Phi Thăng Chi Hậu

Chương 587: Luồng thần thức đầu tiên trở về




"Ầm ầm!"

Ngay khi không gian Ma Đế Hoàng hoàn toàn nổ tung, một cột sét to lớn màu vàng tối đột nhiên xuất hiện từ trong hư vô, lướt qua phía trên không gian, đuổi về hướng bên ngoài không gian sâu trong vũ trụ đen kịt.

Phía trên không gian đang tan vỡ, một cặp mắt thật to khép kín hiện lên từ sâu trong bóng tối, dần dần mở ra. Một đoàn khí tức cường đại làm người ta sợ hãi như bão táp cuốn qua bốn phương, bên trong loáng thoáng mang theo dao động hủy diệt mãnh liệt.

"Đi mau, đây là khí tức của bản thể Âm Mưu Chi Chủ Tịch Nhĩ Lạc!" - Giữa không trung, linh hồn tà ác đột nhiên kinh hô: "Nơi nào có hắn tuyệt đối sẽ không có chuyện tốt!"

Thân hình chợt lóe lên, linh hồn tà ác đã hóa thành một đoàn bóng đen như mực nước dung nhập vào dưới chân An Đức Liệt, lần nữa hòa làm một thể với hắn.

Trên đỉnh đầu, cặp mắt màu hoàng kim của Tịch Nhĩ Lạc đã mở ra một khe hở. Một đoàn khí tức lạnh giá bao phủ toàn bộ trời đất. Lần này ngay cả An Đức Liệt cũng bắt đầu hoảng sợ, không dám chậm trễ, thân thể xoay một cái đã hóa thành một luồng ma khí nhàn nhạt biến mất trong hư không. Tại khoảnh khắc trước khi rời đi, vô số chiến sĩ yêu ma tà ác trong không gian cũng nhận được mệnh lệnh của hắn, từng người chạy trốn ra ngoài.

Cặp mắt hoàng kim to lớn cuối cùng hoàn toàn mở ra, hai con ngươi lạnh giá vô tình trong nháy mắt quét qua không gian vương triều Ma Đế Hoàng, cùng với vô số không gian lân cận, ngay cả không gian Ma Giới thứ nhất cũng bị liên lụy. Vô số yêu ma run lẩy bẩy trong khí tức của bản thể Tịch Nhĩ Lạc.

Ngay lúc ánh mắt vô tình của Tịch Nhĩ Lạc quét qua Ma Giới thứ nhất, toàn bộ không gian ồn ào ngập tràn tràn giết chóc đột nhiên yên tĩnh lại.

Mạnh mẽ như chủ nhân Sát Lục của vương triều Trung Ương, Đọa Lạc Chi Vương của Địa Ngục, An Đức Liệt với Cửu U ma công mới thành tựu… vào giờ khắc này đều sáng suốt lựa chọn thu liễm khí tức của mình, không dám có một cử động nhỏ nào.

Thực lực càng cao thì cảm nhận được khí tức của Chủ Thần càng mãnh liệt, tinh thần bị xung kích cũng càng lớn.

Bên trong Chúng Ma điện.

"Tịch Nhĩ Lạc rốt cuộc đang tìm cái gì?" - Lộ Tây Pháp ngồi ngay ngắn ở phía trên đại điện của Chúng Ma điện, cảm giác được khí tức của Âm Mưu Chi Chủ, trong lòng liền nghi hoặc.

Vỏn vẹn chỉ trong nháy mắt, nhưng trong cảm giác của đám yêu ma lại giống như trải qua vô số vũ trụ chuyển dời, cuối cùng Tịch Nhĩ Lạc cũng thu hồi ánh mắt nhìn vào Ma Giới.

Trong hư không, cặp mắt hoàng kim lạnh giá vô tình kia dần dần khép lại, hình ảnh của nó cũng càng lúc càng nhạt đi.

"Chôn vùi!"

