Phong Thần Châu

Chương 195: Tinh thạch Thiên Lang




  “Cuối cùng ngươi cũng luyện chế thành công!”     Trịnh Bình nói, bĩu môi cười: “Sao rồi Tần công tử, hai vị đại sư này đánh giá Tráng Mệnh đan của ta là cấp 7 đó, không biết của ngươi thì sao nhỉ?”     “Cao hơn ngươi là được!”     Tần Ninh lười nói, chỉ một lòng nghĩ đến toái kim Lưu Ly.     Một viên đan dược màu xanh hiện ra.     Huyền Sư và đan sư đế quốc Bắc Minh đã bước lên.     Khi nhìn thấy viên đan dược, cả hai người đều sửng sốt.     “Đan văn!”     Huyền Sư run run ngón tay.     “Đan văn gì cơ?”, Trịnh Bình cười nói: “Tráng Mệnh đan của ta không có đan văn gì cả, nhưng hai vị đại sư đã đánh giá cấp 7 rồi. Ta nghĩ Tần công tử cũng không được vậy đâu nhỉ?”     “Ngu dốt!”     Huyền Sư mắng mỏ: “Tráng Mệnh đan này có đan văn!”     “Cái gì? Không thể nào!”     Trịnh Bình sửng sốt, vội vàng bước lên trên.     Nhưng nhìn thấy viên đan dược có đan văn bao quanh, Trịnh Bình lại không thể bình tĩnh nổi.     Đan văn!     Sao lại có đan văn được chứ?     Sư tôn của hắn ta là một linh đan sư tứ phẩm và nói rằng, trong các đại đế quốc thì chỉ có ba người luyện chế ra được linh đan có đan văn mà thôi.     Mà ba người này đều là linh đan sư tứ phẩm!     Hôm nay Tần Ninh lại luyện chế ra được đan văn trong khi mới chỉ là linh đan sư nhị phẩm!     Đùa à?     Lúc này, tất cả đều hiểu, giờ thì không cần phải đánh giá gì nữa rồi.     Linh đan có đan văn, bất luận nói ở khía cạnh nào thì cũng có giá trị gấp bội linh đan cấp 7 kia.     “Cầm lấy đi!”     Đạo sĩ Kính Tâm của đế quốc Kính Nguyệt cũng kinh ngạc giao ra toái kim Lưu Ly.     Linh đan sư nhị phẩm luyện chế ra linh đan nhị phẩm có đan văn.     Thật sự quá khó tin!     Chỉ mỗi điểm này thôi, Tần Ninh thật sự quá khủng bố.     Tần Ninh cầm toái kim Lưu Ly rồi cất vào trong nhẫn không gian.     Toái kim Lưu Ly là một thứ đồ tốt.     Ba trận tỉ thí đã kết thúc, trận cuối cùng là khí thuật.     Lúc này chỉ còn đế quốc Thiên Lang là chưa xuất hiện.     Người của ba đại đế quốc đều nhìn sang đế quốc Thiên Lang.     Lần này thành hay bại là nhờ vào trận cuối cùng của đế quốc Thiên Lang.     Một người từ đế quốc Thiên Lang bước ra.     “Tại hạ là Thái tử của đế quốc Thiên Lang, Lãng Hiên!”     Thiếu niên nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: “Trận cuối cùng là khí thuật, Lãng Hiên xin thỉnh giáo”.     Tần Ninh nhìn Lãng Hiên, gật đầu.     Người này không hề có khí thế khinh người như những kẻ khác, coi như tạm được.     “Vậy thì bắt đầu thôi!”     “Được!”     Lãng Hiên cười nhạt: “Ta thấy Tần công tử rất quen thuộc với kiếm, vậy trận này chúng ta tỉ thí việc chế tạo trường kiếm nhé!”     Lãng Hiên nghiêm túc nói: “Ta là linh khí sư nhị phẩm”.     “Được!”, Tần Ninh không nói nhiều.     “Tần công tử sảng khoái quá, vậy lần này ai có thể luyện chế ra trường kiếm mạnh hơn thì người ấy sẽ thắng. Chúng ta cùng luyện rồi lấy ra so tài, kiếm ai gãy trước thì sẽ thua!”     “Được thôi!”     Trận thứ tư bắt đầu.     “Đế quốc Thiên Lang lần này lấy ra một viên tinh thạch Thiên Lang để làm giải thưởng!”, tướng quân Thiên Lang phất tay, một viên đá to cỡ nắm đấm hiện ra.     Viên đá ấy tỏa sáng ra bốn phía, giống như sao trên trời tụ lại khiến người ta cảm thấy thoải mái.     “Tinh thạch Thiên Lang có thể giúp võ giả thiên tài khai mở Tinh Môn, ngưng tụ lực Tinh Môn. Ta nghĩ mọi người đều biết giá trị của nó rồi nhỉ?”      