Chương 48 : Sáu Năm ( Quyển 2 ) ( Đẽ Edit Thêm Dấu )
Trên sân đấu của Hoàng Kim Đại Đấu Trường đang diễn ra một trận đấu, hai bên quyết đấu là một Chiến Sĩ và một Pháp Sư . Trong đó Pháp Sư dựa vào Phi Hành Thuật bay ở trên cao không ngừng thi triển ra các loại Ma pháp đánh về phía đối thủ còn Chiến Sĩ đi trên mặt đất dựa vào Đấu Khí và bộ pháp quyển chuyển tránh né những đòn t·ấn c·ông, đồng thời cố gắng tiếp cận Pháp Sư, bọn họ đã đấu hơn nửa giờ vẫn chưa phân ra kết quả thắng thua .
Khán giả trên khán đài hồi hộp quan sát trận đấu bởi vì hai bên đều là những Đấu Sĩ có kinh nghiệm chinh chiến lâu năm trong Đại Đấu Trường cho nên nếu cứ dựa theo tiến độ trước mắt không ít người cho rằng kết quả của trận đấu sẽ là hòa không ai làm gì được ai !
Vào lúc này trên sân đấu dị biến đột nhiên lại phát sinh chỉ thấy tên Chiến Sĩ đang di chuyển bỗng dừng lại, hét to một tiếng bạo phát ra lượng Đấu Khí gấp hai lần trước đó hùng dũng xông vào bên trong làn mưa Ma pháp do Pháp Sư tạo ra sở dĩ làm như vậy là bởi vì sau một lúc lâu thăm dò hắn cuối cùng đã tìm ra được nhược điểm trong thế công của Pháp Sư chỉ cần vượt qua điểm yếu này hắn tự tin có thể đem đối phương đánh bại .
Trong khoảng khắc Chiến Sĩ đã dựa vào sức mạnh thân thể của mình từ điểm yếu đó mạnh mẽ mở ra một con đường lao đến trước mặt Pháp Sư, khi nhìn thấy đối thủ của mình hắn không nói tiếng nào hùng dũng dốc hết toàn lực đánh ra một quyền .
Quyền kình cực mạnh không chỉ phá tan lớp tầng ma lực hộ thể bên ngoài của Pháp Sư còn xé rách lớp trường bào trên người hắn hung mãnh đánh thẳng vào ngực của hắn .
" Hay ! " Những người ủng hộ Chiến Sĩ đang ngồi trên khán đài thấy vậy thì không hẹn đồng loạt khen một tiếng theo bọn họ thấy thì chỉ cần Chiến Sĩ đánh trúng Pháp Sư thắng thua cũng đã phân, dù sao nghề nghiệp Pháp Sư nổi tiếng t·ấn c·ông cao phòng ngự thấp làm sao có thể chịu được một quyền toàn lực của một tên Chiến Sĩ cường đại cơ chứ ?
Còn những người ủng hộ Pháp Sư bọn họ có lo lắng người mình ủng hộ sắp thua hay không ?
Không ! Bọn họ hoàn toàn không có chút lo lắng nào cả bởi vì bọn họ biết Pháp Sư tuyệt đối có biện pháp chống lại tuyệt chiêu của đối thủ sẽ không dễ dàng thất bại như vậy !
Mà sự thật cũng đúng như những người đó suy nghĩ, mắt thấy nắm đấm của đối thủ sắp giáng thẳng vào lòng ngực mình Pháp Sư vẫn không có chút lo sợ nào, hắn hé miệng hít mạnh một hơi dồn hết sức phòng thủ vào lòng ngực, nhất thời toàn bộ cơ ngực của Pháp Sư đều phòng to lên gấp đôi đến mức làm rách lớp áo ngoài vốn đã rách nát của hắn càng thêm vỡ vụn hơn nữa từng thớ thịt của hắn đều đỏ lên như sung huyết vậy .
" Keng ! " Khi nắm tay của Chiến Sĩ đánh trúng cơ ngực kỳ dị của Pháp Sư toàn bộ sân đấu đều vang lên một âm thanh chát chúa như kim thiết v·a c·hạm vào nhau .