Trước khi cặp mắt hoàng kim hoàn toàn biến mất, dưới vực sâu bóng tối đột nhiên vang lên hai thanh âm như tiếng kim loại. Hai thanh âm đơn giản kia trong khoảnh khắc dùng tốc độ vượt qua suy nghĩ hàng lâm đến không gian vương triều Ma Đế Hoàng đang tan vỡ.

Trong xa xăm, một sợi dây xuyên qua khắp cả không gian vương triều Ma Đế Hoàng bị khuấy động, một làn sóng gợn vô hình nhanh chóng khuếch tán về bốn phía. Trong nháy mắt hệ thống quy tắc vốn đã bị phá hư lại hoàn toàn hỗn loạn.

"Ầm!"

Một tiếng nổ mạnh giống như vũ trụ sơ khai vang khắp trời đất, không gian vương triều Ma Đế Hoàng đang tan vỡ chợt nổ tung, hoàn toàn biến thành hư vô.

Trên một ngôi sao băng cách đó vô số năm ánh sáng, ẩn vào trong bóng tối, yên lặng chuyển động dọc theo quỹ tích từ xưa đến nay, Ma Đế Hoàng đang đứng ở mặt ngoài lồi lõm của tinh thể, từ một phía sau một tảng đá cao bằng một người bước ra, yên lặng nhìn vào sâu trong hư không hoàn toàn đen kịt, đột nhiên nói:

- Không cần lo lắng, bản thể của ngươi đã đi rồi!

Chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, không có một bóng người nào, cũng không biết Ma Đế Hoàng đang nói với ai.

Một hồi lâu sau, đột nhiên từ trong miệng Ma Đế Hoàng phát ra một giọng nói hoàn toàn khác biệt. Giọng nói kia hơi có chút khàn khàn, lại có chút trúc trắc, dường như đã rất lâu chưa từng nói chuyện:

- Ta đã nói với ngươi rồi, là một bàn tay đen phía sau màn, tuyệt đối không thể hiện thân ra trước đài. Ngươi quá sơ suất rồi.

- Hừ!

Ma Đế Hoàng đột nhiên tức giận hừ một tiếng, lạnh lùng nói:

- Tại sao trong lời tiên đoán ngươi không xuất hiện cảnh này?

- Ai!

Sau một tiếng thở dài, giọng nói hơi khàn khàn kia dừng một chút, dường như đang suy nghĩ nên trả lời như thế nào:

- Tương lai có vô số khả năng. Thứ mà ta nhìn thấy chỉ một khả năng có thể xảy ra nhất trong số đó. Năng lực tiên đoán của ta là đột nhiên có được sau khi thoát ly khỏi bản thể. Ta không phải là bản thể, còn không thể nhìn thấy bộ mặt hoàn chỉnh của vô số tương lai.

- Ta đã nói với ngươi, người tiên đoán được tương lai tuyệt đối không thể can thiệp vào những thứ trong lời tiên đoán… Chỉ cần thay đổi một chút chi tiết nhỏ trong lời tiên đoán nhìn thấy, mạch chính của vận mệnh sẽ nhanh chóng sinh ra biến hóa, diễn sinh ra một chi nhánh mới. Ngươi không nên tự mình hiện thân.

Rất hiển nhiên, giống như An Đức Liệt, trong cơ thể Ma Đế Hoàng cũng ẩn giấu một linh hồn khác. Mà người sở hữu năng lực tiên đoán cũng không phải là Ma Đế Hoàng, mà là linh hồn kỳ lạ trong đầu hắn.

Ma Đế Hoàng im lặng không nói, một hồi lâu sau mới lên tiếng:

- Ngươi hãy suy diễn một chút, xem thử mạch chính của tương lai có thay đổi hay không… Lần này thật sự đã quá khinh thường tiểu tử kia, không ngờ hắn đã nhận được dấu ấn thần lực của Chủ Thần thứ mười bốn.