Ông ta nói xong thì mọi người đều gật đầu.     Tinh thạch Thiên Lang có giá trị không nhỏ.     Mà tinh thạch này là thứ chỉ có trong đế quốc Thiên Lang, nhưng cũng cực kỳ khó lấy.     Tinh thạch Thiên Lang này với võ giả Tinh Mệnh có thể nói còn quý hơn cả linh khí, linh đan.     Tần Ninh nhìn tinh thạch Thiên Lang, ánh mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.     Ngày trước hắn cũng là võ giả Tinh Môn, nhưng đã bị Lăng Thiên cướp đi Tinh Môn, mà hiện giờ hắn đã đạt đến cảnh giới Linh Đài nên không thể cướp Tinh Môn về nữa.     Tinh Môn, một loại thiên phú trời cho của võ giả.     Người mở ra Tinh Môn chắc chắn sẽ là người nổi bật.     Có được lực tinh thần kết hợp với linh khí để tu luyện, giác tỉnh linh quyết tinh thần, tu luyện pháp quyết vô thượng, uy lực siêu mạnh.     Nhưng với Tần Ninh bây giờ thì cho dù không phải võ giả Tinh Môn, không phải thể chất đặc thù thì hắn cũng có tự tin không thua những người đó.     “Không tệ, ta cũng muốn nó!”     Tần Ninh thản nhiên đáp.     Tuy hắn không dùng nhưng không có nghĩa là người khác không dùng.     Tinh thạch Thiên Lang là thứ có giá trị không nhỏ.     Hai bóng người lúc này bước lên võ đài.     Bọn họ lấy lò khí ra.     Lò khí và lò luyện đan nhìn có vẻ giống nhau nhưng kết cấu thì lại khác vô cùng.     Lò đan là để luyện đan, ngưng tụ linh dược, thảo dược, linh quả vân vân, nhưng lò khí lại dùng để dung luyện kim loại, bảo thạch. Hai cái khác nhau hoàn toàn.     Lò khí xuất hiện, mọi người nhìn chằm chằm võ đài.     Đây là cơ hội cuối cùng rồi, Thái tử Lãng Hiên mà thất bại thì bọn họ sẽ tổn thất quá lớn.     Kích Thâm Uyên, linh khí ngũ phẩm, giá trị lớn mà còn liên lụy đến rất nhiều bí mật.     Lần này bọn họ đến vì kích Thâm Uyên.     Cho nên không thể thất bại được!     “Bắt đầu!”     Một giọng nói vang lên, hai người bắt đầu tiến hành.     Thời gian từng phút trôi qua, mặt trời đã ngả về Tây, hai bóng người vẫn đứng yên luyện chế.     Kim loại giao thoa, hỏa diễm bùng cháy, hai người khống chế từng tia lửa dưới sự theo dõi của mọi người.     Rồi hai người cũng lần lượt dừng tay.     Mà lần này, Tần Ninh rõ ràng nhanh hơn Lãng Hiên.     Luyện khí, bước đầu tiên là ngưng tụ linh khí, bước này cần thủ pháp luyện khí cực kỳ mạnh mẽ cùng kim loại quý giá để chế tạo.     Mà bước thứ hai chính là ngưng tụ khí văn.     Khí văn hoàn toàn khác đan văn.     Khí văn lấy linh khí ngưng tụ rồi chuyển hóa thành những hình vẽ linh khí, trong lúc lắp ráp linh khí cũng cần sự nhẫn nại và tỉ mỉ vô cùng.     Nếu không thì chỉ một khí văn sai lầm cũng khiến linh khí luyện ra bị nổ tung.     Không có khí văn thì không được gọi là linh khí.     Mà linh khí có khí văn bị hư hại chỉ có thể bị gọi là thứ phẩm.     Hai người cùng động thủ, bắt đầu chế tạo khí văn...     Thời gian lại trôi qua phút một.     Sau đó, Lãng Hiên thở phào.     “Thành công rồi!”     Lãng Hiên lau mồ hôi trên tán, nhưng khi nhìn sang chỗ Tần Ninh thì hắn ta lại sửng sốt.     Tần Ninh lúc này cầm một cây trường kiếm trên tay, hứng thú bừng bừng nhìn hắn ta, nụ cười trên mặt hoàn toàn thản nhiên.     Người này đã thành công rồi sao?     Lòng Lãng Hiên trầm xuống.Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của metruyenhot.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website metruyenhot.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !