Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 736: Ma pháp trận dịch chuyển không gian




Chương 736: Ma pháp trận dịch chuyển không gian

Khoảng thời gian tưởng chừng dài như vô tận rồi cũng đến hồi kết. Dị tượng dần tan, trả lại bầu trời xanh trong với vài gợn mây. Wyndur bất giấc ngẩng đầu nhìn l·ên đ·ỉnh tòa tháp Ma pháp Tối thượng, nhưng cậu nào có thấy đỉnh tòa tháp nào đâu. Thật sự là không có điểm cuối, lại đồng thời mang đến cảm giác cao vời vợi, không thể chạm tới được.

Tòa tháp đã hoàn thành biến đổi. Sự tình đến bước kế tiếp.

Lần này, Wyndur muốn nắm lợi thế, không thể bị động như trước đây. Cậu vung tay, định ra lệnh cho mọi người xông lên thì bất chợt trông thấy một bóng người bước ra từ tòa tháp.

Là kẻ đã gây sự chú ý lớn nhất cho tất cả mọi người ở đây: Turan.

Người nữ hầu và Lily không có ra ngoài cùng cậu ta. Có lẽ họ còn ở bên trong. Vậy Turan ra ngoài lúc này hẳn là có ý nghĩa đặc thù. Wyndur hoảng hốt. Cậu vậy mà lại sinh lòng e sợ đối với đối phương. Là loại e sợ của kẻ yếu đối với kẻ mạnh.

Vốn không nên như vậy. Wyndur ưỡn ngực thẳng lưng, cố ép nỗi sợ ra ngoài. Cậu vẫn còn rất nhiều điều muốn làm.

Khác với Wyndur, những phe phái khác đã bắt đầu cử người thăm dò tòa tháp Ma pháp Tối thượng. Dị tượng tan, ý nghĩa đã rất rõ ràng. Và lẽ dĩ nhiên, họ thành công tiến vào tòa tháp. Tòa tháp đã hoàn toàn mở ra, không chỉ là dành riêng cho bất kì ai nữa.

Chờ cho số người vào tòa tháp đạt tới số lượng nhất định, Turan bỗng đưa tay lên, thu hút sự chú ý. Cậu ta có điều muốn nói, và mọi người ở đây sẵn sàng cho phép chút thời gian ít ỏi ấy.

– Mọi người tìm tới tòa tháp, có lẽ đều là vì vật này.

Cùng với lời ấy, Turan lấy ra một phiến đá to chừng hai bài tay đưa về trước. Trên phiến đá có nhiều đường nét đặc thù lấp lóe thứ ánh sáng màu xanh lam nhạt của ma năng đang chuyển động.

Wyndur nghĩ ngay đến ma pháp trận bàn. Dù sao mục đích chính của việc tham gia sự kiện tòa tháp Ma pháp Tối thượng, cậu là có nắm rõ. Và theo đó, lòng tham nổi lên.

– Thật sự là nó?!

Không biết là ai lên tiếng, nhưng chắc chắn đó là câu hỏi mà mọi người đều muốn được trả lời.

Gật nhẹ đầu, Turan chẳng hề ngần ngại đáp:

– Ma pháp trận dịch chuyển không gian. Tất nhiên là nó. Cùng với…

Turan lấy ra thêm một thứ: quyển sách ma pháp trông còn rất mới.



– Nội dung ma pháp trận dịch chuyển không gian cũng ở đây.

Mọi người nôn nao cả lên. Họ đều muốn đạt được nó. Và cũng ngay lúc này, họ sực phát hiện ra rằng chủ lực để giành phần thường từ tòa tháp đều đã tiến vào trong. Thứ họ muốn từ tòa tháp giờ lại đang ở ngoài. Thật trớ trêu.

Tất nhiên, điều đó lại không ảnh hưởng tới việc họ sẽ gây sức ép để giành lấy chúng. Ma pháp trận dịch chuyển không gian mang sức hấp dẫn khó thể chối từ.

Cảm nhận được mọi người đã dần mất kiên nhẫn, Turan nói tiếp:

– Nhưng có lẽ, đây không thật sự là thứ mọi người trông đợi. Hãy xem.

Dứt lời, Turan ném ma pháp trận bàn về trước. Cứ thế ma pháp trận bàn được kích hoạt. Ma năng di chuyển cuồn cuộn kèm theo hàng loạt đợt sóng ma năng phát ra xung quanh đầy mạnh mẽ. Cuối cùng chúng dần tụ lại thành một lớp dịch lòng màu đen đặc phủ lấy cả ma pháp trận bàn mà một vùng xung quanh với bán kính chừng hai mét.

