

Cả một tiệc đính hôn, liền không giải quyết được gì như vậy.

Tuy rằng cách làm trực tiếp của Quý Không Thanh có tranh luận tương đối, nhưng có sự thật Kiều Địch · Leslie và Đường Tinh lén lút dây dưa không rõ ở đó, các khách mới nhiều hoặc ít cũng có thể thông cảm cho tâm tình tâm tình Quý Không Thanh, đối với người vô tội bị hại là cậu cũng không trách móc nặng nề, tương phản, Kiều Địch · Leslie và Đường Tinh liền xui xẻo, mặt mũi mất hết không nói, còn phải chịu một đoạn thời gian bị nghị luận thật dài, thanh danh liên tục bị hao tổn.

Bởi vì việc này, Kiều Địch · Leslie bị phụ thân hung hăng mà quở trách một hồi, lệnh cưỡng chế hắn không được tiếp tục tiếp xúc với Đường Tinh, cần phải nghĩ ra biện pháp vãn hồi với Quý Không Thanh, duy trì được liên hôn giữa Leslie gia và Quý gia liên hôn.

Kiều Địch · Leslie không dám phản bác, chỉ đành gật đầu đáp ứng.

Không Thanh còn không biết, ngày tháng phiền phức của mình sắp, cậu lúc này, đang thu thập hành lý, chuẩn bị đi học viện Omega báo danh học tập.