Hai linh đan sư ngũ phẩm so tài, tuyệt đối thu hút ánh mắt của mọi người.
“Hoàng thượng giá đáo!”
Một âm thanh bén nhọn vang lên, quần thần lúc này đều đứng dậy.
Một người trung niên mặc long bào màu xanh lúc này bước tới, uy nghiêm không giận mà uy, khí thế mạnh mẽ.
Chính là Thánh Minh Hoàng, quốc chủ của thượng quốc Thánh Nguyệt, đồng thời cùng là cao thủ cảnh giới Thiên Võ tầng bốn.
“Bình thân đi!”
Thánh Minh Hoàng nhìn quanh, gật đầu nói: “Hôm nay là ngày tỉ thí của ái khanh Thẩm Thiên Trầm và đan sư Thiên Địch Nguyên, sẽ là một trận đấu đặc sắc”.
“Nếu ái khanh Thẩm Thiên Trầm thắng thì đan sư Thiên Địch Nguyên sẽ chọn ra ba thiên tài đan thuật của thượng quốc Thánh Nguyệt chúng ta để đưa vào Thánh Đan các và tự mình dạy dỗ”.
“Còn nếu đan sư Thiên Địch Nguyên thắng thì thượng quốc Thánh Nguyệt của chúng ta sẽ cho Thiên đại sư mượn Thiên Nguyên linh cảnh để sử dụng!”, Thánh Minh Hoàng nhìn quanh, cười nhạt nói: “Tỉ thí lần này... bắt đầu!”
Thánh Minh Hoàng nói xong thì Thiên Địch Nguyên mặc áo trắng cùng Thẩm Thiên Trầm đi về phía trung tâm.
Linh đan sư ngũ phẩm ở thượng quốc Thánh Nguyệt được coi là linh đan sư mũi nhọn.
Còn linh đan sư lục phẩm thì e là chỉ ở cương quốc mới có, còn thất phẩm thì chắc là ở trong bốn đại tông môn rồi.
Linh đan thất phẩm do linh đan sư thất phẩm luyện chế ra là để cho võ giả cảnh giới Thiên Nguyên sử dụng.
Cảnh giới Thiên Nguyên cũng là một sự tồn tại có một không hai ở trong cương quốc.
Lúc này, mọi người đều đang mỏi mắt chờ mong.
Trong số những khách quan này có không ít công tử là hy vọng Thẩm Thiên Trầm thắng.
Dù gì Thẩm Thiên Trầm mà thắng, thượng quốc Thánh Nguyệt bọn họ có thể chọn ra ba thiên chi kiêu tử tiến vào Thánh Đan các, tu luyện đan thuật.
Mặc dù nói Thánh Đan các không nằm trong danh sách bốn đại tông môn, nhưng chưa từng có ai khinh thường Thánh Đan các cả.
Ngược lại Thánh Đan các cũng là thế lực mà bốn địa tông môn không muốn đắc tội.
Dù gì thì sức ảnh hưởng lớn mạnh của linh đan sư giống như một học viện vậy, chỉ cần hô nhẹ thì sẽ có không ít người tụ lại giúp đỡ.
“Thẩm huynh, mong được chỉ giáo!”, Thiên Địch Nguyên chắp tay cười nhạt.
“Không dám, mong Thiên huynh chỉ giáo nhiều hơn”.
Hai người đứng dối diện nhau, đã chuẩn bị thỏa đáng, tỉ thí lúc này bắt đầu.
Thánh Minh Hoàng ngồi đầu đứng dậy chắp tay cười nói: “Đại sư Khương Vinh đã đến thượng quốc Thánh Nguyệt chúng ta thì lần tỉ thí này xin mời Khương đại sư làm giám khảo, như vậy là hợp lý nhất!”
Cho dù Thánh Minh Hoàng là quốc quân của thượng quốc Thánh Nguyệt xếp thứ hai trong bảy đại thượng quốc thì khi gặp Khương Vinh cũng phải nể mặt lão ta.
Một quốc quân của thượng quốc so với một vị linh đan sư thất phẩm thì đúng là tương đương nhau về địa vị.