Phong Thần Châu

Chương 392: Phải quay về một chuyến thôi”




 Thiên Động Tiên thì tiêu dao hơn, yên tâm làm một phu xe. Hiện giờ có Thương Hư lo lắng trong thượng quốc Đại Minh rồi, ông ta không cần thiết lắm.  

 

Mọi chuyện trôi qua yên ả.  

 

Sáng sớm hôm sau, Tần Ninh vừa mới dậy thì Thiên Động Tiên đã vội vã đi đến.  

 

“Công tử, đế quốc Bắc Minh có tin”.  

 

Thiên Động Tiên báo cáo: “Thiên Ám và Minh Ung nói khe Nam Thiên trong Vạn Linh vực của Huyền Minh đại trận có rung động...”  

 

“Khe Nam Thiên?”  

 

Tần Ninh hơi sửng sốt: “Không lẽ lão già đó có tin tức gì sao?”  

 

“Hơn nữa khe Nam Thiên rung động thì Huyền Minh đại trận cũng xảy ra vấn đề. Thiên Ám và Minh Ung không giải quyết được, muốn hỏi ý công tử xem làm thế nào?”  

 

“Đương nhiên là họ không giải quyết được rồi”.  

 

Tần Ninh lại nói: “Phải quay về một chuyến thôi”.  

 

“Báo cho Thẩm Văn Hiên đến đế quốc Bắc Minh hội họp, giờ hắn ta đã là đồ nhi của ta rồi nên không thể ở mãi thượng quốc Thánh Nguyệt nữa”.  

 

“Rõ!”  

 

Tần Hâm Hâm và Minh Thanh Thanh cũng chạy tới.  

 

“Ca, huynh phải đi sao?”  

 

“Yên tâm đi, từ thượng quốc Đại Minh đến đế quốc Bắc Minh mà cưỡi đại bàng thì nhanh lắm, cũng chỉ bảy, tám ngày mà thôi. Xong chuyện bên này, ta sẽ báo cho cha và nhị thúc về việc đính hôn của đệ!”   

 

“Khi ấy, ta sẽ dẫn bốn đại đế quốc đến giao lại quyền lực, đưa nhị thúc và nhị thẩm dến dạm ngõ cho đệ”.  

 

Tần Ninh nhìn Tần Hâm Hâm, cười nói: “Thế nào? Ở lại đây hay là về cùng ta?”  

 

“Vậy đệ chưa về vội!”, Tần Hâm Hâm gãi đầu cười he he: “Tam ca của Thanh Thanh đối tốt với nàng cực kỳ, hắn ta vẫn chưa khỏi bệnh, đệ cũng phải ở bên Thanh Thanh xem xem, dù gì mấy hôm nữa huynh cũng quay lại mà”.  

 

“Cũng được, ta thấy là không kéo nổi đệ về rồi đó. Chờ nhị thúc, nhị thẩm đến trừng phạt đệ đi!”  

 

“Hehe…”  

 

Chuyện xảy ra một cách đột ngột, Tần Ninh dẫn bốn người Thương Hư và Thiên Động Tiên rời đi.  

 

Đi từ thượng quốc Đại Minh về đế quốc Bắc Minh cũng khoảng bảy, tám ngày. Giải quyết sự tình hết một hai ngày, lúc ấy đi thông báo cho cha và nhị thúc, tổng cộng rơi vào nửa tháng thờ gian.  

 

Trên lưng đại bàng, Tần Ninh vẫn nhìn Cửu U xã tắc đồ như cũ, nhìn đến xuất thần.  

 

Tần Ninh vẫn nhớ hồi mình còn nhỏ, cha cũng có một cuộn tranh thế này, tên là Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, bên trên có trời xanh bên dưới có suối vàng. Cuối cùng, nó trở thành thế giới bản mệnh của cha, cai quản vạn giới.  

 

Cửu U xã tắc đồ này tuy kém xa Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, nhưng nếu nghiên cứu được bí mật bên trong thì sau này có thể sẽ trở thành thế giới của chính mình.  

Một đường đi yên bình.