- Không cần. Tiên đoán tương lai rất hao tổn thần lực, hơn nữa những chi tiết trong cục bộ cũng không thể dự đoán được. Mỗi lần tiên đoán ta đều cần phải ngủ say một khoảng thời gian rất dài. Trước mắt là cửu tinh liên châu, thời điểm cuộc chiến thần ma bắt đầu, nếu như ta ngủ say lần nữa, chẳng phải sẽ bỏ qua cơ hội tốt nhất để thành thần sao?

- Về phần tương lai thì ngươi không cần lo lắng. Lúc Chủ Thần thứ mười bốn bị phong ấn, cũng đã định sẵn sẽ sống lại lần nữa, từ Cửu U Ma Giới thoát ra. Trong tất cả chi nhánh của lời tiên đoán thì Chủ Thần thứ mười bốn đều sống lại, điều này sẽ không vì ngươi hiện thân mà sinh ra ảnh hưởng gì. Cũng chỉ khi hắn từ Cửu U Ma Giới sống lại, khiến cho cuộc chiến thần ma bắt đầu, chúng ta mới có thể thừa cơ hội. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com

Giống như một tấm màn lớn, giọng nói khàn khàn từng chút vén một góc của tấm màn kia lên:

- Chỉ cần cuộc chiến thần ma bắt đầu, Chủ Thần dưới vực sâu bóng tối sẽ phân liệt ra vô số phân thân. Những phân thân này chính là chất dinh dưỡng tốt nhất. Chỉ cần cắn nuốt đầy đủ Chủ Thần phân thân, cho thêm ta một chút thời gian, ta sẽ thay thế bản thể trở thành Âm Mưu Chi Chủ Tịch Nhĩ Lạc thứ hai.

- Đừng quên ước định của chúng ta!

Ma Đế Hoàng đột nhiên nói lớn.

- Đương nhiên. Ngươi giúp ta che giấu khí tức, tránh khỏi sự truy xét của Tịch Nhĩ Lạc, ta sẽ nói cho ngươi tất cả tin tức liên quan đến việc thành thần. Hãy tin tưởng ta, khi ta trở thành Hắc Ám Chủ Thần thứ mười lăm, ngươi cũng sẽ trở thành Hắc Ám Chủ Thần thứ mười sáu.

Giọng nói khàn khàn kia nói như dụ dỗ:

- Dù sao ta cũng đã cho ngươi một viên thần cách.

An Đức Liệt đã đoán trúng một góc bí mật ẩn giấu sau lưng Ma Đế Hoàng, nhưng lại không đoán trúng toàn bộ.

Linh hồn ẩn ấp sâu trong đầu Ma Đế Hoàng cũng không phải là hóa thân của Âm Mưu Chi Chủ, mà là một phân thân biến dị sau khi tách ra lại không muốn trở về với bản thể nữa.

Trong quốc độ vực sâu, Chủ Thần có thể từ trong pháp tắc không ngừng rút ra năng lực do mình khống chế, sau đó phân hóa ra hàng tỉ Chủ Thần phân thân.

Phần lớn phân thân của Chủ Thần đều không có tình cảm của nhân loại. Dưới sự kêu gọi của Hắc Ám Quân Chủ, sau khi thoát ly khỏi bản thể của Chủ Thần, bọn chúng sẽ mang theo linh hồn người chết thu hoạch được trở về vực sâu bóng tối, dung nhập vào bản thể, cứ tuần hoàn như vậy.

Bất kỳ thứ gì cũng có trường hợp ngoại lệ, Chủ Thần phân thân cũng như vậy.

Trong hàng tỉ phân thân do Chủ Thần sinh ra, chỉ khi dưới một loại điều kiện và xác suất đặc biệt, Chủ Thần phân thân mới có thể sinh ra ý thức của mình, trở thành phân thân biến dị, hơn nữa lại không muốn trở về bản thể.

Phân thân biến dị, từ khoảnh khắc ý thức được sinh ra sẽ bị bản thể của Chủ Thần ở dưới vực sâu phát giác được. Bất kỳ một phần năng lượng phân thân nào đối với Chủ Thần đều rất quý báu.

