Chương 40 : Cửa Hàng Ma Pháp Cost ( Đã Edit Thêm Dấu )
Harry khoanh chân ngồi trên mặt đất nhắm mắt, đưa toàn bộ Ma Lực trong cơ thể mình trở lại trong Thần Hải trải qua một năm tu luyện hiện nay nó đã trở thành một tên Hắc Thiết cấp Pháp Sư, với thực lực này nó đã thành công vượt qua cuộc thi tấn cấp của Học viện từ Học sinh năm thứ nhất thăng cấp trở thành Học sinh năm thứ hai .
Phải biết rằng Pháp Sư là một nghề nghiệp rất khó khăn yêu cầu nhập môn đã khó trở thành cường giả còn khó hơn một người bình thường muốn từ Chuẩn Ma Pháp Sư tấn thăng Hắc Th·iếp cấp Pháp Sư tối thiểu cũng phải mất trên hai ba năm cố gắng tu luyện mới có thể thành công sở dĩ Harry có thể trong một năm đạt được thành tựu này ngoài việc thiên phú của nó cao hơn người khác ra còn phải nhờ đến sự hướng dẫn tận tình của người thầy mới của nó Giáo sư Steve .
Mặc dù ban đầu đối với việc nhận Giáo sư Steve làm thầy của mình Harry có chút không tình nguyện nhưng trải qua thời gian một năm, Giáo sư đã dùng hành động làm cho Harry biết đây là quyết định tuyệt đối chính xác trong đời nó, ông ta không chỉ dạy bảo nó về phương diện tu luyện Ma pháp mà còn bỏ thời gian dạy bảo nó về những thứ khác mà một Pháp Sư phải tinh thông như Ma Pháp Tứ Nghệ khiến cho nó trở thành tồn tại cầm cờ đi trước trong đám học sinh năm một, năm hai, đặc biệt là phương diện Ma Dược Học nó càng là đã đạt đến trình độ của một Sơ cấp Ma Dược Sư vượt qua tất cả đồng học .
Mà Harry cũng không vì vậy tự mãn với bản thân để không phụ tấm lòng Giáo sư Steve đã hết lòng chỉ dạy cho mình trong việc tu luyện Harry vô cùng nghiêm túc mỗi ngày trừ lúc lên lớp đi học ra nó đều dành hết thời gian cho việc Minh Tưởng tu luyện không dám có chút lơ là nào .
Hôm nay sau khi Minh Tưởng xong nó đứng dậy vương vai một cái muốn ra ngoài tìm gì đó ăn nhưng khi mở cửa nhà đột nhiên lại nhìn thấy một đạo hào quang lấp lánh lơ lửng bay trước mắt mình .
" Đây là thư tín Ma pháp, ai gởi cho ta vậy ? " Harry lẩm bẩm một tiếng sau đó vương tay xua tan đạo hào quang để lộ ra một bức thư bên trong .
" Ta đang ở bên ngoài cổng trường, mau đến ! "
Harry dùng tay bóc niêm phong của lá thư thì chỉ thấy bên trong là một hàng chữ . Nét chữ này Harry rất quen thuộc người viết nó không phải ai khác chính là thầy của nó Giáo sư Steve .
Xem thư xong Harry vội vàng chạy ra ngoài .
Khi đi đến khu vực cổng trường, quả nhiên nó đã nhìn thấy bóng dáng của Giáo sư Steve, ngày hôm nay khác với mọi ngày trên người ông ta cũng không ăn mặc bộ trường bào màu đen thường nhật của mình mà đổi thành một bộ trường bào màu vàng rất là sặc sỡ .
" Sao thầy lại ăn mặc như vậy nhỉ ? Chẳng lẽ có việc gì quan trọng sao ? " Harry âm thầm suy nghĩ trải qua một năm ở chung nó cũng coi như hiểu biết một chút về thầy của mình, Giáo sư Steve không phải một người đặc biệt coi trọng việc ăn mặc thường ngày ông ấy chỉ có một kiểu ăn mặc là trường bào màu đen chỉ khi có việc đặc biệt quan trọng mới thay những bộ trang phục có màu sắc khác .
