Doanh Tử Dị lại nói tiếp: “Ta thấy phụ thân ngươi đã đi qua các nơi của Vạn Thiên thế giới trong ngoại vực, cuối cùng, Vạn Cổ Tinh Thần Quyết là do hắn tìm được, hơn nữa sau khi được hắn chỉnh sửa mới thích hợp cho ngươi sử dụng!”
“Thiết nghĩ, ngươi hẳn là cũng đã cảm nhận được sự khác lạ trong đó, cuộc đời ngươi lần này khi sinh ra đã ẩn chứa Tinh Môn, Tinh Môn có thể khiến cho võ giả trời sinh có liên kết với Tinh thần Khí, nhưng mà lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đó là Tinh Môn của ngươi bị đánh cắp!”
“Nhưng cho dù là như vậy, ngươi lại vẫn dựa vào Vạn Cổ Tinh Thần Quyết, vẫn có thể dung nạp được Tinh thần Khí để chuyển hóa sử dụng, mà bây giờ, ngươi lại mở ra được thế giới phong ấn của phong thần châu, ở đây chứa đựng hàng nghìn hàng vạn ngôi sao, có một lượng lớn không kể xiết Tinh thần Khí, vừa hay... ngươi có thể hấp thu...”.
Đúng vậy!
Tất cả đều trùng hợp ngẫu nhiên như vậy.
Nhưng tất cả, làm gì có ngẫu nhiên đến thế chứ?
Doanh Tử Dị tiếp tục nói: “Quá khứ của ngươi, ta không hề nắm rõ, nhưng cuộc đời này của ngươi từ khi sinh ra đến nay, ta có thể nhìn ra được, sự sâu xa trong kế hoạch mà phụ thân ngươi lập ra cho ngươi, có rất nhiêu chuyện, ngươi cũng chỉ có thể từ từ đi tìm hiểu”.
Nghe hết những lời này, Tân Ninh chỉ lặng thỉnh.
Năm đó khi phụ thân còn chưa trở thành Thần Đế, khi người vẫn còn đang phiêu bạt trong thế giới mới cổ xưa, mà hắn lúc ban đầu, đa phần thời gian là đi theo sư phụ tu hành, những khổ nạn mà hắn từng trải qua, là điều mà mọi người khó có thể tưởng tượng ra được.
Bởi vì sư phụ chính là đại sư huynh của phụ thân, đối xử cực kỳ tốt với phụ thân, do đó, sư phụ cũng có yêu cầu rất cao với hắn.
Năm đó, trên con đường thành tựu Thần Đế của hắn đã cực kỳ khó khăn và gian nan.
Cho nên, từ khi sinh ra đến sau này khi phụ thân trở thành Vô Thượng Thần Đế, hắn cũng đã từng hết lần này đến lần khác trải qua sinh tử.
Có lẽ.
Phụ thân cũng cảm thấy hắn đã phải chịu nhiều thiệt thòi.
Suy nghĩ hồi lâu, Tân Ninh thở dài nói: “So với phụ thân có lế muốn ta trở thành một nhân vật nổi trội gì đó, thì ta ngược lại cảm thấy... nếu như người trở
thành Vương gì đó của Vạn Thiên thế giới, Vương của Nhân tộc, còn ta làm con trai của Vương, làm người thừa kế đời thứ hai, còn tốt hơn.
Doanh Tử Dị trong hư vô bị lời nói buột miệng của Tân Ninh làm cho nghẹn họng không đáp lại nổi một câu.
Mẹ kiếp! Thứ không có tiền đồ!
Tân Ninh nhìn về phía trước, hỏi: “Doanh Tử Dị, ngươi là người của Thương. Mang đại thế giới hay là người của ngoại giưới?”
Doanh Tử Dị cười nói: “Đương nhiên là ngoại giới”. “Vậy ngươi có biết Dực vương của Cửu Dực thần tộc?”
“Đương nhiên!”
Doanh Tử Dị lại nói: “Những gì hẳn ta nói, quả thực là đúng”. “Trong đại địa của Vạn Thiên thế giới, sự tồn tại mạnh nhất được xưng tụng là Vương của vũ trụ”.
Vương của vũ trụ?
“Đại địa Vạn Thiên thế giới, có chín loại tộc lớn mạnh nhất ở các phương, Cửu Dực thần tộc là một trong số đó, Dực vương của Cửu Dực thần tộc chính là một vị Vương của vũ trụ”.
“Ngày thường mọi người đều gọi với xưng hô là vương”.
Tân Ninh nhìn vào hư không, lại hỏi tỉ không?”
Vậy ngoại vực có Nhân tộc
“Đương nhiên, bất kể là ở đâu, thì Nhân tộc vẫn luôn có số dân nhiều nhất... khả năng sinh sôi của Nhân tộc quá mạnh mấ, tất cả các tộc khác đều không thể so sánh được”.
Tần Ninh lập tức nói: “vậy Nhân tộc có vương không?”