Trước khi ánh mắt của bản thể Chủ Thần nhìn đến, phân thân biến dị nếu không thể kịp thời tìm được một thân thể có khả năng chịu được năng lượng của mình, một khi bị bản thể phát hiện, ý thức của hắn sẽ lập tức bị đánh tan, năng lượng cũng sẽ bị Chủ Thần thu hồi lại.

Trong đại chiến thần ma lần đầu tiên tại vô số năm trước, Âm Mưu Chi Chủ Tịch Nhĩ Lạc đã phân hóa ra vô số phân thân tham gia vào cuộc chiến này. Khác với những Chủ Thần còn lại, Tịch Nhĩ Lạc bởi vì pháp tắc do mình khống chế, phân thân mà hắn diễn sinh ra có xác xuất biến dị và sở hữu ý thức của mình cao hơn nhiều so với những Chủ Thần khác dưới vực sâu bóng tối.

Trong đại chiến thần ma lần đầu tiên, một phân thân của Tịch Nhĩ Lạc đột nhiên sinh ra ý thức, lại vì một nguyên nhân đặc biệt đã tiến vào trong biển ý thức của Ma Đế Hoàng.

Một phân thân biến dị của Chủ Thần, một kẻ sinh ra tại hỗn độn, hai nhân vật cách Chủ Thần gần nhất, khát khao uy nghiêm vô thượng và vinh quang của Chủ Thần, đồng thời còn có dã tâm mãnh liệt, đó là thành thần.

- Đi thôi! Tịch Nhĩ Lạc đã phát giác ra sự tồn tại của ngươi… ít nhất trong khoảng thời gian này chúng ta cũng không thể có hành động gì quá lớn.

Ma Đế Hoàng đột nhiên nói.

- Ngươi cũng không cần có bất kỳ hành động gì.

Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc có phần không vui nói:

- Theo như lời tiên đoán nói, An Đức Liệt đã có được bộ hạ của ngươi, rất nhanh hắn sẽ dùng những Hắc Ám Viễn Chinh quân của vương triều này để làm tế phẩm hồi sinh Chủ Thần thứ mười bốn. Chỉ khi Chủ Thần thứ mười bốn sống lại, kế hoạch của chúng ta mới có thể tiến hành được…

Mặc dù có chút không vui, nhưng Ma Đế Hoàng vẫn cố nén cảm giác không thoải mái trong lòng vì bị người khác chỉ huy:

- Ta hiểu rồi… Hư Vô Chi Quân thống lĩnh quân đoàn Hắc Ám Viễn Chinh, chinh chiến cùng với Thiên Đường trong hư không, chúng ta có thể ẩn nấp ở nơi đó, đợi thời cơ chín muồi thì lại trở về.

- Ừ, cứ như vậy đi… Ta không thể xuất hiện quá nhiều, nếu không hắn sẽ phát giác được.

Ma Đế Hoàng gật đầu, sau đó hóa thành một dòng ảnh bay vút về nơi xa trong vũ trụ hư không.

Sau khi Ma Đế Hoàng rời khỏi tinh thể sao băng này không lâu, khí tức của Tịch Nhĩ Lạc như bão táp đột nhiên hàng lâm phía trên tinh thể trống trải này. Cặp mắt hoàng kim lãnh khốc vô tình yên lặng nhìn chằm chằm về hướng Ma Đế Hoàng biến mất, trong con ngươi hoàng kim nhìn xuống trời đất vạn vật loáng thoáng hiện lên thần sắc đặc biệt.

Một hồi lâu sau khí tức Tịch Nhĩ Lạc mới biến mất khỏi khoảng vũ trụ hư không này.

Tại trung ương dãy cung điện đang được xây dựng này là một tòa cung điện to lớn sừng sững, làm bằng đồng xanh và đá đen, cao gần ngàn trượng. Đây chính là cung điện mới của vương triều Ma Đế Hoàng tại Ma Giới.

- Đại tế ty, mệnh lệnh đã truyền đạt xuống chưa?

