Phong Thần Châu

Chương 1348: “Vẫn là mùi vị cũ...”  




 Tần Ninh nói vậy khiến hai cô gái đều ngơ ngác.  

 

“Sau này cả hai sẽ rõ!”  

 

Tần Ninh cười nhạt: “Trời đất này rộng lớn lắm, hơn những gì các cô tưởng tượng nhiều”.  

 

“Công tử dường như không thích nói quá nhiều”.  

 

“Đúng vậy đó, trời đất mênh mông, rốt cuộc là mênh mông cỡ nào?”  

 

“Rất mênh mông!”  

 

Tần Ninh bình tĩnh nói: “Cô có thể hiểu là, nơi chúng ta ở bây giờ chính là đại lục Thương Lan, Cửu U cũng được, Bắc Thương cũng được, đều là một đại lục nho nhỏ nằm bốn phía đại lục Thương Lan mà thôi”.  

 

“Sự vô địch thật sự của nơi này phần lớn đều tụ tập ở đại lục Thương Lan, nơi ấy mới là thánh địa của võ giả”.  

 

Thánh địa võ giả!  

 

“Nói cho các cô trước, các cô cũng không cần quá hy vọng đâu, sớm muộn sẽ có một ngày ta dẫn hai cô đi!”  

 

Tần Ninh mỉm cười, không nói nhiều.  

 

Đại lục Thương Lan, hắn nhất định phải đi.  

 

Không nói đến đồ nhi của hắn – tôn giả Thanh Vân đang ở đó.  

 

Còn cả Thiên Đế các cũng đến từ đại lục Thương Lan, hắn đương nhiên sẽ không buông tha như vậy.  

 

Bất luận là Minh Ung chết, hay là Thiên Thanh Thạch bị nhốt, và cả cái chết của Tần Kinh Mặc, Thiên Đế các nhất định phải trả giá thật lớn.  

 

Hơn nữa, Thiên Đế các và Ma tộc có giao dịch, sự tồn tại này không thể tiếp tục phát triển tiếp.  

 

Cho nên, hắn cuối cùng vẫn phải đến đại lục Thương Lan.  

 

Mà việc cấp bách trước mắt chính là cứu Thiên Thanh Thạch ra.  

 

Hắn không hy vọng người bên cạnh mình lại gặp bất kỳ vấn đề gì nữa.  

 

Khoảng nửa ngày, mười mấy người xuất hiện trên bầu trời của một tòa thành trì.  

 

Từ trên cao nhìn xuống, từng dãy nhà lầu cao lớn nối nhau san sát, gạch xanh ngói lục, xây dựng hào hùng khí thế.  

 

Mà cả tòa thành trì này, chỉ nhìn quy mô thôi cũng thấy nó rộng rãi và đồ sộ hơn bất kỳ tòa thành trì nào trên Cửu U đại lục.  

 

Người lui tới đông đúc, võ giả lẫn trong người thường, nhộn nhịp phồn hoa.  

 

Hơn nữa phong cảnh văn hóa ở đây cũng không giống với Cửu U đại lục.  

 

Nhóm Mặc Uyên Tử trực tiếp hạ xuống trung tâm thành trì kia.  

 

Vùng trung tâm là một cung điện cực kỳ rộng lớn, tầng tầng lớp lớp, kéo dài liên miên.  

Cung điện tựa như được xây dựng giữa núi, giống như ruộng bậc thang vậy, theo tầng theo vòng, khiến người ta nhìn thấy thoải mái, đẹp đẽ vô cùng.