Chương 97 : Không Đề .
Chương 97 : Không Đề .
Giáo sư Ocean đưa tay đóng cửa lại rồi chỉ vào một cái ghế nói với Harry : " Ngồi xuống đó đi ! "
" Vâng ! " Harry nghe vậy gật đầu một cái rồi làm theo lệnh sau khi hắn ngồi xuống thì hai vị Giáo sư cũng lần lượt ngồi xuống hai chiếc ghế khác ở bên cạnh .
" Harry ngươi chắc cũng biết tại sao ta và Giáo sư Ocean lại gọi ngươi đến đây chứ ? " Cả ba im lặng một lát rồi Giáo sư Steve là người mở lời trước ông ấy nhìn Harry nói .
" Vâng ! Có phải là vì chuyện số thảo dược mà con đã thu thập được không ạ ? " Harry nói .
" Đúng vậy ! Chúng ta gọi ngươi đến đây chính là bởi vì muốn biết được nguồn gốc của số thảo dược ngươi đã thu thập được ! " Giáo sư Steve gật đầu một cái rồi lại nói tiếp : " Ngươi có thể kể lại cho bọn ta quá trình thu thập thảo dược của ngươi được không ? "
" Chuyện này ... nói ra thì có hơi phức tạp con nhất thời cũng không biết phải nói từ đâu nữa ! " Harry nghe vậy do dự một chút rồi chậm rãi nói ra một tiếng cho dù trước khi bước vào căn phòng này hắn đã có thời gian chuẩn bị sắp xếp trước những gì cần phải nói nhưng khi nghe được câu hỏi của Giáo sư Steve thì hắn vẫn cảm thấy bối rối không biết phải mở lời như thế nào .
" Ta biết nội tâm ngươi lúc này nhất định đang bối rối lắm nhưng đừng quá căng thẳng bọn ta chỉ là hỏi chuyện đâu phải ăn thịt ngươi đâu cơ chứ ! " Giáo sư Steve thấy vậy như biết trong lòng Harry đang nghĩ gì lộ ra một nụ cười trấn an nói .
Hơi dừng một chút ông ấy lại tiếp tục nói : " Nếu như không biết phải nói về quá trình thu thập thảo dược như thế nào thì không bằng ngươi hãy đem toàn bộ chuyến hành trình đi vào Thanh Lâm của ngươi kể lại cho chúng ta nghe cứ coi như đây là một lần tâm sự bình thường đi được không ? Đừng xem ta và Giáo sư Ocean là Giáo viên của ngươi mà hãy đem chúng ta xem như hai người bạn ! "
" Được ! Như vậy con sẽ đem mọi chuyện từ đầu tới đuôi kể lại một lần ! " Harry nghe vậy hơi suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý với đề nghị của Giáo sư Steve .
Tiếp theo hắn bắt đầu nói :" Mười ngày trước khi mới bắt đầu tiến vào Thanh Lâm thì con bị Thuật Dịch Chuyển bố trí sẵn ở cổng ra vào dịch chuyển đến khu vực Hắc Hồ nằm ở phần giữa của Thanh Lâm ở đó sau một lúc lang thang thì con gặp bị hai người thuộc Hào Giới là Oras và Beri phục kích sau một phen ác chiến con đã dựa vào thực lực của mình thành công g·iết c·hết bọn họ nhưng bởi vì nhất thời bất cẩn cho nên con cũng b·ị t·hương phải tìm nơi dưỡng thương ở trong một hang động ! Trải qua ba ngày điều trị khi v·ết t·hương của con gần khôi phục thì lại cảm nhận được tín hiệu cầu cứu của một Học sinh trong cùng Học viện là Let ! "
" Lúc đó Học trưởng Let đang bị kẻ địch t·ruy s·át chạy đến gần chỗ của con do trên người cả hai đều có Ma pháp Cảm Ứng do Hiệu trưởng thi triển cho nên Học trưởng đã chạy đến chỗ con lúc đó con đương nhiên không có lựa chọn nào khác ngoại trừ ra tay giúp cho Học trưởng hắn đối phó với kẻ địch dựa vào cạm bẫy đã bố trí từ trước sau một lát tranh đấu chúng con cũng đã giải quyết được những kẻ đó ! Tiếp theo đó con vốn định mang theo Let trở về hang động của con để chữa trị v·ết t·hương chỉ có điều không ngờ khi sắp về tới nơi lại bị một cường địch khác là Lionel của Học viện Chiến Sĩ Westor tập kích ! "
" Lionel của Học viện Chiến Sĩ Westor ? Có phải là tên Lionel được mệnh danh là Kẻ Điên hay không ? Ngươi đụng độ với hắn à ? " Nghe đến đây trên mặt Giáo sư Ocean lộ ra chút ngạc nhiên chen vào hỏi .