An Đức Liệt ngồi trên ghế rồng rộng rãi làm bằng đá đen, vẻ mặt lạnh lùng hỏi. Sau khi tu luyện Cửu U ma công, khí tức của hắn càng trở nên âm tà và đáng sợ.

Bên dưới đại điện là một đám đại tướng và lão thần của vương triều Ma Đế Hoàng đang cúi đầu, nhìn xuống mặt đất, ánh mắt không dám đối diện với An Đức Liệt. Trong ấn tượng của chúng ma, ký ức về An Đức Liệt vẫn dừng lại ở một kẻ vô dụng chỉ dựa vào thân phận, không ai ngờ được hắn lại có năng lực ép Ma Đế Hoàng phải nhường ngôi. Hơn nữa dưới tay hắn còn có một đội quân cường đại, không có tình cảm của sinh vật bình thường, lãnh khốc thiết huyết, dũng mãnh không sợ chết.

- Bẩm bệ hạ, mệnh lệnh đã truyền đạt xuống. Tất cả đại quân của vương triều đều đã sắp xếp tại tây bắc Ma Giới, hơn nữa toàn bộ Hắc Ám Viễn Chinh quân cũng đã tuyên thệ thần phục ngài.

Vương triều đại tế ty mặc áo choàng màu đen rộng thùng thình, nghe hỏi liền ngẩng đầu lên trả lời.

- Tốt lắm.

Trên gương mặt anh tuấn đầy tà ý của An Đức Liệt lộ ra một nụ cười đắc ý, một tay đặt lên tay vịn, chậm rãi đứng dậy:

- Các ngươi hãy nhớ kỹ cho trẫm, từ nay về sau trẫm chính là đại đế của các ngươi, chúa tể mới của các ngươi… Tất cả đại quân, sau này một khi nhìn thấy bóng dáng Ma Đế Hoàng phải lập tức bẩm báo cho bản tọa, phàm là kẻ giấu giếm, giết không cần hỏi!

- Tuân lệnh bệ hạ!

Đám yêu ma đồng loạt đáp lời.

- Đi đi, ra ngoài điện chờ lệnh!

- Vâng thưa bệ hạ!

Đám yêu ma không dám nhiều lời. Ở trước mặt An Đức Liệt, mỗi yêu ma của vương triều đều không thể chịu được khí tức chí âm chí tà của hắn. Khí tức của Cửu U ma tộc vốn vượt qua khả năng chịu đựng của những yêu ma này.

Sau khi đám yêu ma của vương triều nối đuôi nhau ra ngoài, trên gương mặt âm tà lạnh lẽo của An Đức Liệt cuối cùng lộ ra một nụ cười, tiếp đó đột nhiên ngầng đầu cười lớn:

- Ha ha ha…

Tiếng cười vang khắp trời cao. Cả tòa ma điện đều rung chuyển trong tiếng cười, nhưng đám yêu ma ngoài điện cũng không dám quay đầu, ngược lại bước đi nhanh hơn.

Trong lòng An Đức Liệt rất cao hứng. Cuối cùng đã kết thúc cục diện khó xử khi trong tay chỉ có một số thủ hạ không thể suy nghĩ như sinh vật bình thường, không thật sự làm tay sai được. Hắn vốn chuẩn bị để Ám Cát Cổ Đức làm nhân vật này, nhưng đáng tiếc là Ám Cát Cổ Đức lại phản bội.

- Kẻ phản nghịch của Ma Đế Hoàng, ngươi đang cười gì vậy? Có gì đáng để ngươi đắc ý như vậy?

Một giọng nói hùng hồn vang lên, quanh quẩn trong đại điện rung chuyển.

Giọng nói vừa dứt, bên cạnh một cây cột to lớn có khắc hoa văn bên trái đại điện đột nhiên hiện ra một bóng đen thật mỏng cao hơn hai trượng.

- Lão già kia của ngươi hình như còn chưa chết, ngươi đã bắt đầu ăn mừng rồi sao?