Tối om. Trời vẫn còn sáng nhưng bằng cách nào đó khi nhìn vào lớp dịch lỏng kia, khung cảnh lại chợt trở nên tối om.

Turan khịt mũi, hơi có vẻ do dự, song vẫn đưa tay ném tiếp về trước một bộ giáp trụ màu bạc bắt mắt. Bộ giáp rơi ngay vào trong lớp dịch lỏng màu đen đặc và như đã chờ sẵn, hàng loạt chiếc gai nhọn lổm chổm bỗng xông lên phủ lấy bộ giáp. Nhìn kỹ, đó rõ ràng là một hàm răng dị dạng.

Và hàm răng ấy biến mất, chẳng biết đi đâu. Turan ném ra một ma pháp trận bàn giống như vừa nãy, ma năng vận chuyển và lần này thời gian diễn ra nhanh hơn rất nhiều. Lớp dịch lỏng thứ hai cứ thế xuất hiện, mang theo hàm răng đã biến mất kia. Nó nhào lên và nhả ra đống sắt vụn mang đầy chất dịch đen ngòm nhớp nháp vẫn đang tiếp tục ăn mòn mọi thứ.

Một cơn ớn lạnh chạy khắp cả người Wyndur. Cậu nghĩ là bản thân nhìn hiểu được chuyện gì vừa diễn ra. Ma pháp dịch chuyển không gian lại là như thế.

Thật đáng nguyền rủa. Mặc dù bộ giáp trụ kia thật sự đã được dịch chuyển đi, nhưng quá trình ấy thật khó mà chấp nhận được. Nếu là vật sống, ấy hẳn đã phải c·hết mất nhiều lần rồi.

Đây là thứ mà các phe tìm kiếm, hay đúng hơn là thứ mà những vị thần đứng sau muốn nắm lấy. Thứ ghê tởm ấy nên tồn tại trên đời này ư.

Wyndur nơm nớp lo sợ. Cậu vốn là chủ động giành lấy nhiệm vụ lần này. Nếu đổi lại là cậu thành công, thật chẳng biết sự khủng kh·iếp gì sẽ đang chờ đợi mình.

Thất bại đã là chuyện chắc chắn. Sự tình đã vượt ngoài tầm kiểm soát, Wyndur quả quyết từ bỏ. Nếu Turan đã nắm trong tay thứ ma pháp ấy, vậy thì cậu cũng tiện có lời giải thích. Bất kể trước mắt có phải là sự thật hay không thì việc tranh đoạt với lực lượng còn sót lại đã chẳng còn khả thi nữa.

Nghĩ xong, Wyndur liền ra lệnh cho quân đoàn Ungreilt rút lui. Cậu cảm giác nếu mình nán lại lâu thêm dù chỉ một chút, sẽ có chuyện kinh khủng xảy ra.



Tiếc thay Wyndur vẫn là đưa ra quyết định quá muộn. Quân đoàn hoàn toàn không nghe theo lệnh của cậu, bởi lúc này đã có một sự hiện diện cấp cao hơn đang ở đây.

Vai của Wyndur nặng trĩu. Cậu thấy thất vọng về bản thân. Sự kiện toà tháp Ma pháp Tối thượng lần này, bất kể quân đoàn Ungreilt thắng hay thua thì cậu cũng đã thua.

– Tôi muốn trở về.

Wyndur cất tiếng, giọng hơi run.

– Ngươi không thể.

Đối phương nghiêm giọng bảo, đồng thời chỉ tay về phía Turan vẫn còn đang dọn dẹp đống nhớp nháp mà ma pháp dịch chuyển không gian ghê tởm kia gây ra, nói tiếp:

– Đấu với hắn ta.

– Tôi không thắng nổi.

Wyndur thẳng thắn thừa nhận sự yếu kém của mình. Đấu với Turan, cậu có tự tin. Nhưng dưới lời đề nghị của đối phương, cậu biết trận đấu sẽ không chỉ dừng lại ở sinh tử. Mà cậu vốn là nằm ở cửa tử. Có thể sống ai lại muốn c·hết đâu.

– Ta không cần ngươi thắng. – đối phương lên giọng quả quyết – Ngươi c·hết càng tốt hơn.

Wyndur cắn răng. Cậu biết rõ tình huống bản thân. Đối phương sẽ không vì bất kì lý do gì giữ mạng cho cậu, chỉ là g·iết cậu thì chẳng đáng mà thôi.

