Âm thanh đao kiếm chém nhau, tiếng gào rống vang vọng khắp Yêu Tháp Sơn và Huyền Thiên Sơn.
Trận chiến lớn thế này hầu như chẳng mấy khi xảy ra!
Mấy trăm vị Vương giả.
Hơn vạn thiên nhân.
Trăm vạn võ giả.
Đây là trận chiến có một không hai, được định sẵn sẽ trở thành huyền thoại của đại lục Vạn Thiên.
Ầm...
Một tiếng nổ lan rộng.
Hai bóng dáng trên trời vừa va vào nhau cái uỳnh đã lập tức tránh ra.
Tần Ninh và Đế Lâm Thiên nhìn nhau đầy bình tĩnh.
Thật ra, chuyện đã đến nước này, hai người đã không còn quá bận tâm về bên dưới có đang đánh nhau nữa hay không.
Dù gì ai cũng biết một điều rằng.
Tần Ninh thắng thì Nhân tộc thắng.
Đế Lâm Thiên thắng thì Ma tộc thắng!
Hai người hoàn toàn có thể giết mười hai vị Thiên Vương ở bên dưới.
Đế Lâm Thiên nhìn về phía Tần Ninh, từ tốn lên tiếng: "Tần Ninh, ngươi không phải đối thủ của ta đâu. Ta không giết ngươi chẳng qua là vì mộ U Vương mà thôi".
"Ngươi nên biết ta cần gì mới phải!"
Tần Ninh lạnh lùng đáp: "Ta biết ngươi cần gì. Ngươi muốn chiếm giữ mộ U Vương?"
"Đã vậy thì ta muốn hỏi chống lưng cho ngươi là thế lực phương nào!"
"Thế giới Cửu Thiên!"
"Thanh Châu!"
"Vùng đất Vạn Thánh, Ma Quang tông là gì?"
Câu vừa dứt, ánh mắt Đế Lâm Thiên thay đổi.
"Ngươi tìm hiểu được nhiều đấy".
Mặt hắn ta sa sầm.
"Nhiều sao? Ta lại thấy ít đấy chứ".
Tần Ninh nói tiếp: "Tình hình của Ma Quang tông tại vùng đất Vạn Thánh thế nào thế mà ta lại không biết, cả chuyện ngươi là ai cũng vậy".
"Thế lực chống lưng cho ngươi là ai lại càng không".
"Ta đang chờ ngươi nói tất cả những thứ này cho ta biết đấy!"
Hai người hừng hực khí thế, tranh đấu lẫn nhau, không phân cao thấp.
Giờ phút này, bất kể là ai đều nhận ra hai người sẽ quyết một trận sống mái mới thôi.
"Kẻ đã chết không cần biết nhiều như vậy!"
Đế Lâm Thiên vừa nói xong thì vung trường kiếm xông tới.
Hàng vạn kiếm quang tấn công về phía Tần Ninh.
Sức mạnh cuồng bạo ấy truyền tới liên tục.
GIờ đây, Đế Lâm Thiên như hòa cùng một thể với trường kiếm của mình. Mỗi một đạo kiếm khí được chém ra đều ẩn chứa khí tức mạnh mẽ và ngang tàn.
Khí tức tàn bạo ấy phảng phất muốn đè ép người ta thật mạnh mẽ.
Tần Ninh nhếch mép cười nói: "Hóa Thánh tầng mười!"
Đế Lâm Thiên đã tu luyện đến cảnh giới Hóa Thánh tầng mười.
Là một mức độ cực kỳ cao.
Tần Ninh không kéo dài thời gian nữa.
"Nhưng chưa đến được cảnh giới Hư Thánh thì cuối cùng vẫn không ngưng tụ nổi hồn lực thôi".
Lời vừa dứt.
Gào...
Keng...
Tiếng rồng và phượng vang lên giữa lúc đó.
Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều thấy.
Bóng dáng thần long và thần phượng hiện ra giữa không trung.
Rồng và phượng tượng trưng cho điềm lành!
Âm thanh đùng đùng vang lên khắp nơi.
Khí thế dữ dội quét ngang đầy oai phong lẫm liệt.