Lại thêm một bóng đen to lớn từ trong hư vô hiện lên, xuất hiện ở bên cạnh một cây cột to lớn khác.

Một tên, hai tên, ba tên… tổng cộng có chín ma thức hóa thân của vương triều đại đế xuất hiện trong hành cung của An Đức Liệt, tạo thành một vòng cung bao bọc lấy hắn.

- Hừ!

An Đức Liệt hừ lạnh một tiếng, áo choàng phất một cái, ung dung ngồi xuống trên bảo tọa, nhìn lướt qua chung quanh, cười âm hiểm nói:

- Mấy lão bất tử các ngươi rốt cuộc cũng đã tới… đúng như ta dự đoán.

- Hừ!

Đám vương triều đại đế tức giận thét lên một tiếng, khí thế bộc phát. Trên bầu trời ma điện bỗng vang lên một tiếng sấm, mây đen cuồn cuộn từ bốn bề hội tụ tới, quanh quẩn trên không. Trong tầng mây tia chớp lóe sáng. Trời đất tối tăm không ngừng biến hóa.

Biến động khác thường của trời đất này nhất thời kinh động đám yêu ma đang xây dựng cung điện, từng tên sợ hãi nhìn về hướng ma cung, ào ào tránh lui.

Bên trong đại điện, dòng nước ngầm bắt đầu chuyển động, khí tức của đám vương triều đại đế toàn bộ tập trung vào trên người An Đức Liệt.

An Đức Liệt biến sắc, chiếc cổ chậm rãi chuyển động, nhìn lướt qua chín bóng đen bên dưới đại điện, lạnh lùng nói:

- Các ngươi định xem ta là kẻ địch sao?

Đám vương triều đại đế đang ở trong những không gian vương triều khác nhất thời biến sắc. An Đức Liệt bị khí tức của bọn họ phong tỏa lại có thể ung dung mở miệng nói chuyện, thực lực này thật mạnh mẽ.

- Tát Cách Lôi Tư, ngươi muốn đối địch với ta sao?

An Đức Liệt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bóng đen thứ nhất bên tay trái:

- Chỉ cần bản tọa ra lệnh một tiếng, ngàn vạn ma quân cường đại của ta sẽ lập tức bước vào không gian của ngươi, vương triều Tát Cách Lôi Tư bị tiêu diệt chỉ là chuyện trong nháy mắt thôi.

Ma thức hóa thân của Tát Cách Lôi Tư run lên, áp lực do chín người thi triển liền tan rã.

Biến động khác thường của vương triều Ma Đế Hoàng, đám đại đế đều cảm ứng được.

Ma Đế Hoàng sở hữu lá bài tẩy là phân thân của Tịch Nhĩ Lạc còn bị bức lui, huống hồ là bọn họ. Hơn nữa lực lượng mà An Đức Liệt biểu hiện ra đã vượt qua cấp bậc một vương triều đại đế, hai bên giao đấu, e rằng người chết sẽ không phải là hắn.

Tát Cách Lôi Tư không dám chậm trễ, vội vàng nói:

- An Đức Liệt bệ hạ hiểu lầm rồi, trẫm tuyệt đối không có ý này.

- Hừ, không có thì tốt.

An Đức Liệt xoay chuyển ánh mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào một bóng người khác:

- Khang Tư Thản Đinh đại đế, còn ngươi thì sao?

- Trẫm cũng tuyệt đối không có ý đó. Lần này quyền lực của vương triều Ma Đế Hoàng thay đổi, nhưng liên minh vẫn tồn tại như cũ. Lần này chúng ta tới đây, chỉ là hi vọng thảo luận lại một chút về việc phân phối quyền lực trong liên minh.

Khang Tư Thản Đinh nói.

- Hừ, không cần nói nữa! Liên minh vương triều vẫn tồn tại như trước, trừ khi các ngươi tự nhận mình mạnh hơn so với bản tọa, nếu không thì bản tọa chính là đại đế của liên minh, tất cả vương triều điều động binh lực đều phải nghe theo lệnh của ta.

