Khu vực chín ngàn mét bọn họ không dám tiến vào! Khu vực tám ngàn mét đã khiến bọn họ cảm thấy đã cố hết sức rồi! Nếu tùy tiện tiến vào khu vực chín ngàn mét, chỉ sợ không những không có ích lợi đối với tu hành, ngược lại sẽ có hại.
Đây cũng không phải nói bậy.
Bên trong khu vực tám ngàn mét, đại dương sấm sét đã giăng kín.
Quỷ mới biết trong khu vực chín ngàn mét sẽ là cảnh tượng gì?
Mà ở đây bọn họ đã cảm thấy đến cực hạn.
Nếu đạt đến chín ngàn mét… e rằng không chịu nổi.
Giữa lúc tiếng nổ từng hồi vang lên, ngũ đại Thú Vương lúc này đứng yên bất động, mỗi người hiểu rõ bí ẩn biến đổi cơ thể.
Mà bên kia, sau khi Tần Ninh đi vào trong khu vực thứ chín.
Bốn phía sức mạnh trời đất tụ tập tới dồi dào.
Tiếng nổ hết tiếng này đến tiếng khác vang lên.
Bốn phía trời đất hoàn toàn bị sấm sét vây quanh.
Mà bản thân Tần Ninh thì trở thành giống như một quả cầu quang sấm sét.
Âm thanh ầm ầm ngột ngạt vang lên trong quả cầu quang sấm sét mà Tần Ninh đang đứng.
Tựa như tim nhảy lên, tựa như búa gỗ gõ, rất có tiết tấu.
Rắc rắc rắc… Tiếng vỡ tan vang lên.
Cùng với âm thanh đó truyền ra.
Cơ thể Tần Ninh lúc này từ trong vỏ trứng bể tan tành đi ra.
Toàn thân trên dưới Lôi Điện Thánh y bao trùm.
Da thịt bóng loáng như ngọc, sức mạnh bên trong da thịt bóng loáng giống như lưu động mở ra.
Hơn nữa còn hàm chứa sức mạnh sấm sét! Lúc này Tần Ninh như đắm chìm trong ao sấm sét, rửa mặt chải đầu sửa sang lại rồi mới đi ra.
Đôi tay nắm lại.
Từng đường sức mạnh lúc này bung mở.
Lúc này hai tay Tần Ninh nắm chặt.
Bốn phía sấm sét tràn ngập đến hội tụ.
Sấm sét kia ở trong tay hội tụ thành một thanh kiếm, một cây đao, một cây thương, giữa lúc không ngừng biến hóa, Tần Ninh giống như trở thành chúa tể bên trong thế giới sấm sét này.
Cảnh này khiến cho Tần Ninh rất hài lòng.
Tần Ninh hít một hơi nhìn bốn phía, hắn từng bước đi ra chỗ sâu kia.
“Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên!”
“Nhất Trùng một ngàn mét, Cửu Trùng chín ngàn mét!”
Lúc này Tần Ninh vẻ mặt không thay đổi.
Theo bước chân bước ra, có thể phát hiện thân ảnh Tần Ninh hiện giờ dần dần lên cao… vốn là ở vị trí bảy ngàn mét.
Lúc này lại thẳng tắp đi đến vị trí tám ngàn mét.
Hơn nữa theo vị trí Tần Ninh lên cao.
Bốn phía trời đất sấm sét đang dần dần giảm bớt.
Cho đến cuối cùng.
Một cước của Tần Ninh giẫm trên mặt đất đá.
Đất đá! Không sai! Lúc này hắn dõi mắt nhìn theo.
Giữa bốn phía trời đất, sương trắng ngần, nhưng dưới chân lại vững chắc ổn định như trên mặt đất.
Cho đến lúc này, Lôi Đình Thánh y bốn phía cơ thể Tần Ninh dần dần lui đi, một bộ đồ trắng, sắc mặt bình tĩnh.
Cửu Trùng Thiên! Nhìn trời đất bốn phía, môi Tần Ninh khẽ động, nhưng không có mở miệng.
Hắn lững thững đi trên sân vắng, đi về phía trước.
Thế giới sương trắng xóa, vừa nhìn liền không nhìn thấy điểm cuối.