Phong Thần Châu

Chương 3855




 

Hồn hải lan rộng theo phạm vi của biển linh thức, hồn hải rộng mười vạn mét.  

 

Vào giờ phút này, có thể thấy được rằng trong trăm vạn mét của biển linh thức của Tần Ninh, ở phía trong cùng có một vùng rộng khoảng mười vạn mét đã chuyển sang một màu sắc tối hơn.  

 

Vào lúc này, một cỗ hồn lực bùng nổ.  

 

Đây là sự lột xác đến cảnh giới Hư Thánh tầng một.  

 

Từng hơi thở cường thịnh và hung tàn được phóng ra xung quanh.  

 

“Hóa Thánh tầng mười, ngươi đã không thể làm gì được ta!”  

 

“Vậy thì Hư Thánh tầng một, ngươi còn có thể đấu lại ta sao?”  

 

Nghe thấy vậy, sắc mặt của Long Thiên Nguyên thay đổi.  

 

Đúng vậy, đã đi đến bước đường này rồi, hắn ta còn có thể địch lại Tần Ninh không đây?  

 

Hắn ta không biết! Nhưng mà hắn ta cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, hắn ta không còn đường lui nữa.  

 

“Quang Long Quyền!”  

 

Vào giờ phút này, Tần Ninh đấm ra một quyền.  

 

Một vệt sáng màu trắng xuyên qua màn đêm, hóa thành một thánh long bay lượn trên không.  

 

Hư Thành tầng một, hồn hải rộng mười vạn mét.  

 

Hồn rồng! Hồn phượng! Vào lúc này, hồn rồng và hồn phượng cũng rót thêm hồn lực vào trong hồn hải, làm cho hồn lực tăng thêm mức độ bùng nổ.  

 

Trong khoảnh khắc ấy, quang long trực tiếp phá vỡ bầu trời mà xuất hiện.  

 

Tách… Tiếng vỡ nát khẽ vang lên.  

 

Lúc này, ánh mắt của Tần Ninh có thêm vài phần lạnh lùng.  

 

“Long Uyên Quyết, Long Tường Thâm Uyên!”  


 

Vào lúc này, Long Thiên Nguyên cũng hiểu được tình thế nguy cấp của mình, hắn ta không che giấu thực lực của bản thân nữa, trong nhắt mắt, hắn dùng toàn lực chiến đấu.  

 

Lúc này, khí thế mạnh mẽ được giải phóng.  

 

Đó là một thứ hơi thở cường đại khiến người khác không thể ngờ tới.  

 

Ngay sau đó, tiếng gào thét vang lên.  

 

Quang long trực tiếp bộc phát sức mạnh đánh tới trước người của Long Thiên Nguyên.  

 

Trong khoảnh khắc ấy, tiếng rồng ngâm vang, không ngưng không ngớt một phút giây nào cả.  

 

“Ngươi không giết chết được ta đâu!”  

 

Long Thiên Nguyên gầm lên một tiếng: “Long Uyên Quyết, Phá Uyên, Phi Long Tại Thiên”.  

 

Ngao… vào lúc này, trong miệng Long Thiên Nguyên phát ra một tiếng kêu thất thanh, chấn động cả thành Đông.  

 


Sắc mặt của Tần Ninh không hề thay đổi, giọng hắn lạnh nhạt: “Dương Long Quyền!”  

 

Hắn nói một cách từ tốn.  

 

Một quyền đấm ra, lực lượng bùng nổ.  

 

Khí thế mạnh mẽ được ngưng tụ, phát ra lực lượng gây nổ mạnh.  

 

Phốc… Ngay sau đó, Long Thiên Nguyên cuối cùng không chịu đựng được nổi nữa phải phun ra một ngụm máu tươi.  

 

Toàn thân của dương long phát ra hơi thở nóng rực, đánh về phía Long Thiên Nguyên.  

 

Tiếng nứt vỡ khẽ vang lên, tiếng va chạm không ngớt, thậm chí càng ngày càng mãnh liệt hơn.  

 

Hơi thở mạnh mẽ được phóng ra.  

 

“Giết!”  

 

Một tiếng hét to vang lên.  

 

Thân hình của Tần Ninh tới gần Long Thiên Nguyên, bàn tay hắn hóa thành đao, trực tiếp chém vào người hắn ta.  

 

Thanh đao được thánh lực ngưng tụ thành kia chém thẳng vào người của Long Thiên Nguyên.  

 

Vào giây phút ấy, ánh mắt của Long Thiên Nguyên đầy vẻ sợ hãi và kinh ngạc, nhưng mà lưỡi đao quá chuẩn, hắn ta không thể né tránh được.  

 

Nếu một đao này chém trúng, hắn ta chắc chắn sẽ phải chết.  

 

Mãi đến lúc này, sắc mặt của Long Thiên Nguyên mới lộ ra vẻ hoảng sợ.  

 

Hắn ta không muốn chết.  

 


Choang… thanh đao kia chém xuống, một tiếng choang đầy chói tai vang lên, vào lúc này, Long Thiên Nguyên nhìn thấy một đám bụi mịt mù ngay trước mắt.  

 

Ngay lúc này, thân hình của một lão giả xuất hiện, đỡ lấy một đao kia.  

"Phụ thân!"