Phong Thần Châu

Chương 3992




 

 

Nếu như con gái của mình có thể tới được cảnh giới Thánh Nhân là có thể tiến vào Đại Nhật Sơn, tương lai sẽ có cơ hội trở thành cường giả Địa Thánh.  

 

“Cảm ơn Tần công tử!”  

 

Nguyên Mậu Phong chắp tay nói.  

 

Tần Ninh cũng không mấy để ý.  

 

Món đồ cuối cùng! Không biết là thứ gì?  

 

Mọi người lại tập trung vào Tần Ninh.  

 

Giờ phút này, Tần Ninh cầm lên món đồ cuối cùng mà mình chọn.  

 

Nhìn qua thì nó giống như một mảnh mái ngói bị vỡ.  

 

Cũng lớn tầm lòng bàn tay.  

 

Tần Ninh cầm trọng kiếm Vạn Quân trong tay, khắc gì đó lên trên mái ngói.  

 

Tất cả mọi người đều biết rõ sức nặng của trọng kiếm Vạn Quân, nhưng mà giờ phút này, khi khắc lên trên mái ngói lại không khiến cho mái ngói bị vỡ vụn.  

 

Tần Ninh vô cùng cẩn thận, dần dần, mái ngói thay đổi hình dạng, biến thành một mảnh xương.  

 

Hơn nữa, nhìn qua thì có vẻ giống như là xương cốt của thánh thú cường đại.  

 

Trên xương cốt kia còn điêu khắc những hoa văn phức tạp.  

 

“Hửm?”  

 

Thấy vậy, Tần Ninh cũng ngẩn người.  

 

Thứ này thoạt nhìn có chút quen mắt, nhưng mà trong lúc nhất thời, Tần Ninh lại không nghĩ ra.  

 

“Văn tự cổ…”, Tần Ninh thì thầm nói: “Hơn nữa còn là văn tự cổ của bộ tộc thiểu số của con người”  

 

“Để ta nghĩ kỹ xem!”  

 

Tần Ninh cầm mảnh xương trong tay, nhíu mày nói.  

 

Dương Thanh Vân lại vô cùng kinh ngạc.  

 

Rất ít thứ mà Tần Ninh không biết! Xem ra mảnh xương này không tầm thường.  

 

Nhưng mà quan sát nửa ngày, Tần Ninh vẫn không thu hoạch được gì.  

 

“Thôi thôi, để sau này chậm rãi nghiên cứu kỹ lưỡng!”  

 

Tần Ninh đứng dậy, nhìn về phía mọi người nói: “Được rồi, giải tán đi, cảm ơn Nguyên tộc trưởng”.  

 

“Sao có thể, sao có thể, là việc nên làm, là việc nên làm…”, Nguyên Mậu Phong vội vàng nói.  

 

Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Mậu Phong nói: “Vài ngày sau, có lẽ ta sẽ rời khỏi thành Vạn Ma, đi đến Ma Quang tông ở vùng đất Vạn Thánh, hai người Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt, làm phiền Nguyên gia quan tâm chăm sóc nhiều hơn”.  


 

Nguyên Mậu Phong Nghiêm nghị nói: “Nguyên gia còn thì Ly Tâm gia còn!”  

 

“Như vậy thì tốt rồi!”  

 

Nguyên Mậu Phong lại nói: “Tần công tử muốn đến vùng đất Vạn Thánh?”  

 

“Ừ!”  

 

Nguyên Mậu Phong chắp tay cười nói: “Vùng đất Vạn Thánh ở phía tây Nam Vực Thanh Châu, còn vùng đất Vạn Ma ở phía đông Nam Vực Thanh Châu, gần với Đông Vực Thanh Châu”.  

 

“Con gái và phu nhân ta cũng muốn đi đến Đại Nhật Sơn, nếu Tần công tử không chê phiền thì bọn họ có thể tiễn Tần công tử một đoạn đường!”  

 

“Cũng được, ba ngày sau xuất phát!”  

 

“Được!”  

 

Đại Nhật Sơn ở Tây Vực Thanh Châu, đi từ đông sang tây vừa vặn phải đi qua vùng đất Vạn Thánh, cùng một đường với Tần Ninh, Nguyên Mậu Phong yên tâm hơn nhiều.  

 

Mấy người nối đuôi nhau trở về Ly Tâm phủ.  

 

Ba ngày tiếp theo, Nguyên gia đưa tới những của ngon vật lạ, khiến cho mấy người bọn họ ăn uống thoả mãn.  

 

Trong ba ngày, Tần Ninh cũng không dừng dặn dò Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt mọi chuyện.  

 

Hắn không có ý định để cho hai huynh muội bọn họ đi theo.  

 

Đối với hai người họ, vùng đất Vạn Ma mới là nơi tốt nhất để trưởng thành! Gia tộc Ly Tâm, cho dù muốn trở nên cường đại hơn thì cũng cần có thời gian phát triển.  

 

Việc này, Tàn Ninh không muốn can thiệp vào.  

 

Thời gian ba ngày thoáng chốc trôi qua.