Phong Thần Châu

Chương 4457: “Người không rút lui thì chết!”  




 Lửa cháy hừng hực bốc lên từ phía Yến phủ khiến cho bốn phương khiếp sợ.  

 

Đây là bên trong thành Yến Vân, phủ đệ của ngũ trưởng lão Yến gia, ai lại dám gây sự?  

 

“Đại ca, ngọn lửa này có thể duy trì được trong bao lâu?”  

 

“Đến khi đốt cháy tất cả mọi thứ bên trong trận pháp, ngọn lửa này mới tắt”, Yến Vinh hừ một tiếng rồi nói: “Một người cũng không thể chạy thoát được”.  

 

Chỉ là, ngay khi Yến Vinh vừa dứt lời, bên trong trận pháp, một bóng người chậm rãi bước ra.  

 

“Phải không? Hình như còn chưa chắc đâu?”  

 

Bóng hình làm cho phụ tử Yến Vinh và Yến Bắc Phong tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.  

 

“Tần Ninh!”  

 

Vẻ mặt Yến Vinh tràn đầy kinh ngạc.  

 

Sao có thể như vậy?  

 

Tuyệt đối không có khả năng!  

 

Tần Ninh mới là Thiên Thánh nhất phẩm, hẳn là phải chết không có gì nghi ngờ chứ.  

 

Lúc này, Xích Vũ Thiên Phong Điêu đứng ở đầu vai Tần Ninh giương cánh bay lên.  

 

“Ta nghĩ lửa Tam Viêm này dùng diệt Yến phủ là đủ rồi!”  

 

Vừa dứt lời, tiếng gió vù vù, rít gào vang lên.  

 

Trong khoảnh khắc, ngọn lửa bên trong trận pháp ngưng tụ này thành một quả cầu lửa rồi nở rộ.  

 

Bùng bùng bùng….  

 

Quả cầu lửa kia phân tán ra tứ phía, dòng khí cực nóng tản ra khắp phủ đệ.  

 

Tần Ninh muốn tiêu diệt Yến phủ, còn người sống trong thành Yến Vân, Tần Ninh không có ý định ra tay.  

 

Quả cầu lửa hừng hực lập tức rải ra bốn phương tám hướng.  

 

Khắp nơi đều là biển lửa, truyền đến tiếng kêu la thất thanh.  

 

Thấy một màn như vậy, sắc mặt Yến Vinh trở nên hoảng sợ.  

 

“Ta đã nói rồi, một bàn tay của đồ nhi ta, phải dùng toàn bộ dòng tộc Yến gia của ngươi để bồi thường”.  

 

“Nếu không thì làm sao có thể làm tiêu tan lửa giận của Tần Ninh ta?”  

 

Vừa dứt lời, Tần Ninh đã bước lên phía trước rồi nhảy lên.  

 

Xích Vũ Thiên Phong Điêu nháy mắt biến thành kích thước cao vài chục mét, bay giữa không trung.  

 

Ngọn lửa đã càn quét khắp nơi.  

 

Tần Ninh nhìn về phía mấy cao nhân Thiên Thánh, hờ hững nói: “Hiện tại, người rút lui thì sống!”  

 

“Người không rút lui thì chết!”  

 

Hai người Yến Vinh và Yến Diệu đằng đằng sát khí.  

 

“Giết hắn!”  

 

Yến Vinh quát.  

 

Vút vút vút, tiếng xé gió vang lên, từng bóng người lần lượt phóng lên không trung.  

 

Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.  

 

“Tiểu Phong Phong!”  

 

Tần Ninh vừa nói dứt câu.  

 

Thánh lực trong cơ thể đã lập tức ngưng tụ.  

 

Vù…  

 

Trong nháy mắt, linh vũ trên cơ thể Xích Vũ Thiên Phong Điêu tản ra từng luồng khí tức cực nóng.  

 

Phía trên từng chiếc linh vũ ẩn chưa thánh lực cực nóng, chớp mắt hóa thành từng mũi tên, từ trên không rơi xuống.  

 

“Xích Vũ Thiên Linh Tán Mãn Thiên!”  

 

Hào quang của linh vũ từ trên trời giáng xuống.  

 

“A…”