Phong Thần Châu

Chương 4123




 

Giờ phút này, bước chân của Khâu Tử Kiêu đột nhiên dừng lại, hắn ta mỉm cười chua xót, không lên tiếng.  

 

Tần Ninh nhìn thấy một màn này cũng nở nụ cười.  

 

“Cho nên, sự việc chính là, Hoàn Nhất Chu của thánh địa Hiên Viên các ngươi thấy người đẹp liền nổi lòng tham, có ý đồ gây rối, lại chặn giết đệ tử của Đại Nhật Sơn chúng ta, ta quay lại giết hắn ta, việc này là ta làm sai phải không?”  

 

“Không lẽ ta phải đưa cổ ra cho hắn ta giết hay sao?”  

 

Giờ phút này, Hiên Viên Anh trầm giọng nói: “Tội này không đáng chết”.  

 

“Nực cười!”  

 

Tần Ninh cười nhạo nói: “Nếu như ta bị giết, thánh địa Hiên Viên các ngươi sẽ xử phạt Hoàn Nhất Chu như thế nào?  

 

Úp mặt vào tường trăm năm?  

 

Hoặc là nhốt hắn ta ở một nơi hung hiểm nào đó trong thánh địa Hiên Viên, nói với người bên ngoài là trừng phạt, nhưng thực tế là để rèn luyện?”  

 

“Tần Ninh!”  

 

Hiên Viên Anh quát lớn: “Ngươi là đệ tử của Đại Nhật Sơn, thánh địa Hiên Viên chúng ta có làm cái gì thì cũng không tới lượt ngươi khua tay múa chân!”  

 

“Ngươi cũng biết ta là đệ tử của Đại Nhật Sơn, vậy thì ngươi quản được ta sao?”  

 

Tần Ninh thản nhiên nói: “Quản lý đệ tử của nhà ngươi cho tốt, nếu như không quản được thì ta giúp ngươi quản, không tính phí cho ngươi đã là tốt lắm rồi”.  

 

“Ngươi không muốn đi với ta?”  

 


Giờ phút này, Hiên Viên Anh phóng ra khí tức đè ép, mười mấy người phía sau cũng đằng đằng sát khí tới gần.  

 

Lúc này, Tần Ninh nở nụ cười.  

 

“Thật sự là quan tâm vô ích mà!”  

 

Tần Ninh phất phất tay, không kiên nhẫn nói: “Một đám người các ngươi chỉ toàn nói những câu lý luận suông này nọ”.  

 

Tần Ninh nhìn mấy người của thánh địa Hiên Viên, hờ hững nói: “Bây giờ, cút!”  

 

“Nếu không, chết!”  

 

Sáu từ đơn giản, hoặc là cút, hoặc là chết! Giờ phút này, sắc mặt Hiên Viên Anh mang theo vài phần u ám.  

 

Lá gan thật lớn! Lúc này, khí thế trong cơ thể Hiên Viên Anh đã ngưng tụ lại, có vẻ như là muốn ra tay.  

 

“Ha ha, lá gan thật lớn!”  

 

Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo, lạnh lùng vang lên, ả cười nói: “Đệ tử của Đại Nhật Sơn, từ khi nào lại ngông cuồng như vậy?”  

 

Khi âm thanh trong trẻo, lạnh lùng kia vang lên, trên không trung xuất hiện một bóng hình xinh đẹp, xé gió mà đến.  

 

Nơi mà bóng hình xinh đẹp kia đi qua, không khí xung quanh đều lạnh đi vài phần.  

 

Giờ phút này, sắc mặt các đệ tử của thánh địa Hiên Viên đều trở nên cung kính, nghiêm túc.  

 

“Thánh nữ đại nhân!”  

 

“Thánh nữ đại nhân!”  

 

Hầu hết các đệ tử đều cúi người hành lễ.  

 

Ánh mắt Tần Ninh cũng đảo qua người nọ.  

 

Người phụ nữ có dáng vẻ ước chừng hai mươi tám tuổi, mái tóc dài được vén lên, trong tay cầm một chiếc quạt vẽ thác nước chảy xuống từ trên đỉnh núi, khuôn mặt thanh tú, nhan sắc xinh đẹp, nhưng lại làm cho người ta có cảm nhận được khí thế bá đạo của người đứng ở vị trí cao lâu năm.  

 

Thánh nữ! Thủ lĩnh của thánh địa Hiên Viên, đó là nhân vật giống như sơn chủ của Đại Nhật Sơn, lâu chủ của Thiên Hạc lâu và điện chủ của Thương Long điện.  

 

Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh mang theo vài phần lạnh lùng.  

 

“Chỉ là một đệ tử của Đại Nhật Sơn, lại giết chết đệ tử của thánh địa Hiên Viên chúng ta, trái lại ngươi lại còn muốn lý sự?”  

Hiên Viên Thanh Sương hờ hững nói: “Để ngươi đi với chúng ta là vì quan tâm đến mặt mũi của Đại Nhật Sơn, nếu như ngươi không chấp nhận, vậy thì ta cũng không ngại giết chết ngươi ngay tại đây, ta muốn xem xem sơn chủ Dương Nhất sẽ vì một đệ tử Thánh Nhân nho nhỏ như ngươi mà trở mặt với ta hay sao?”