Phong Thần Châu

Chương 371: Truyền thừa!




 “Công tử”, lúc này, Thương Hư lại lo lắng nói: “Công tử có biết, cuộc thi Người được chọn chính là cuộc thi do 36 cương quốc tổ chức để chọn ra những đệ tử xuất sắc tiến vào các tông môn trong vùng đất Cửu U, nguy hiểm trùng trùng, mà mỗi khảo hạch thí luyện Người được chọn được diễn ra ở các địa điểm khác nhau, vốn dĩ không có cách nào phân rõ được”.  

 

Trên Cửu U đại lục thì thế lực quốc gia đỉnh cao nhất chính là cương quốc, 36 cương quốc chính là sự tồn tại mạnh mẽ đứng trên hơn trăm thượng quốc, hơn ngàn đế quốc và mấy ngàn quốc gia, khiến vô số người chỉ có thể ngước nhìn.  

 

36 cương quốc này lại kết hợp tổ chức cuộc thi Người được chọn, thì sẽ nguy hiểm tới mức nào.  

 

Đó là nơi tập hợp thiên chi kiêu tử đỉnh cao nhất của mỗi quốc gia trên toàn Cửu U đại lục.  

 

“Nếu như vậy thì càng thú vị!”  

 

Tần Ninh cười nhạt nói: “Người được chọn, cũng chỉ là chọn đệ tử của mấy tông môn trong Cửu U mà thôi. Ta rất tò mò, nhiều năm trôi qua như thế, Người được chọn rốt cuộc thay đổi thành bộ dạng gì”.  

 

Nghe vậy, Thương Hư không dám nói nhiều nữa.  

 

Nếu Tần Ninh đã quyết định thì cũng không còn gì để nói.  

 

Nhưng chuyện này rốt cuộc cũng quá nguy hiểm.  

 

Phải biết rằng, Người được chọn không chỉ cạnh tranh lớn, mà những nơi được chọn mỗi lần đều rất nguy hiểm.  

 

Hơn nữa, các tông môn và thế lực lớn đều sẽ chú ý đặc biệt. Ngay cả các thế gia ẩn thân, các cổ quốc cực kỳ hùng mạnh cũng sẽ chú ý tới cuộc thi này.  

 

Đến lúc đó, Tần Ninh đã tham gia vào cuộc thi, bị người ta phát hiện ra manh mối thì làm thế nào?  

 

Vậy thì hắn chỉ còn con đường chết.  

 

“Thế thì, Người được chọn bắt đầu khi nào?”  

 

“Nửa năm sau!”  

 

“Vậy thì nửa năm sau, tới đế quốc Bắc Minh tìm ta là được!”  

 

Tần Ninh nhìn Thánh Minh Hoàng, bàn tay vẫy vẫy.  

 

“Thiên Nguyên linh cảnh đây!”  

 

Thánh Minh Hoàng cũng vung tay lên, một cái gương cổ bay về phía Tần Ninh.  

 

Tần Ninh cũng không khách sáo, bàn tay nắm chặt chiếc gương, lót đệm cho nó rồi xoay người rời đi.  

 

“Phụ hoàng, người thật sự tin Tần Ninh này sao?”  

 

Lúc này, đôi mắt Thánh Minh Hoàng lóe lên tia sáng, cười nói: “Không tới 1 năm mà có sự thay đổi kinh thiên động địa. Nếu không bị đoạt thân cũng không có một đấng cường đại tồn tại trong cơ thể thì chỉ có một khả năng”.  

 

“Cái gì?”  

 

“Nhóc này có lẽ là đạt được truyền thừa gì đó, mà bây giờ, nhìn bộ dạng của Thương Hư thì nói không chừng, thứ hắn đạt được chính là truyền thừa của cương vương Minh Uyên ngày đó!”  

 

Nghe vậy, sắc mặt của Thánh Thiên Viêm cũng lóe lên ánh sáng.  

“Phụ hoàng, nếu đã như vậy chúng ta sao không…”, “Ngươi muốn chết nhưng ta thì không!”, Thánh Minh Hoàng lại nói: “Lão tổ nguyên soái Thánh Huy, năm đó chính là sự tồn tại vô địch cảnh giới Hóa Thần, nhưng chỉ là thủ hạ của cương vương Minh Uyên, 1 trong 9 soái mà thôi. Còn 3 hoàng 7 vương kia thì còn mạnh tới mức nào? Càng chưa cần nói tới, Minh Uyên, thân là cương vương”.