Phong Thần Châu

Chương 4069




 

Tần Ninh cũng mắng: “Cho dù ngươi chết thì ta cũng không chết, nhìn kỹ xem, đây là hồn hải của ngươi!”  

 

Thạch Cảm Đương bị Tần Ninh đánh đến trời đất quay mòng mòng, không nói nên lời.  

 

Mãi đến nửa ngày sau, Tần Ninh mới thở ra một hơi.  

 

Lúc này, Thạch Cảm Đương nhìn về phía Tần Ninh, ngẩn người.  

 

“Hồn hải?”  

 

“Nhất hồn?”  

 

Thạch Cảm Đương cảm thấy mơ hồ.  

 

“Con trở thành Thánh Nhân rồi?”  

 

Tần Ninh gật gật đầu.  

 

Thạch Cảm Đương nói tiếp: “Sư tôn, sao người lại tiến vào trong hồn hải của con?  

 

Không đúng, sao con lại sinh ra được hồn hải?”  

 

“Còn có, hồn hải này xanh xanh thẫm thẫm, nhìn rất xấu phải không?”  

 

“Còn có, sư tôn, người ngưng tụ tam hồn, người là cảnh giới Thánh Nhân tam hồn sao?  

 

Hửm?  

 

Không đúng, tại sao người còn có một con rồng với một con phượng nữa, tại sao con không có?”  

 

Nghe được những lời này, khoé miệng Tần Ninh co rút.  

 

“Câm miệng!”  

 


“A!”  

 

Thạch Cảm Đương vội vàng ngậm miệng.  

 

“Thử một chút xem có thể sinh ra hồn thứ hai không?”  

 

Tần Ninh tiếp tục nói: “Ta đã niêm phong rồi cất trữ thể hồn phách của Thánh Vương kia, cũng đã luyện hóa xong, sau này ngươi cứ từ từ hấp thu, tiến vào cảnh giới Thánh Nhân, cảnh giới Địa Thánh, cơ hội thăng cấp rất lớn, còn có đạt được tới Thiên Thánh hay không thì còn phải phụ thuộc vào chính bản thân ngươi”.  

 

Nghe được những lời này, Thạch Cảm Đương hưng phấn đến bùng nổ.  

 

Nhưng mà sau đó, Thạch Cảm Đương lại tiếp tục nói: “Sư tôn, hồn thứ hai, hồn thứ ba cũng xuất hiện rồi, người xem…”, bên trong hồn hải của Thạch Cảm Đương, hai hồn cầu tiếp tục dâng lên.  

 

“Không chỉ như vậy, còn có ba phách cầu dâng lên!”  

 

Thạch Cảm Đương nói tiếp.  

 

Nhất thời, trong hồn hải của Thạch Cảm Đương, ba hồn cầu, ba hồn phách dâng lên.  

 

Nhìn thấy một màn như vậy, Tần Ninh gật gật đầu.  

 

Nhưng thật ra cũng nằm trong mong đợi.  

 

Một thể hồn phách của Thánh Vương, ẩn chứa lực lượng cường đại vô cùng.  

 

Nếu như không phải thiên phú của Thạch Cảm Đương quá kém thì cũng không chỉ là cảnh giới Địa Thánh tam phách.  

 

Nếu như là Dương Thanh Vân, đoán chừng có thể đạt tới cảnh giới Địa Thánh thất phách.  

 

Đây là sự chênh lệch về thiên phú.  

 

Đương nhiên là Thạch Cảm Đương không thể làm được! Giờ phút này, Thạch Cảm Đương mỉm cười nói: “Sư tôn, thật ra người cũng hiểu rõ con mà, từ trước đến nay, con vẫn luôn dựa vào thiên phú của bản thân mình để tăng thực lực, tốc độ cũng rất nhanh”.  

 

“Người…giống như là đang lừa dối con, luôn không để cho con thể hiện ra thiên phú cường đại của mình”.  

 

Nghe được lời nói dối trá kia của Thạch Cảm Đương, Tần Ninh nhẹ nhàng nói: “Ta cảm thấy ngươi nói cũng có lý”.  

 

“Nhưng mà thể hồn phách của Thánh Vương dung nhập vào trong hồn hải của con, về sau con từ từ hấp thu, chỉ có thể chờ sau khi con hấp thụ hoàn toàn rồi mới có thể phô bày ra thiên phú tu hành cường đại của Thạch Cảm Đương con đây, trong khoảng thời gian này, con phải khiêm tốn mới được, che giấu thiên phú của mình!”  

 

“Thật ra không cần”.  

 

Tần Ninh cũng nói: “Ta có thể thu lại thể hồn phách này rồi đưa cho Dương Thanh Vân, hẳn là hắn ta sẽ không ghét bỏ việc này làm mai một thiên phú của bản thân”.  

 

Nghe được những lời này, Thạch Cảm Đương sửng sốt, sau khi sửng sốt xong, hắn ta vội vàng nói: “Sư tôn, đừng đùa, con hay nói giỡn, con hay nói giỡn…”  

 

“Coi như là chừa cho ngươi chút mặt mũi”  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: “Ổn định tam hồn tam phách của mình đi, thừa nhận lực lượng cường đại như thế, cũng may lúc trước ngươi đã tu hành thành chiến khí, thể phi chiến, ưu điểm của việc ngưng tụ chiến khí chính là thân thể của ngươi sẽ mạnh mẽ hơn so với người bình thường”  


 

Tần Ninh dặn dò thêm vài câu rồi mới rời khỏi hồn hải của Thạch Cảm Đương.  

 

Trở về thân thể của mình, trên thái dương của Tần Ninh nhiều thêm vài sợi tóc bạc.