Thần luôn là như thế. Wyndur kính sợ, lại đồng thời không có lòng phản kháng. Thần uy cậu đã trải nghiệm qua, chỉ một lần nhưng đủ ám ảnh cả đời. Đó là thật sự khủng kh·iếp.

“Đấu với Turan à…”

Nghĩ lại thì, Wyndur còn thực có cảm giác phấn khích. Trước đây cậu không có lý do, chuyện còn sẽ gây tổn hại lợi ích hai bên, giờ thì rõ là có thể đường đường chính chính làm một trận.

Chớp mắt, khung cảnh thay đổi. Quân đoàn Ungreilt đã sớm rời đi, hay có lẽ chính xác hơn là bị chia cách. Chiến trận kế tiếp là thuộc về Wyndur, đối đầu với Turan.

Turan cũng đã nhận ra tình huống, vui vẻ tiếp nhận lời thách đấu được ngầm phát ra. Chiến đấu từ trước đến giờ luôn là ưu thế của cậu ta, dù cho cậu ta không thường biểu hiện như vậy.

– Đừng chần chờ nữa. Sẽ có người không vui đâu.



Turan thản nhiên bảo. Cậu ta không hề e ngại kẻ đứng sau lời thách đấu này.

Wyndur thật tâm nể phục, chào đối phương rồi lấy ra một chiếc hộp gỗ mà mình đã luôn bảo quản kỹ càng. Đây là hộp bùa quý giá của cậu, là món tài sản khổng lồ mà cậu phải tích lũy cẩn thận nhiều năm mới có được. Mỗi một tấm bùa đều có khả năng xoay chuyển tình thế cuộc chiến, bao gồm cả trận chiến với đội quân đế quốc Carnato mới đây.

Bùa linh kết trận là thao tác, cũng là kỹ năng; uy lực cơ bản vẫn phải nhờ vào chính tấm bùa chú được sử dụng. Wyndur không cho rằng bản thân có điều kiện vận dụng bùa linh kết trận khi đối đầu với Turan. Thế nên việc dùng tới đống bùa quý giá mà mình tích lũy là không thể tránh khỏi.

Thần còn đang ở phía sau xem đây, Wyndur chẳng dám coi nhẹ trận đấu này đâu. Đã thế thì thà đánh một trận ra trò.

– Cậu nên dùng thứ giỏi nhất để đánh với tôi. Tôi sẽ không nương tay đâu.

Wyndur nhấn giọng. Cậu thật sự nghiêm túc với chuyện này. Sẽ là một sự sỉ nhục nếu đối phương lại đối phó cậu một cách hời hợt.

– Giỏi nhất à…

Turan lẩm bẩm, ra vẻ suy nghĩ. Song, cậu ta lấy ra một thanh kiếm trông có vẻ tầm thường.

Về kiếm thuật, Turan là thiên tài. Đây không phải là điều bí mật gì. Ngay từ trước Đại Thánh Thế, cậu ta đã sớm nổi danh với việc dùng kiếm dù còn rất trẻ. Đáng tiếc sau Đại Thánh Thế, chẳng còn mấy người để ý tới nữa.

Quan sát thanh kiếm vừa được lấy ra một chút, Wyndur không nhịn được tặc lưỡi, thốt:

– Cậu đây là đang xem thường tôi.

Thanh kiếm này không phải đồ tốt. Wyndur hoàn toàn có thể dễ dàng loại bỏ nó với một tấm bùa được kích hoạt đúng lúc. Mặt khác, cậu cũng có lòng tin rằng thanh kiếm chỉ có thể chịu được áp lực của duy nhất một đòn t·ấn c·ông từ người sử dụng, mà sức mạnh phát ra còn bị suy giảm đáng kể.

Với một kẻ dùng kiếm như Turan, cậu ta không thể nào ngay cả một thanh kiếm tốt cho bản thân cũng không có được.

Thấy được phản ứng của đối phương, Turan bất đắc dĩ nhún vai, đáp:

– Đều hỏng cả rồi. Đành dùng tạm thôi.

“Cũng phải.” Wyndur nhủ thầm. Cậu nhớ ra rằng Turan trong vòng một tháng gần đây đã liên tục gây chiến với không ít đối thủ mạnh mẽ, hỏng hết v·ũ k·hí là điều có thể hiểu được.

Nhưng vậy thì thành khó xử cho Wyndur. Ở tình huống này, cậu thắng Turan cũng chẳng có gì đáng mừng, mà nếu thua thì lại càng nhục nhã.