" Đúng là hắn ! " Harry gật đầu một cái rồi hỏi : " Giáo sư ngài cũng biết đến hắn a ? "
" Ha ha ha .... Tiếng xấu của Lionel trong giới Học viện có ai lại chưa từng nghe qua ! " Giáo sư Ocean mỉm cười một tiếng sau đó lộ vẻ tò mò nghi hoặc hỏi : " Bất quá nói gì thì nói thực lực của tên đó đã đạt đến cảnh giới Vô hạn tiếp cận với Hoàng Kim cấp lại nắm giữ một môn Lôi Hệ Kích Thích Pháp trong số những thí sinh tham gia vào thí luyện lần này cũng có thể tính vào nhóm mấy người dẫn đầu ngươi là làm sao có thể sống sót trong tay hắn vậy ? "
" Việc này sao ? Thực lực của Lionel đúng là rất mạnh Lôi Hệ Kích Thích Pháp cũng rất khó đối phó con có thể sống sót trong tay hắn một phần là do may mắn một phần là do trong tay con có nắm giữ một số viên Kinh Lôi Chấn cho nên mới có thể trong tình trạng yếu thế hơn thành công phản sát hắn ! " Harry vừa nói vừa kể lại quá trình mình phản sát Lionel thế nào cho hai vị Giáo sư nghe .
" Thì ra là vậy ! Harry lại có thể dựa vào sức mình tiến hành phản sát một cao thủ như Lionel thật sự giỏi lắm ! Không hổ danh là một trong các thiên tài của Học viện Goslim chúng ta ! " Sau khi nghe xong câu chuyện hắn kể Giáo sư Ocean liền hết lời khen ngợi hiển nhiên rất hài lòng với tài ứng biến của Harry trong câu chuyện .
" Giáo sư quá khen đó chỉ là do con may mắn thôi ạ ! Chỉ là may mắn thôi ! " Nghe được lời khen của ông ta thì tuy rằng ngoài miệng Harry khách sáo nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ .
Đây không phải là lần đầu tiên Harry được một Giáo sư khen ngợi thời gian ở Học viện trong những tiết học với thành tích học tập của mình hắn cũng đã được các Giáo sư khen ngợi không ít lần nhưng lời khen ngợi của Giáo sư Ocean lần này lại khác nó không chỉ mang ý nghĩa đơn thuần khen ngợi hắn mà Harry còn có thể cảm nhận được rằng trong đó còn bao hàm cả sự tán thành và công nhận đối với thực lực của hắn của ông ta .
Mà đối với một đứa trẻ vừa mới đến độ tuổi trưởng thành như Harry có gì quý giá hơn là thực lực của bản thân nhận được sự tán thành và công nhận của một Truyền Kỳ cường giả có tên tuổi như Giáo sư Ocean nhận được nó thử hỏi hắn làm sao có thể không vui mừng được ?
Nhưng vui mừng chưa được bao lâu thì đột nhiên Harry lại như nhớ lại chuyện gì đó không vui chân mày nhíu lại lộ vẻ đau buồn nói : " Đáng tiếc là tuy rằng con đánh bại được Lionel nhưng lại không có cách nào cứu được Học trưởng Let làm hại hắn phải m·ất m·ạng oan uổng dưới đòn đánh lén của kẻ địch như thế ! "
Giáo sư Ocean thấy Harry như vậy nhất thời cũng không biết phải nói gì để khuyên nhủ hắn mới phải .
" Sống c·hết của mỗi người đều có số cả ! Let tuy rằng không may nằm lại trong Thanh Lâm nhưng ngươi cũng đã g·iết được h·ung t·hủ hại c·hết hắn thì coi như cũng đã trợ giúp hắn báo thù rồi không cần phải đau buồn như vậy !! " Lúc này thầy của Harry là Giáo sư Steve mới lên tiếng nói chuyện khuyên nhủ hắn .
" Con biết rồi ! Cảm ơn thầy đã khuyên nhủ ! " Harry nghe vậy lấy lại bình tĩnh gật nhẹ đầu một cái sau đó chỉ thấy hắn vung tay lên từ trong đai lưng trữ vật của bản thân lấy ra một cái lọ nhỏ và một cái túi trữ vật đặt lên trên bàn .
" Đây là cái gì ? " Giáo sư Steve nghi hoặc hỏi .
" Trong cái bình nhỏ này chứa là tro cốt của Học trưởng Let do con thu thập được sau khi dùng Hỏa hệ Ma pháp cơ thể của Học trưởng còn cái túi trữ vật này cũng là của Học trưởng . Con muốn làm phiền thầy giao lại cho gia đình của Học trưởng không biết có được không ? " Harry mở miệng trầm giọng nói .
" Không thành vấn đề ! Cứ giao lại cho ta ! " Giáo sư Steve nghe vậy đương nhiên không có lý do gì để từ chối yêu cầu này rất sảng khoái gật đầu đồng ý .
Sau khi cẩn thận thu thập lại hai món đồ trên bàn để vào trong dụng cụ trữ vật của bản thân Giáo sư Steve lại lên tiếng nói : " Nếu không có chuyện gì khác nữa thì bây giờ con có thể quay lại tiếp tục kể chuyện sau khi con g·iết c·hết Lionel rồi chứ ! "
" Vâng ạ ! " Harry gật gật đầu một cái rồi tiếp tục nói : " Sau khi g·iết c·hết Lionel xong thì con lại tìm một nơi khác để nghỉ ngơi lấy lại sức trong thời gian này con từ trong dụng cụ trữ vật của hắn là một chiếc Nhẫn Không Gian đã tìm thấy một tấm bản đồ tấm bản đồ này đã dẫn con đến một nơi đó chính là ... Ô Sơn ! "