Sau một hồi giằng co thì Pháp Sư bị ép lui về phía sau hơn mười bước rõ ràng đấu sức thì cuối cùng người chiếm ưu thế vẫn là Chiến Sĩ .
Nhưng Chiến Sĩ không vì vậy mà cảm thấy vui mừng ngược lại trong lòng còn có chút hoảng sợ bởi vì để đạt được kết quả này hắn phải trả giá không nhỏ lúc này nắm tay của hắn sau khi đánh vào lòng ngực của Pháp Sư đã có chút sưng lên .
" Đây chính là bí thuật cường hóa thân thể của hắn trong truyền thuyết đây sao quả nhiên lợi hại ! " Trong lòng Chiến Sĩ âm thầm nghĩ hắn là Đấu Sĩ ở trong Đại Đấu Trường này đã lâu năm đương nhiên đã có nghe người khác nói qua Pháp Sư có thể đứng vững ở nơi này ngoại trừ năng lực Thi Pháp của hắn ra còn dựa vào một môn bí thuật cường hóa cơ bắp của bản thân, nhưng hắn không ngờ bí thuật đó lại có uy lực kinh người đến thế lại có thể tiếp được một quyền của bản thân phải biết một quyền này của hắn có thể dễ dàng đánh vỡ một khối cự thạch thành bụi a !
Trong lúc Chiến Sĩ đang suy nghĩ Pháp Sư đã ổn định lại thân hình hắn dùng tay xoa xoa lòng ngực b·ị đ·ánh tới tụ quyết của mình để giảm đau một cái rồi búng người lao thẳng tới chỗ đối thủ .
Chiến Sĩ không ngờ đối thủ lại có thể phản công nhanh tới như vậy nhất thời không kịp đề phòng bị Pháp Sư bắt lấy áo ngoài hắn lập tức dùng sức muốn thoát ra nhưng hai tay Pháp Sư lại như móng vuốt sắt thép kìm chặt khiến hắn không thể thoát ra .
" A ! " Trong lúc Chiến Sĩ chưa biết phải xử lý tình huống này thế nào Pháp Sư đã hành động chỉ thấy hắn quay người gạt chân làm động tác vật một hơi ném Chiến Sĩ ra ngoài .
Chiến Sĩ không kịp đề phòng lập tức bị ném ra khỏi sân đấu lúc ổn định lại thân hình thì bên tai đã vang lên tiếng hô của người chủ trì : " Trận đấu kết thúc người chiến thắng là Đấu Sĩ Harol ! "
Đối mặt với việc mình bị thua bất ngờ như vậy Chiến Sĩ trong lòng tự nhiên có chút không cam tâm, nhưng hắn cũng biết lần này mình đúng thật là không bằng đối thủ nên cũng không nói gì nhiều chắp tay chào đối thủ một cái rồi quay đầu bỏ vào bên trong đường hầm .
" Harol ! "
" Harol ! "
" Harol ! "
Sau khi Chiến Sĩ rời đi khán giả trong Đại Đấu Trường đều đồng loạt hô vang tên của người thắng cuộc .
" Cảm ơn mọi người đã ủng hộ cho ta, cảm ơn mọi người rất nhiều ! " Pháp Sư Harol không phải nói là Harry mới đúng thấy vậy thì mỉm cười chắp tay chào cảm ơn nói tiếp theo đó cũng nhanh chóng đi vào trong đường hầm trở về phòng nghỉ của mình .
Bây giờ cách lần đầu tiên Giáo sư Steve dẫn Harry tham gia Đại Đấu Trường đã được sáu năm rồi, trải qua chừng đó thời gian hắn đã từ một thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch phát triển thành một thiếu niên anh tuấn khỏe mạnh, hơn nữa ngoại hình không phải là thứ duy nhất của Harry thay đổi qua thời gian sáu năm không ngừng rèn luyện chiến đấu thực lực của hắn đồng dạng đã tiến tới một cảnh giới kinh người .
Nếu có người dùng Giám Định quan sát Harry sẽ phát hiện thông số của nó như sau :
"Tên : Harry Skycrus .
Tuổi : 15 ( 21 do dùng Thuốc Tăng Tuổi )
Nghề nghiệp chính : Pháp Sư, Chiến Sĩ .