An Đức Liệt một lời cắt đứt tất cả đường lui, nói một cách trực tiếp.

- Ngươi!

Bên trong chín không gian vương triều, đám vương triều đại đế nghe vậy liền biến sắc. Phía trên đại điện vương triều, thân thể từng tên vương triều đại đế chợt nghiêng về phía trước, đồng thời cặp mắt mở lớn, trong mắt bắn ra ánh sáng lạnh. Trong đại điện ở tây bắc Ma Giới, chín bóng mờ ầm ầm tiêu tán.

- An Đức Liệt, ngươi quá tham lam rồi. Vị trí đại đế đứng đầu, lão bất tử phụ thân ngươi đã chiếm cứ lâu như vậy, ngươi lại muốn thay thế một cách nhẹ nhàng, nào lại dễ dàng như vậy.

Một luồng ma thức cường đại đủ khiến trời đất biến sắc từ trong một tòa đại điện của vương triều bắn lên không, vượt qua tầng tầng không gian, trực tiếp hàng lâm tại bầu trời tây bắc Ma Giới, mang theo tiếng sấm cuồn cuộn đánh xuống An Đức Liệt trên đại điện.

- Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.

Trong mắt An Đức Liệt hiện lên vẻ uy nghiêm, tâm niệm vừa động, ma thức lập tức phát ra, nghênh đón ma thức của tên vương triều đại đế kia từ trên không đánh xuống.

"Ầm!"

Ma thức của hai người không hề màu mè va chạm vào nhau giữa hư không. Nơi ma thức giao kích nổ ra một đoàn sét tím to lớn, vô số tia sét lan về bốn phía.

Bên trong đại điện của vương triều, một tên vương triều đại đế đang ngồi trên bảo tọa bỗng rên lên một tiếng, lồng ngực chấn động, khóe miệng phun ra một ngụm máu đen, ánh mắt vốn sáng ngời cũng ảm đạm đi không ít. Mà tại tây bắc Ma Giới, An Đức Liệt chỉ là hai vai hơi run rẩy một chút. Cao thấp đã phân biệt rõ ràng.

Trong hư không, tám luồng ma thức hùng hậu mang theo mây đen dày đặc từ tám hướng khác vọt đến, nhưng rất nhanh lại như thủy triều rút đi. Biết tiến biết lùi, ý thức được tình hình, đây chính là điều cần có của một vương triều đại đế.

- Ngươi thắng. Ngươi có thể tiếp quản vị trí của Ma Đế Hoàng.

Tám giọng nói vọng lại trong đại điện.

Khóe miệng An Đức Liệt hiện lên một nụ cười lạnh đắc ý, nhưng nụ cười này rất nhanh thu lại. Hắn giống như pho tượng ngồi trên ghế rồng không nhúc nhích, lẳng lặng chờ đợi.

Một hồi lâu sau, giọng nói của vương triều đại đế thứ chín mới vọng lại trong đại điện, trong giọng nói lộ ra vẻ suy yếu:

- Ta thần phục…

An Đức Liệt cuối cùng nở nụ cười hài lòng, ma thức hóa thành chín mũi tên nhọn xuyên qua tầng tầng hư không, xuất hiện trong ma điện của chín không gian vương triều:

- Hãy nghỉ ngơi chỉnh đốn ba tháng. Ba tháng sau, mỗi người giao cho bản tọa một ngàn tên cao thủ cấp Thiên Ma Thần, mười vạn tên cao thủ cấp Thiên Ma Đế, cùng với những yêu ma cấp bậc khác…

Trong lúc An Đức Liệt chiếm cứ tây bắc Ma Giới, thống nhất binh lực mười vương triều lớn, nghỉ ngơi một khoảng thời gian, chuẩn bị tiến hành chiến tranh quy mô lớn, thu thập lực lượng giết chóc cho Chủ Thần thứ mười bốn dưới Cửu U, đồng thời chuẩn bị nghi thức sống lại, tại trung tâm Ma Giới, Tâm Ma cuối cùng đã mở mắt ra.

