Thế nhưng.
Thanh Tiêu Thiên.
Nhất Kiếm các.
Dịch Thiên Các.
Nếu ba phe này mà bắt tay lại, ngay cả quái vật khổng lồ như Cửu Tinh Các cũng phải nhượng bộ.
Đây chính là sức hút của người do ba Đế chuyển thế.
Không thể không phục.
Nếu như, nếu Tần Ninh đạt đến cảnh giới đỉnh cao trước kia, vậy trong cả vùng đất Hạ Tam Thiên.
Mười thánh vực lớn.
Không phải đã có ba thánh vực lớn là Thánh vực Thiên Hồng, thánh vực Đại Võ, thánh vực Thiên Kiếm đều nghe theo mệnh lệnh của Tần Ninh rồi sao?
Lại thêm có Dịch Thiên Các nâng đỡ.
Đến lúc đó, ai có thể địch nổi?
Trong phút chốc, trong lòng đám Thánh Đế của các thánh vực lớn đều không vui.
Ầm... Mà đúng lúc này, một tiếng nổ đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy phía trước cung điện khổng lồ, ba vị đại sư thánh trận Chúc Hải Hiên, Mạc Khai Nguyên, Bùi Văn Giác lần lượt lùi về sau, sắc mặt tái nhợt.
Cung điện khổng lồ.
Không mở ra được! Giờ phút này sắc mặt ba vị đại sư thánh trận đều rất khó coi.
Phải làm sao mới ổn đây?
Nếu như không có những biện pháp khác, cũng chỉ có thể để Tần Ninh ra tay thôi.
Thế nhưng bây giờ ba người thật sự không còn mặt mũi nào cả.
Quá mất mặt! Chỉ là Tần Ninh thấy cảnh này lại đứng dậy, đi đến trước cửa của cung điện khổng lồ.
"Các vị, để ta làm cho!"
Ba vị đại sư thi nhau chắp tay.
Tần Ninh cười nói: "Đại Sơn, dẫn người của ngươi vào trong xem rốt cuộc có đồ gì tốt đi".