" Harry nếu đã đến sao còn không qua đây đi ! " Trong lúc Harry đang suy nghĩ thì đột nhiên bên tai lại truyền tới một giọng nói thì ra là Giáo sư Steve đã phát hiện ra nó đến đang nói chuyện với nó .
" Thầy xin lỗi con đã làm thầy phải chờ ! " Harry vội vàng chạy đến bên Giáo sư nói .
" Nếu biết mình làm ta phải chờ thì còn không mau chuẩn bị khởi hành đi đừng làm mất thời gian nữa ! " Giáo sư Steve lạnh lùng nói .
Bởi vì đã quen với cách nói chuyện của thầy mình cho nên Harry cũng không để ý tới ngữ điệu của Giáo sư Steve mở miệng lên tiếng hỏi : " Thầy à hôm nay chúng ta sẽ đi đâu ? "
" Đi đâu ? Đương nhiên là đi huấn luyện ngươi rồi ! " Giáo sư Steve nói .
Harry nghe vậy hơi kinh ngạc hỏi : " Huấn luyện cho con ? Thầy à thầy định huấn luyện cho con như thế nào vậy ? "
" Thực chiến ! " Giáo sư Steve trầm giọng phun ra hai chữ .
Tiếp theo không cần đợi Harry hỏi ông ta đã giải thích : " Hiện nay ngươi đã đạt đến cảnh giới Hắc Thiết cấp Pháp Sư, việc Minh Tưởng tu luyện Ma lực đã có thể tạm thời thả lỏng, tiếp theo ta sẽ huấn luyện cho ngươi thực chiến với người khác một Pháp Sư mà không biết thực chiến thì chỉ như đóa hoa trong nhà ấm không thể phát triển được ! Ngươi có biết không ? "
" Vâng ạ ! " Harry gật đầu một cái bày tỏ tán đồng với quan điểm của Giáo sư Steve rồi lại lên tiếng hỏi : " Thầy à vậy chúng ta sẽ đi đâu để tiến hành huấn luyện thực chiến vậy trong rừng sao ? "
" Không ! " Giáo sư Steve lắc đầu nói : " Nơi ta muốn để cho ngươi tiến hành thực chiến không phải rừng rậm mà là Đại Đấu Trường trong Thành Hoàng Kim ! "
" Cái gì ? Đại Đấu Trường trong Thành Hoàng Kim ? " Harry nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng .
Đế quốc Hoàng Kim dân phong thượng võ cho nên hầu như trong mỗi một thành trì đều có xây dựng một Đấu Trường để cho người muốn chiến đấu đến đó khiêu chiến Đại Đấu Trường trong Thành Hoàng Kim là tòa Đấu Trường lớn nhất trên cả nước, số lượng người đến đó để khiêu chiến cũng cũng là nhiều nhất . Trong những người đó mạnh nhất có thể có cả Bạch Kim cấp cường giả ( Hoàng Kim cấp là chủ lực mũi nhọn của quốc gia cho nên địa vị vô cùng cao bình thường sẽ không xuất hiện ở những nơi như Đấu Trường ! )
" Thế nào ? Nghe đến tên của Đại Đấu Trường thì sợ rồi à ? " Nhìn thấy vẻ mặt của Harry Giáo sư Steve nửa thật nửa giả hỏi .
" Con không sợ ! " Harry phản đối nói : " Chỉ là muốn gia nhập vào Đại Đấu Trường thi đấu theo quy định thì phải có tuổi tác tối thiểu là mười lăm tuổi bây giờ con mới chỉ chín tuổi làm sao có thể được chứ ? "
" Cứ yên tâm đi ! Việc này ngươi không cần lo đã có ta ở đây rồi ! " Giáo sư Steve tự tin nói : " Để giải quyết vấn đề tuổi tác của ngươi chúng ta chỉ cần đến gặp một người bạn của ta một lần là được thôi ! "
" Bạn của thầy ? Thầy cũng có bạn hay sao ? " Harry nghe vậy trong lòng âm thầm kêu lên một tiếng đồng thời dùng ánh mắt quái dị nhìn Giáo sư Steve .
