Phong Thần Châu

Chương 3750




               Cực Thiên Vương giọng nói mang theo khổ sở.  

             “U Vương ngươi cũng biết, võ giả đại lục Vạn Thiên dù chết sạch thì có thể làm sao?”  

             “Ngươi biết sự rộng lớn của thế giới Cửu Thiên đúng không? Vì sao ngươi vẫn để ý những thứ này? Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, thế giới người ăn người, thế giới võ đạo chính là như vậy”.  

             Tần Ninh cười một tiếng.  

             “Thì ra là như vậy...”  

             “Chính là như vậy...”  

             Bốn vị Tuyết Thiên Vương, Trấn Thiên Vương, Huyền Thiên Vương, Mộc Thiên Vương lúc này ánh mắt có chút bất đắc dĩ.  

             Xưng Vương!  

             Xưng Thiên Vương!  

             Là chuyện bao nhiêu người tha thiết mơ ước?  

             Thành Thánh cũng như vậy!  

             Cực Thiên Vương đối với theo đuổi thành Thánh đã khiến ông ta quên đi tất cả.  

             Cho dù quên là vô tình hay cố ý, nhưng sự thật chính là như vậy.  

             Tần Ninh cũng không nói thêm nữa.  

             Việc đã đến nước này, cũng không có gì đáng nói.  

             “Trừ ngươi ra hẳn còn có người khác, còn có người ta không biết”.  

             Tần Ninh từ từ nói: “Cùng nhau xuất hiện, không phải tốt hơn?”  

             Lời này vừa nói ra, Cực Thiên Vương cười một tiếng.  

             Quả thật là như thế.  

             Chuyện cho tới bây giờ gần như không có gì có thể giấu giếm.  

             Đế Lâm Thiên nói đúng.  

             “Dạ Bắc Hiên!”  

             “Giang Trung Tiên!”  

             Lúc này Cực Thiên Vương mở miệng nói: “Đi ra đi, không cần thiết gì nữa”.  

             Hai thân ảnh phá không tới.  

             Lúc này mọi người bốn phía ánh mắt đờ đẫn.  

             Cho dù là Tần Ninh lúc này ánh mắt cũng động đậy.  

             “Giang Trung Tiên…”  

             “Dạ Bắc Hiên…”  

             Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Hai người các ngươi cũng như vậy sao?”  

             Hai thân ảnh không có nói nhiều.  

             “Còn những người khác cùng nhau xuất hiện đi!”  

             Tần Ninh cười một tiếng: “Ẩn núp ở bốn phía làm cái gì đây?”  

             Lời này vừa nói ra, từng luồng khí tức mạnh mẽ tràn ngập ra.  

             Tần Ninh nhìn một cái liền cười.  

             Rất nhiều người quen.  

             “Độc Vương!”  

             “Linh Vương!”  

             “Ồ, Phong Vương, Lôi Vương, Kiếm Vương, các ngươi cũng ở đây!”  

             Tần Ninh mở miệng gọi từng người.  

             Độc Vương Nhất mặc bộ trường sam xanh, toét miệng cười nói: “U Vương, ngươi thiên phú khinh người, bọn ta so sánh không kịp, có người nguyện ý giúp bọn ta thành Thánh, đương nhiên là bọn ta vui vẻ rồi, còn về sinh linh đại lục Vạn Thiên… có liên quan gì đến bọn ta?”  

             Tần Ninh cười một tiếng.  

             “Nói cũng phải”.  

             Phong Vương giờ phút này đi ra, hờ hững nói: “Ta cũng không phải là Thiên Đế đế các, chỉ vì đơn thuần giết ngươi”.  

             “Thành Thánh? Phong ta không nói tự nhận, vẫn là có mấy phần thủ đoạn, không lo lắng, nhưng ngươi không chết, ta khó mà yên!”  

             Tần Ninh lại cười.  

             “Ta hiểu, ngươi cũng không phải giúp Thiên Đế các, chỉ là muốn muốn giết ta, chỉ như vậy mà thôi, Kiếm Vương và Lôi Vương cũng suy nghĩ như vậy?”  

             Hai vị Vương giả gật đầu.  

             Tần Ninh nhìn về phía mọi người, sắc mặt ôn hòa.  

             “Cực Thiên Vương cầm đầu, mấy vị Vương Giả đỉnh cấp các người làm bạn”.  

             “Đây cũng là thủ đoạn của Đế Lâm Thiên, người của Thiên Đế các tại sao vẫn chưa đến?”  

             Lời Tần Ninh vừa dứt, bốn phương tám hướng từng đường khí tức mạnh mẽ lần lượt hiện ra.  

             “U Vương, lại gặp mặt!”  

             Lời vừa dứt, hai thân ảnh lúc này đi ra.  

             Thiên Tử Ninh!  

             Địa Hoàn!  

             Cánh tay phải cánh tay trái của Đế Lâm Thiên.  

             Bốn phía gần trăm vị Vương giả đi ra.  

             Khí thế cường thịnh như vậy khiến cho người của các đại bá chủ tâm thần chập chờn.  

             Khí tức rất cường thịnh.  

             Thiên Đế các, Vương giả trăm người!  

             Tích lũy và nội tình như vậy mạnh đến kinh người.  

             Cực Thiên Vương giờ phút này mở miệng nói: “Tần Ninh, kiếp này ngươi nhất định phải thua”.  

