Tần Ninh cười nói: "Cánh tay nối liền rồi à? Đã khỏi chưa? Ngươi liệu có giống như Thời Kim Ca, nối được cánh tay, ăn thánh đan thì đột phá đến Địa Thánh tứ phách không?"
Nghe đến lời này, Bảo Vân Kính càng muốn mửa.
Tứ phách! Tứ phách dễ đột phá như vậy chắc?
Từ xưa đến nay, ai mà không biết Địa Thánh tam phách cùng tứ phách cách nhau một khoảng lớn chứ!
Cảnh giới Địa Thánh ngưng tụ thất phách.
Tam phách đầu còn đỡ, nhưng tứ phách sau thì lại rất khó.
Nhất là chuyển biến từ tam phách đến tứ phách.
Nếu là đơn giản như vậy thì Thanh Long Bảng lần này sẽ không chỉ có tam phách là cấp bậc cao nhất mà là tứ phách, thậm chí ngũ phách.
"Hừ!"
Bảo Vân Kính hừ một tiếng, không nói nhiều.
"Tới đi, đừng làm tốn thời gian nữa!"
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Ta có thể chặt đứt cánh tay ngươi một lần thì cũng có thể làm lần hai, lần này thì đổi bên nhé, không ngươi lại bảo ta bắt nạt một bên cánh tay của ngươi!"
Lời này vừa nói ra, Bảo Vân Kính sầm mặt.
Trời ơi, ra đây mà nghe xem có phải là tiếng người không thế?
Ta có thể chém một cánh tay ngươi thì cũng có thể làm thế với cánh tay còn lại, đỡ cho ngươi nói là không công bằng?
Giờ khắc này, Bảo Vân Kính chỉ muốn thổ huyết.
Ở Thanh Long Bảng lần trước, hắn ta xếp hạng sáu đấy lục! Cho dù là đối mặt với Dương Minh Sinh hạng tư thì hắn ta cũng có thể thử, không chừng có thể đánh bại Dương Minh Sinh.