Trong một năm ở chung này nó đã phát hiện ra trử việc lên lớp và dạy dỗ mình ra Giáo sư Steve chỉ đóng cửa ru rú ở trong nhà của mình nghiên cứu Ma Dược, hoàn toàn không có liên hệ với bất kỳ ai ở thế giới bên ngoài, việc này khiến cho Harry cứ nghĩ thầy mình không có bạn bè gì cho nên bây giờ nghe thấy lời của Giáo sư Steve khó tránh khỏi có chút kinh ngạc .
" Thằng nhóc này ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì ? Người ta ai lại không có bạn bè chứ ? " Cảm nhận được ánh mắt Harry nhìn mình Giáo sư Steve khó chịu kêu lên một tiếng đồng thời giơ tay cốc thật mạnh vào đầu Harry .
" Vâng ạ, vâng ạ ... con sai rồi ! " Bị đánh đau Harry lập tức nhận lỗi nói .
Đúng lúc này đột nhiên lại có một chiếc xe ngựa phi đến trước mặt hai người người đánh xe từ trên xe phóng xuống nhìn Giáo sư Steve nói : " Giáo sư Steve ta đến rồi, xin lỗi vì đã để ngài phải đợi lâu ! "
" Không sao ! Ngươi đến rất đúng giờ ! " Giáo sư Steve thu tay lại nhìn người đánh xe nói một tiếng rồi lại nhìn Harry : " Ngươi còn đứng đó làm gì không mau lên xe đi ! "
" Vâng ạ ! " Harry vừa xoa đầu của mình vừa bò vào trong thùng xe Giáo sư Steve đi ngay phía sau nó .
Khi hai người đã vào trong người đánh xe liền cho xe xuất phát .
" Thầy sao chúng ta không dùng xe của Học viện mà lại thuê chiếc xe này ? " Ở trong thùng xe Harry nhìn Giáo sư Steve hỏi .
" Bởi vì ta không muốn tiết lộ thân phận của ngươi cho nên sau này khi ra ngoài đi huấn luyện thực chiến chúng ta đều sẽ thuê xe từ bên ngoài ! " Giáo sư Steve nói .
" Nhưng nếu những người đánh xe này cũng không kín miệng như vậy không phải càng có nguy cơ tiết lộ thân phận của chúng ta hay sao ? " Harry hỏi .
" Yên tâm đi ! Chỗ ta đặt xe là nơi quen biết với ta những người đánh xe này tuyêt đối không tiết lộ nửa lời về thân phận của chúng ta đâu ! " Giáo sư Steve nói .
Vừa dứt lời ông ta đã nhắm hai mắt lại không thèm để ý tới Harry nữa .
Harry chỉ có thể dựa vào vách xe ngắm nhìn cảnh tượng bên ngoài thông qua cửa sổ nhỏ trên xe .
Dưới ánh mắt của nó chiếc xe rời khỏi Học viện thì phi thẳng tới Phố Mua bán Ma pháp bên trong Hoàng Kim Thành, nhưng nó cũng không tiến vào trong mà lại quẹo vào một cái hẻm nhỏ ở trước Phố Mua bán bên trong ngỏ nhõ tràn đầy những con đường nhỏ khác rất phức tạp cộng thêm người đánh xe cứ liên tục rẽ trái, ngoặc phải làm cho Harry nhất thời trong thời gian ngắn cũng không thể phân biệt rõ ràng phương hướng được .
Chỉ biết một lát sau sau khi chiếc xe đã dừng lại thì nó đã ở trước mặt một cửa hàng nhỏ trong có vẻ đã rất cũ kỹ rồi .
" Giáo sư Steve đã đến nơi rồi ! " Người đánh xe quay đầu lại nói với Giáo sư Steve một tiếng .
" Ừm ! " Giáo sư Steve nghe tiếng mở mắt ra gật đầu một cái sau đó mở cửa xe ra bước xuống dưới Harry ở ngay phía sau ông ta .
Lúc này khi đã xuống xe Harry mới có thể đọc được bảng hiệu của cửa hàng chỉ thấy trên đó viết : " Cửa Hàng Ma Pháp Cost Hân Hạnh Phục Vụ Quý Khách ! "