Tần Ninh vẫn sử dụng Tiểu Đế Kiếm, nhưng một kiếm chiêu này hoàn toàn khác với chiêu vừa rồi.
"Tiểu Đế Kiếm!"
Chẳng qua là lúc Quý Trường Phong đang suy nghĩ về những điều này, kiếm thứ ba đã đánh tới.
Keng...
Trong nháy mắt, Quý Trường Phong chỉ cảm thấy hai cánh tay tê dại, đã không có cách nào nắm được thánh thuẫn trong tay nữa, ngay sau đó không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
"Tiểu Đế Kiếm".
Kiếm thứ tư lúc này cũng chém ra.
Keng...
Khí tức làm người ta sợ hãi bộc phát ra, tấm thuẫn liền bị bứt, trên ngực Quý Trường Phong bỗng nhiên xuất hiện một vệt máu.
Rất thảm!
Bốn kiếm, phá Thánh Thuẫn, bị thương nặng Quý Trường Phong.
Liễu Văn Truyền thấy một màn này thì nhíu mày lại.
Lúc trước một kiếm giết chết Lý Tấn Hoa, lần này bốn kiếm đã làm Quý Trường Phong bị thương nặng.
Liễu Văn Truyền cũng biết không phải là uy lực kiếm thức của Tần Ninh yếu bớt, chẳng qua là thánh thuẫn trong tay Quý Trường Phong chính là một bảo khí Chí Tôn thất phẩm rất mạnh.
Nhưng cho dù rất mạnh, Tần Ninh cũng chỉ chém ra bốn kiếm.
Một giây sau, cả người Tần Ninh đã xuất hiện ở trước mặt Quý Trường Phong, hắn đứng chắp tay, Long Hoàng Thập Tự Kiếm dính sát vào cổ Quý Trường Phong.
Nếu hắn ta dám động, kiếm chắc chắn sẽ rơi xuống.
"Lý Nhàn Ngư đâu?"
Tần Ninh lạnh nhạt nói.
"Khốn kiếp", Quý Trường Phong giận dữ hét.
Chỉ là Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, lại chỉ dùng bốn kiếm để đánh bại hắn ta, thật sự là đáng chết.
Lúc này một tiếng bịch vang lên.
Long Hoàng Thập Tự Kiếm trong nháy mắt đã đi tới vị trí cánh tay của Quý Trường Phong, một kiếm vung lên, cánh tay kia bị chặt đứt.
"A..."
Quý Trường Phong hét thảm một tiếng, ôm lấy vết thương, sắc mặt trắng bệch, giận dữ hét: "Tên khốn kiếp này..."
Một tiếng bịch lại vang lên lần nữa.
Sắc mặt Quý Trường Phong trắng bệch, một cánh tay khác cũng bị chém xuống.
Quý Trường Phong gầm nhẹ nói: "Ta không biết, bọn ta cùng nhau đuổi giết hắn ta, hắn ta đã nhảy xuống vách đá, chết không có chỗ chôn rồi".
Ầm...