Khi Tần Ninh nói dứt lời, khí tức trong cơ thể hắn cuồn cuộn ngưng tụ lại một chỗ, quanh quẩn không tiêu tan.
Tiếp đó, trên không trung, bầu trời vốn đang sáng ngời chợt trở nên âm u trong chớp mắt, khiến lòng người run sợ.
"Lôi kiếp!"
Hàn Nhân thấy cảnh này, sắc mặt thoáng chốc biến đổi.
Tên khốn kiếp này lại bắt đầu!
"Vũ Thanh Huyên, rút lui!"
Hàn Nhân quát to: "Lôi kiếp của kẻ này đang kéo đến, nếu ngươi lâm vào trong đó tất sẽ bị lôi kiếp phản phệ, mau..."
Vù... Nhưng giọng nói của Hàn Nhân vừa mới vang lên, âm thanh vù vù bỗng truyền tới.
Xung quanh thân thể Vũ Thanh Huyên quanh quẩn từng tia sáng. Sau khi triệu linh dung hợp, khí tức trong cơ thể cậu ta đã đánh sâu vào đến cấp bậc Tiên Quân.
Nhưng! Hàn Nhân hiểu rõ, dù Vũ Thanh Huyên đánh sâu vào Tiên Quân cũng chẳng thấm vào đâu.
Lôi kiếp phản phệ là thứ kinh khủng nhất.
Hàn Nhân thật sự không nghĩ ra, vì sao! Vì sao tên Tần Ninh này muốn dẫn động lôi kiếp của mình là có thể làm được.
Nhưng hiện tại không phải là lúc suy nghĩ điều này.
Trong lôi kiếp, bản thân Tần Ninh sẽ bình yên vô sự, nhưng người bên cạnh sẽ phải gánh chịu lôi kiếp phản phệ, bị giết chết.
Có điều, lúc này, Vũ Thanh Huyên không còn có thể nghe thấy nàng ta nói gì.
Vũ Thanh Huyên đã hoàn toàn nổi giận.
Ầm... Tiếng nổ vang rền trầm đục bỗng bộc phát ra.
Trên bầu trời, sấm chớp ầm ầm.
Tiên lôi Tam Thiên, Lục Thiên Tiên Lôi, Cửu Thiên Tiên Lôi, Thập Nhị Thiên Tiên Lôi.
Bốn loại sấm chớp kinh khủng ngưng tụ thành một, trực tiếp giáng xuống.
Đây chỉ là bắt đầu lôi kiếp của Tần Ninh mà thôi.
Lúc sau, bất cứ khi nào cũng có thể bộc phát ra lôi kiếp còn kinh khủng hơn thế.
Hàn Nhân cắn chặt răng, quát khẽ: "Rút lui!"
"Hàn Nhân tỷ...", một vị Tiên Quân biến sắc mặt: "Nhưng mà... Thanh Huyên cậu ta..."
"Nếu ngươi muốn ở lại nơi này thì ở lại đây, lôi kiếp của Tần Ninh có thể giết chết cả Tiên Vương đấy".
Hàn Nhân không nói hai lời, bóng dáng lập tức rút lui hơn mười dặm.
Mấy người khác cũng không dám đứng lại, từng người rút lui.
Vũ Thanh Huyên thấy Tần Ninh dẫn động lôi kiếp, khuôn mặt không hề thay đổi, lạnh lùng nói: "Nghe nói lôi kiếp của ngươi có thể giết chết Tiên Vương, nhưng mà..."
"Ngươi cảm thấy ta sẽ không biết, sẽ không đề phòng sao?"
Vũ Thanh Huyên hừ lạnh một tiếng.
Cậu ta chậm rãi nâng bàn tay lên.
Trong lòng bàn tay, một tòa tháp nhỏ dần trôi lơ lửng ra ngoài.
Tháp nhỏ có chín tầng, thoạt nhìn liền thành một khối, mặt ngoài tháp có ánh tia chớp lập lòe.
"Ta đã chuẩn bị tiên khí vương phẩm này cho ngươi".
Biểu cảm của Vũ Thanh Huyên hờ hững.
"Thiên Lung Tiên Tháp!"
"Ngươi biết đến nó!"
Vũ Thanh Huyên cũng chẳng thể ngờ, Tần Ninh lập tức nhận ra tháp nhỏ trong tay mình.