             “Thực lực Đế Lâm Thiên sâu khó lường, lần trước đối mặt Trấn Thiên Vương, không phải không giết chết, chẳng qua là lười giết mà thôi”.  

             “Ngươi cũng không phải đối thủ của hắn”.  

             “Mà Huyền Thiên cung, Thanh Ninh các, Thính Tuyết Sơn trang, Vạn Thiên các cộng lại cũng sẽ không là đối thủ của Thiên Đế các”.  

             “Sở dĩ Đế Lâm Thiên không ra tay, luôn ẩn nấp, chính là vì chờ ngươi mở ra mộ U Vương, vì đồ bên trong mộ U Vương ngươi”.  

             Cực Thiên Vương lại nói: “Là cái gì ta không biết, nhưng ngươi hiểu, hắn hiểu”.  

             Tần Ninh nhìn về phía Cực Thiên Vương, nói: “Ngươi muốn đánh nhau với ta sao?”  

             Nghe đến lời này, Cực Thiên Vương ngẩn người.  

             “Ngươi không dám, ngươi cũng sợ chết”.  

             “Đế Lâm Thiên không ra là vì cái gì? Vì để Thâm Uyên Vương, Cực Địa Vũ, Liệt Phần Thiên mang chiến sĩ Ma tộc ra? Ta tình nguyện chờ hắn!”  

             Lời này vừa nói ra, mọi người bốn phía thần sắc đều khó coi.  

             “Đúng rồi, ngươi nói những người này có thể đối phó chúng ta phải không?”, Tần Ninh trêu ghẹo nói: “Sao ta cảm giác... không quá có thể đâu...”  

             “Không thể sao? Đó có thể là ảo giác của ngươi thôi!”, Cực Thiên Vương cười ha hả nói.  

             Chỉ đơn giản là Vương Giả Thiên Đế các và ông ta chiêu mộ ước chừng trên trăm người.  

             Mà Vương Giả mấy phe Thính Tuyết Sơn trang, Thanh Ninh các, Thiên Ngoại Tiên, Vạn Thiên các tụ tập lại cũng chỉ bảy tám chục người mà thôi.  

             Quan trọng nhất chính là trong bảy tám chục người đại đa số là cảnh giới Vương giả sơ phẩm.  

             Chênh lệch rất lớn!  

             Cho dù Tần Ninh mạnh hơn nữa cũng có Đế Lâm Thiên đi đối phó Tần Ninh.  

             Cái này còn chưa tính Vương Giả và Thiên Nhân trong tứ đại Ma tộc.  

             Cộng lại gấp mấy lần thực lực phe Tần Ninh, Tần Ninh hắn không thắng được.  

             “Đế Lâm Thiên vì mộ U Vương này của ta, mấy vạn năm giương cung mà không bắn, ngươi cho rằng là vì cái gì?”  

             Tần Ninh giờ phút này hai tay nâng lên.  

             Mười ngón tay đan chéo, hai ngón trỏ buộc lên hợp lại.  

             Từng tia khí tức độc đáo khuếch tán ra.  

             “Nếu muốn đánh, vậy thì chiến trăm Vương thật oanh liệt, đánh một trận nổi danh thiên cổ, ta liền buông thả chơi với các ngươi!”  

             Lời Tần Ninh vừa dứt.  

             Giữa lúc ầm ầm, cửa lớn mộ U Vương mở ra.  

             Chỉ là đập vào mắt là một mảng vắng lặng.  

             Vừa nhìn, căn bản cũng không thấy rõ cái gì.  

             Lúc này ngón tay Tần Ninh chỉ điểm.  

             Trong phút chốc, bên trong cửa kia giống như chen chúc ra một luồng sức mạnh to lớn.  

             Khí tức bá đạo trong nháy mắt bao phủ đám người phe Tần Ninh.  

             “Chư vị, yên tâm hấp thu thánh lực thiên địa hóa giải này, giúp các ngươi đột phá, nếu không ta lo lắng người của Thiên Đế các e rằng sẽ đánh không vui.  

             Lời vừa dứt.  

             Nhất thời một luồng khí thế mạnh mẽ khuếch tán ra.  

             Có người phá cảnh!  

             Ngay sau đó, từng luồng khí thế mạnh mẽ sung mãn giữa trời đất.  

             Không chỉ là một người.  

             Là một đám người!  

             Lúc này Cực Thiên Vương mặt liền biến sắc.  

             “Ngăn hắn lại!”  

             Soạt soạt soạt…  

             Nháy mắt, Vương Giả đứng đầu Độc Vương và Linh Vương lần lượt đi ra.  

             Lúc này Tần Ninh lại cười một tiếng.  

             “Cản?”  

             Lời vừa dứt.  

             Lôi y trào ra, theo gió lay động.  

             Vương kiếm Độ Sinh thời khắc này ánh sáng cũng lóe lên.  

             Một kiếm của Tần Ninh trong nháy mắt chém ra.   

             Kiếm khí rạo rực, sức mạnh nở rộ.  

             Giữa thiên địa lúc này giống như chỉ còn lại kiếm này của Tần Ninh.  

             Ầm…  

             Sức mạnh bùng nổ, lúc này cuộn mở.  

             Dưới Vương Giả ngũ phẩm, không ai có thể gần được.