Nguyên Thanh Hạm nhắm hai mắt lại, nàng ta nói: “Thánh quyết mà ta tu luyện chính là Nguyên Tức quyết của Nguyên gia bọn ta, thánh quyết này chính là thánh quyết tam phẩm được các đời tổ tiên Nguyên gia bọn ta truyền lại!”
“Cha ta đã dựa vào pháp quyết này để bước vào cảnh giới Thánh Nhân”.
“Người trong tộc của Nguyên gia đều tu luyện pháp quyết này, cũng không gặp chuyện tai hại gì cả”.
Tần Ninh cười rồi nói: “Thể chất của mỗi võ giả không giống nhau”.
“Thiên phú của ngươi không tồi, tuổi cũng không được coi là lớn mà đã đi tới được cảnh giới Hư Thánh tầng mười rồi”.
“Nguyên Tức quyết này tuy rằng tu luyện thánh lực ôn hòa nhưng bên trong lại ẩn chứa sự hung tàn, một loại lực lượng hung hãn áp chế cơ thể ngươi!”
“Nếu như không đổi sang loại pháp quyết khác để tu luyện thì cho dù có thêm một trăm năm nữa, ngươi cũng không thể nào trở thành Thánh Nhân được đâu!”
Nghe thấy vậy, Nguyên Thanh Hạm sửng sốt.
Dường như Tần Ninh cũng có chút hiểu biết về con đường tu hành của nàng ta.
Sao người này có thể làm được như vậy nhỉ?
“Chuyện ta bị người hạ độc lần này là do ngươi dựng lên phải không? Sau đó, nhân cơ hội này tiếp cận ta, cứu ta, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”