Từng quyền ấn đánh mạnh vào sợi tơ.
Nhưng đúng lúc này, những sợi tơ kiếm khí kia phối hợp với sức mạnh pháp thân Xà Linh của Linh Phỉ Phỉ, khiến cho Hứa Thành Mậu không thể nào phá vỡ.
Quyền kình nhìn thì hung mãnh, nhưng lại không thể nào làm đứt gãy được sợi tơ.
“Hừ”.
Linh Phỉ Phỉ hừ một tiếng, trường kiếm chém ra, từng đợt kiếm khí nhanh chóng bao vây, nháy mắt đã khoá chặt thân hình Hứa Thành Mậu, một kiếm đâm về phía đầu hắn ta.
“Ta nhận thua!”
Hứa Thành Mậu cảm thấy linh hồn như muốn lìa khỏi thể xác, toàn thân đổ mồ hôi hột, vội vàng hô lớn.
Kiếm dừng lại ngay trước trán hắn ta, máu tươi tí tách rơi xuống.
Hứa Thành Mậu mở lớn hai mắt rồi hôn mê.
Bị dọa sợ! Linh Phỉ Phỉ hừ một tiếng, thu trường kiếm lại.
“Linh Phỉ Phỉ nhà họ Linh, thắng!”
Âm thanh của trọng tài vang lên, võ giả bốn phía đều mang vẻ mặt chấn động.
Hai người Linh Phi Dương, Linh Phỉ Phỉ chính là những người đứng đầu trong lớp tiểu bối nhà họ Linh, mà Hứa Thành Phong và Hứa Thành Mậu cũng đứng đầu trong lớp trẻ nhà họ Hứa.
Thế nhưng lần này, bốn người so đấu, Linh Phi Dương và Linh Phỉ Phỉ đều chiến thắng.
Vốn dĩ thực lực của tiểu bối nhà họ Hứa mạnh hơn so với tiểu bối nhà họ Linh, các thế lực trong bảy quận, ai ai cũng biết được điều đó.
Chỉ là không ngờ rằng, lần này, nhà họ Linh toàn thắng! Thật khó lường! Khiến kẻ khác không thể nào tin được.
Linh Phỉ Phỉ trở về chỗ ngồi của nhà họ Linh, sau đó nhìn về phía Linh Ngự môn ở gần đó, chắp tay.
Nếu không có Tần Ninh dốc lòng dạy dỗ mấy tháng trời, thực lực của bọn họ không thể nào tăng lên được như thế.
Giờ phút này, trong lòng một số người đã có cân nhắc.
Hiện giờ, hai người thế hệ trước của nhà họ Linh là Linh Thiên Triết và lão thái gia Hứa Mậu Vinh của nhà họ Hứa có thể nói là hai trụ cột chính của hai đại gia tộc.
Nhưng từ hai trận chiến ngày hôm nay có thể nhìn ra, tiểu bối nhà họ Linh không thua kém gì tiểu bối nhà họ Hứa, tương lai ai mạnh ai yếu, khó mà nói được.
“Cha…”, khuôn mặt Hứa Lâm Thiên khó coi.
“Từ khi cái người tên Tần Ninh kia xuất hiện, nhà họ Linh trở nên không thích hợp, xem ra lần này, nhà họ Thạch muốn không ra tay cũng khó”.
“Vâng!”