Nghề nghiệp phụ : Luyện Dược Sư .
Cấp bậc : Bạch Kim ( Pháp Sư ) Thanh Đồng ( Chiến Sĩ ) Trung cấp Luyện Dược Sư .
Ma pháp tu luyện : Phân Tâm Minh Tưởng Pháp .
Đấu Khí tu luyện : Không có .
Đấu kỹ tinh thông : Vật, Thủ Đao, Ném Người ...
Ma pháp tinh thông : Phong Đao Thuật, Hỏa Cầu Thuật, Thủy Cầu Thuật, Địa Thứ Thuật, Khôi Giáp Hộ Thân Chú, Gia Tốc Chú, Đóng Băng Thuật ....
Bí thuật tinh thông : Hô Hấp Pháp . "
Sau khi trở về phòng nghỉ của mình Harry tiện tay đóng cửa lại, thay bộ trường bào đã rách trên người ra sau đó bước tới ngồi trên ghế nhắm mắt lại tập trung tinh thần như muốn cảm ngộ gì đó nhưng sau một lát hắn lại mở mắt ra bắt đầu thở dài .
" Có chuyện gì thế Harry sao ngươi lại thở dài không phải ngươi vừa thắng trận hay sao phải vui lên chứ ! Chẳng lẽ đối thủ lần này không đem tới cho ngươi cảm ngộ gì sao ? " Roser ở trong nhẫn thấy vậy không hiểu hỏi .
" Đúng vậy ! " Harry gật đầu một cái dưới sự dạy dỗ của Giáo sư Steve mỗi lần chiến đấu trong Đại Đấu Trường Harry không chỉ phải đánh bại kẻ địch của mình mà còn phải thông qua những trận chiến đó rút ra những kinh nghiệm và cảm ngộ, biến chúng thành phân bón cho sự trưởng thành của bản thân đó, chính là lý do tại sao Harry có thể càng chiến càng mạnh trong sáu năm ngắn ngủi đã tăng lên đến năm cấp .
Nhưng những ngày gần đây số lượng cảm ngộ Harry thu được từ những trận đấu càng ngày càng ít cho đến trận đấu này thì đã hoàn toàn không còn nữa .
" Có thể ta đã gặp phải bình cảnh rồi ! " Harry suy nghĩ một chút rồi nói .
" Ừ ! " Roser nghe vậy cũng gật đầu tán đồng, hiện nay Harry đã đạt đến Bạch Ngân cấp đúng là đã đến lúc gặp phải bình cảnh đầu tiên trong con đường tu luyện bình cảnh của Hoàng Kim cấp nếu có thể thông qua thì hắn sẽ trở thành một cường giả thật sự trên đại lục .
" Nếu ngươi đã đụng phải bình cảnh thì việc ở lại nơi này đã không còn ý nghĩa nữa dù sao ở đây cao nhất cũng chỉ có Bạch Kim cấp không thể giúp ngươi đột phá được như vậy ngươi có cách suy nghĩ gì về chuyện sau này hay không là trở về Học viện hay là đi ra ngoài lịch lãm một phen ? " Hơi dừng một chút Roser lại hỏi thông thường để giải quyết bình cảnh trong tu luyện thì người ta có hai cách một là tìm một nơi yên tĩnh để bế quan tu luyện dùng thời gian để từ từ khiến bình cảnh buông lỏng thứ hai là ra ngoài lịch lãm du lịch một phen tìm kiếm cơ duyên và lãnh ngộ để cho mình đột phá .
" Ta muốn ra ngoài lịch lãm du lịch một phen ! " Harry trả lời hiện nay đang là một thiếu niên mười lăm tuổi đúng vào độ tuổi hiếu động nhất của con người tự nhiên sẽ không chọn cách thứ nhất vì nó cho rằng cách đó quá phí thời gian thay vì ngồi im một chỗ không làm gì thì ra ngoại mạo hiểm một lần chẳng phải tốt hơn sao ?
" Ngươi muốn đi đâu ? " Roser cũng đã dự đoán được câu trả lời của Harry từ trước cho nên không quá bất ngờ tiếp tục hỏi .
" Ta muốn đi ... Rừng Ma Thú ! " Harry suy nghĩ một lát rồi trả lời .