Trong lúc mí mắt khép mở, một vòng ánh sáng chói mắt bắn ra, trong phút chốc xua tan toàn bộ bóng đen trong đại điện. Khi chớp một lần nữa, ánh mắt của Tâm Ma đã khôi phục lại bình thường.

- Ha ha ha…

Tâm Ma đột nhiên ngửa đầu cười lớn, tiếng cười xuyên qua nóc điện truyền khắp lãnh địa của vương triều Trung Ương. Đám người Thái Huyền và Bội Lý Tư bị tiếng cười này làm giật mình, kinh ngạc nhìn về phía Trung Ương ma điện.

Chuyện trong lòng Tâm Ma bọn họ làm sao biết được. Ba tháng đã qua, Tâm Ma cuối cùng phát hiện nguyên thần của mình vẫn ổn định, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy linh hồn sẽ tan vỡ. Rất hiển nhiên, nguyên thần phân ba, một vinh thì tất cả đều vinh, một mất thì tất cả đều mất, tình huống gay go nhất cũng không xảy ra.

Trong nhất thời, Tâm Ma chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, thần khí khoan khái. Trong thời gian qua hắn luôn bàng hoàng lo lắng, thấp thỏm bất an, lúc này tất cả đã tan thành mây khói.

"Nguyên thần phân ba, hôm nay chỉ còn lại một mình ta, chẳng lẽ là ý trời? Hừ, bất kể là ý trời hay vận mệnh cũng tốt, bản tọa cũng nên hành động rồi."

Ý niệm vừa động, một luồng thần thức của Tâm Ma đã vượt qua ma điện, đi thẳng tới một nơi trong hư không.

- Tỉnh lại!

Tâm Ma quát lớn một tiếng, ma thức đánh vào trong hư không. Nơi ma thức công kích, không gian nổi lên từng điểm sóng gợn. Sóng gợn lướt qua, không gian rung chuyển một chút, trên mặt đất trống trơn bỗng hiện ra những bóng người đông nghịt ngồi xếp bằng trên đất.

Nghe được giọng nói của Tâm Ma, những bóng người không nhúc nhích này bỗng mở mắt ra, trong mắt bắn ra một luồng ánh sáng.

- Gào!

Trong bóng người đông đảo đột nhiên có vô số bóng người đứng dậy, ngửa đầu phát ra một tiếng gầm lớn rung trời, trên thân thể một vòng ma khí nồng nặc vẽ lên những vòng sóng gợn khuếch tán ra.

"Đốp đốp!"

Trong ma khí dày đặc chợt nghe được những tiếng xương cốt giòn giã, sau đó liền thấy được từng vòng xương dữ tợn từ trên sống lưng những yêu ma này bắn ra ngoài. Nơi bả vai có hai mầm thịt đâm xuyên qua da, mở ra hai bên, hóa thành một đôi cánh dơi to lớn. Theo những tiếng giòn giã như roi da vụt vào không trung, từng bóng đen liền vọt lên không, không ngừng từ dưới đất bắn lên.

"Ầm ầm!"

Trên bầu trời vương triều Trung Ương mây đen cuồn cuộn, những tia chớp không ngừng từ phía trên đánh xuống. Bên dưới mây đen là yêu ma không thể đếm hết phe phẩy cánh dơi, lơ lửng trong hư không, trong cặp mắt sáng ngời hiện lên vẻ uy nghiêm, quanh người ma khí ngập tràn, hình thành một biển khói giữa không trung. Khí tức của vô số yêu ma cường đại hợp thành một đoàn, hóa thành một cơn lốc vô hình trong hư không.

Tâm Ma nhìn nhìn cảnh tượng ở phía xa, cuối cùng lộ ra một nụ cười dữ tợn. Việc huấn luyện Trung Ương ma quân cuối cùng đã có thu hoạch.