Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên, tò mò hỏi: “Nàng… Cười cái gì?”
Diệp Viên Viên tựa vào tảng đá cạnh hồ với tư thái biếng nhác, dùng một tay chống cằm, cười nói: “Ta cười chàng quả nhiên càng già càng không biết xấu hổ”.
“Hả?”
“Vừa rồi còn có thể ra vẻ không bằng cầm thú như vậy, thế mà bây giờ lại nghiêm túc nói với ta về chuyện tu hành?”
Tần Ninh cũng ngồi khoanh chân bên hồ, hắn khoác một chiếc áo bào màu trắng, nói một cách nghiêm túc: “Từ đầu đến đuôi ta đều đang nói về tu hành.”
“Tuy thiên phú của nàng đích xác rất cao, ngày xưa ở đại lục Vạn Thiên đã thế, bây giờ vẫn vậy, nhưng nàng buộc phải thừa nhận là ở phương diện này cũng có công lao ta chăm chỉ cày cấy nhiều năm, đúng không?”
Nghe hắn nói thế, Diệp Viên Viên cầm lòng không đặng mà mắng hắn.
Nhưng nàng cũng biết, tinh nguyên của Tần Ninh quả thực có năng lực đặc biệt.
Nó có tác dụng thần kỳ với nàng.
Trên thực tế, không chỉ có tác dụng với nàng, mà còn có hiệu quả với nhóm Thời Thanh Trúc, Vân Sương Nhi.
Điều này đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa dùng miệng và bắn vào trong có công hiệu thần kỳ khác nhau.
Tần Ninh nói tiếp: “Được rồi, nói chuyện đứng đắn.”
“Bây giờ nàng đã là Tiên Vương đỉnh cấp, bước vào cảnh giới Ngưỡng Thiên Tiên Đài, nàng cần phải biết, con đường sau này nên đi như thế nào mới là chính xác.”
“Tiên Vương dựng ba đài là tiên đài thông thiên, mục đích là chuẩn bị để tiến vào cảnh giới Tiên Hoàng”.
Tần Ninh nói một cách nghiêm túc: “Tiên Hoàng thật sự chỉ có ba cảnh giới”.
“Nhất Mệnh Đài!”
“Nhị Tiên Đài!”
“Tam Đạo Đài!”
“Tục xưng Nhất Mệnh Nhị Tiên Tam Đạo!”
Tần Ninh từ tốn nói: “Nhất Mệnh Đài tức là Tiên Hoàng tự dựng lên mệnh đài của mình, còn Nhị Tiên Đài là lấy tiên lực trong trời đất làm gốc, tích lũy thành đài”.
“Tam Đạo Đài tức là đài căn cơ được tạo nên bởi đại đạo của chính mình!”
“Nhớ kỹ, cảnh giới Tam Đài cho dù tu luyện chậm, thăng cấp chậm thì cũng không sao hết, nhất định phải vững chắc”.
“Cảnh giới Tiên Hoàng, tiếp nối cảnh giới thấp và chuyển tiếp lên cảnh giới cao hơn!”
“Sở dĩ cấp bậc cuối cùng của cảnh giới Tiên Vương, Tiên Vương đỉnh cấp, sẽ có ba bậc Ngưỡng Thiên Tiên Đài, Đăng Thiên Tiên Đài, Đạp Thiên Tiên Đài là bởi vì để chuẩn bị cho cảnh giới Tiên Hoàng”.
“Nhất Mệnh Nhị Tiên Tam Đạo, ba bậc này liên quan đến con đường tu hành ba đại cảnh giới Tiên Thánh, Tiên Đế, Tiên Tôn!”
“Tu luyện vững vàng, ổn định, sau này thành Thánh thành Đế thì sẽ vô cùng chắc chắn, nhưng nếu con đường tu hành không vững chắc, nhất định sẽ bị hủy hoại nghiêm trọng, dẫn tới kết quả không thể phi thăng thành thần”.
Diệp Viên Viên gật đầu.
“Cảnh giới Tiên Thánh, một mình trở thành thánh, cả người được bao phủ trong thánh quang, cảm giác ấy... Chắc hẳn khi nàng ở Thượng Thanh Lâu cũng thấy được rồi, các Tiên Thánh có độ che phủ của thánh quang và khả năng bộc phát tiên lực không hề giống nhau, cùng cảnh giới thì vẫn có sự khác biệt, ở cảnh giới Tiên Hoàng, độ ổn định của mỗi người cũng khác.”
“Ở cảnh giới Tiên Hoàng, nếu đi sai đường, đi không ổn định, vậy thì tuyệt đối không thể trở thành Tiên Đế”.
Tần Ninh giảng giải không ngừng, vẻ mặt nghiêm túc, chăm chú, hắn nói tất cả những gì mình biết cho Diệp Viên Viên.
Diệp Viên Viên ghi nhớ từng điều một.
Trên thực tế, những năm qua Tần Ninh đâu chỉ dạy dỗ đệ tử của mình, mà hắn còn chỉ bảo các hồng nhan tri kỷ bên cạnh.
Từng câu từng chữ đều khắc ghi trong lòng.
Cuối cùng, Tần Ninh nhìn mặt hồ tĩnh lặng, nói: “Hồ nước này tên là hồ Tịnh Tâm, là thánh địa tu hành của Tam Thanh tiên giáo năm xưa, nàng ở trong đây ổn định tâm thần sẽ có thể ngộ khác.”
Tần Ninh vươn vai, đứng dậy và nói: “Ta đi xem Thanh Trúc.”
Diệp Viên Viên cũng đứng dậy khỏi tảng đá bên hồ, ôm Tần Ninh từ sau lưng, nói: “Gấp lắm à?”