Ầm… Lúc này một tiếng nổ kịch liệt vang lên, trong lòng bàn tay Kỷ Phác xuất hiện một linh ký.
Thế nhưng linh ký kia cũng bị kiếm quang đánh cho tán loạn.
Sắc mặt Kỷ Phác trắng nhợt, cả người lùi về sau.
Một kiếm thật mạnh! Nặng như núi cao vạn trượng, khí thế như dời sông lấp biển.
Kỷ Phác phát hiện mình là cảnh giới Địa Thánh nhất phách, nhưng khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được.
Giờ phút này sắc mặt Vấn tiên sinh cũng rất lạnh lẽo, lập tức vỗ ra một chưởng, từng chưởng ấn ùn ùn kéo đến bao trùm về phía Tần Ninh.
“Thánh Tự Đồ Lục!”
Hét ra một câu, một linh ký thánh tự phá không xông ra trong nháy.
Ầm… Trong thành trì lập tức phát ra từng tiếng nổ vang.
Những tiếng nổ vang này đã khiến mọi người phải chấn động.
Từng tiếng xé gió vang lên.
Lúc này một vài vệ binh mặc áo giáp thi nhau xông đến.
Nhìn kỹ lại, những vệ binh kia đều được ánh sáng màu đỏ đậm bao xung quanh cơ thể.
Chiến sĩ tộc Viêm Ma.
Từng chiến sĩ tộc Viêm Ma bao vây nơi này lại.
Mà không lâu sau, lại có mấy khí tức mạnh mẽ lao vút đến từ trên không.
“Diệp đại nhân!”
“Diệp đại nhân!”
Rõ ràng mấy tên kìa là cấp bậc thống lĩnh, nhìn thấy Vấn tiên sinh đều vô cùng cung kính khách khí.
“Diệp Chi Vấn!”
Mà lúc này, một giọng nói trung khí chắc nịch chậm rãi vang lên.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Lúc này cường giả tộc Viêm Ma mặc áo giáp, khoác áo choàng màu đỏ chất vấn.
Mặc dù đang nói ngôn ngữ của tộc Viêm Ma, thế nhưng Tần Ninh lại nghe được rõ ràng.
Diệp Chi Vấn! Hóa ra đây mới là tên của Vấn tiên sinh.
Giờ phút này Diệp Chi Vấn nhìn về phía thống lĩnh kia, cũng lấy ngôn ngữ của tộc Viêm Ma mở miệng nói: “Kẻ này xâm nhập vào lãnh địa tộc Viêm Ma các ngươi, ngươi còn hỏi ta xảy ra chuyện gì ư?
Chẳng lẽ nghi ngờ ta?”
“Hừ!”
Thống lĩnh kia quát: “Không phải nghi ngờ ngươi, chỉ là kế hoạch lần này, ta vốn không đồng ý kích động núi lửa Cực Địa phun trào, khiến võ giả trong Thanh Châu chú ý điều tra được nơi đây, sẽ là một cực lớn phiền toái”.
“Vô số cường giả trong tộc ta đã lẻn vào trong các thế lực của Nhân tộc, không hề khác Nhân tộc một chút nào, chậm rãi ăn mòn bọn họ là đủ”.
“Ngươi làm như thế quá gấp!”
Lẻn vào?
Lẻn vào như thế nào?
Chẳng lẽ... giờ phút này Tần Ninh đột nhiên nghĩ đến ngày đó mình chém giết hai vị đệ tử của Thương Long điện rồi hấp thu Tịnh Ma Châu Đan.
Chẳng lẽ! Những Viêm Ma này có thể hóa thành hình người! Nếu như thế thật thì đó chính là phiền phức rất lớn! Ai là Nhân tộc?
Ai là Ma tộc?
Xác định như thế nào?
Hắn có thể xác định được, thế nhưng những người khác thì sao?
Giờ phút này Tần Ninh đứng tại chỗ, không tỏ ý kiến gì.
Thống lĩnh kia tiếp tục nói: “Cao thủ tộc ta ở trong thành này đều đã lần lượt ẩn nấp trong Nhân tộc rồi, hơn nữa chỗ này chỉ là một thành con của tộc Viêm Ma thôi, nếu thu hút cường giả để ý và tiêu diệt nơi đây, ngươi phải biết đám đại nhân bên ngoài chắc chắn sẽ bùng nổ!”
Diệp Chi Vấn đáp lại: “Không đâu, kẻ này chỉ là cảnh giới Thánh Nhân, ta có thể ngăn lại, về phần những người khác, sẽ không phát hiện ra nơi đây đâu!”
“Hừ!”
Lúc này đại thống lĩnh kia hừ lạnh một tiếng, sắc mặt có vài phần lạnh lùng.
Không đâu?
“Giết chết kẻ này!”
Đại thống lĩnh tiếp tục nói: “Chuyện chỗ này không thể để cho bên ngoài biết”.
“Ừm!”