Phong Thần Châu

Chương 76: Quá nhiều vấn đề




               “Tứ ca, nếu huynh có cách giúp cha, không bằng tự mình đi tìm đi. Ở đây lắm lời làm gì, ngoài việc tỏ rõ huynh vô dụng ra thì không có ích gì cả đâu!”  

             Thánh Tâm Duệ tức giận nói.  

             “Được được được!”  

             Nghe thấy câu nói này, Thánh Vân Tài hừ một tiếng: “Ta lại muốn xem xem, gã này làm thế nào để giúp cha nâng cao đan thuật đấy!”  

             “Cha, cha chuẩn bị xong chưa?”  

             Thánh Tâm Duệ không thèm nhìn Thánh Vân Tài, mà nói thẳng với cha mình.  

             “Đi thôi!”  

             Thánh Đăng Phong đi trước dẫn đường, mấy người cùng đi tới một phòng luyện đan.  

             “Linh khí đan đỉnh tứ phẩm!”  

             Nhìn thấy đan đỉnh kia, Tần Ninh khẽ cười.  

             “Cha ta là một linh đan sư tứ phẩm, có thể luyện ra linh đan thượng đẳng tứ phẩm. Đan đỉnh tứ phẩm này có tên là Lộc Nguyên đỉnh, có công năng rất cao!”  

             Thánh Tâm Duệ đứng bên cạnh giải thích.  

             “Bắt đầu đi!”  

             Tần Ninh ngồi xuống, nhìn Thánh Đăng Phong đi về phía lò luyện đan.  

             Thánh Đăng Phong mở miệng nói: “Linh đan tứ phẩm được yêu thích nhất của ta tên là Huyết Liên đan. Đan dược này được luyện thành từ dược liệu chủ yếu là Huyết Liên!”  

             “Đối với cường giả cảnh giới Linh Phách, Huyết Liên đan có thể nhanh chóng khôi phục vết thương của Linh Luân, Linh Đài trong cơ thể nên nó mang tầm quan trọng rất lớn!”  

             Sau cảnh giới Linh Hải chính là cảnh giới Linh Đài, rồi tới cảnh giới Linh Luân, cảnh giới Linh Phách.  

             Tứ Linh cảnh của đế quốc Bắc Minh có thể gọi là lực lượng chủ yếu, mà cảnh giới Linh Phách ở đế quốc Bắc Minh thì quả thực đã đủ để gọi là cường giả.  

             Thánh Đăng Phong lên tiếng rồi lập tức bắt đầu chuẩn bị được liệu.  

             “Ta bắt đầu đây!”  

             “Ừ!”  

             Tần Ninh thản nhiên nhìn từng động tác của Thánh Đăng Phong.  

             Nhìn bộ dạng không mặn không nhạt của Tần Ninh, trong lòng Thánh Đăng Phong thầm không vui.  

             Nhưng dù sao đó là người mà Thánh Tâm Duệ mời tới, chắc cũng có chút bản lĩnh nên lúc này, Thánh Đăng Phong cũng không tiện tỏ thái độ.  

             Nhưng trong lòng ít nhiều vẫn không vui vẻ gì.  

             Thân là các chủ Thánh Đan các, từ trước tới giờ đều là ông ta nhìn người khác luyện đan, bộ dạng thờ ơ. Bây giờ bị người khác nhìn như thế thì tâm trạng cũng có chút chênh lệch.  

             Tần Ninh cũng biết Huyết Liên đan rất quan trọng đối với cảnh giới Linh Phách.  

             Thường thì võ sĩ cảnh giới Linh Phách bị thương khi chiến đấu với Linh Đài và Linh Luân, mà Huyết Liên đan chính là để khôi phục vết thương ở cảnh giới này.   

             Thánh Đăng Phong lúc này đang bắt tay vào chuẩn bị dược liệu.  

             Dược liệu chủ yếu của Huyết Liên đan là Huyết Liên, yêu cầu sinh trưởng của Huyết Liên rất cao, phải mọc trên đất nung, lấy dưỡng chất từ ánh mặt trời, trong đó có chứa rất nhiều khí dương cương mạnh mẽ.  

             Lúc này, Thánh Đăng Phong dùng lửa luyện đan ngưng luyện Huyết Liên, cẩn thận từng ly, không dám sơ xuất.  

             Dần dần, dược liệu đã bày ra hết, Thánh Đăng Phong mới bắt đầu ngưng tụ lửa luyện đan, gia nhiệt cho lò luyện đan.  

             Từng bước một đâu vào đấy.  

             Thánh Vân Tài và Thánh Tâm Duệ đứng một bên nhìn một cách tỉ mỉ, sợ bỏ sót một bước nào.  

             Có thể xem linh đan sư tứ phẩm tự tay luyện đan là một cơ hội học tập vô cùng hiếm có.  

             Lúc này, nhìn thấy Tần Ninh ngồi một bên bộ dạng hài lòng khẽ híp mắt lại, Thánh Vân Tài mới hừ một tiếng rồi nói: “Gã này có lẽ đang chìm đắm vào thuật luyện đan cao cường của cha rồi!”  

             Đối với việc này, Thánh Tâm Duệ lại chưa mở lời.  

             Lúc này, Tần Ninh nhìn có vẻ tùy ý, nhưng hắn ta hiểu rõ, càng như thế thì càng thể hiện Tần Ninh không hề coi trọng.  

             Nhưng nhìn cha mình, bất luận là nhìn thế nào thì thuật luyện đan cũng không có bất kỳ vấn đề gì!  

             Thời gian từng chút trôi qua, tới buổi chiều, cuối cùng, Thánh Đăng Phong cũng thở phào một hơi.  

             Trong đan đỉnh, một mùi hương của đan dược chậm rãi tỏa ra.  

             “Thành công rồi!”  

             Thánh Vân Tài vội vàng tiến lên, chắp tay nói: “Quả nhiên, thuật luyện đan của cha thật cao siêu, con rất khâm phục!”  

             Trên khuôn mặt của Thánh Đăng Phong hiện lên nét cười hài lòng.  

             Bởi vì có Thánh Vân Tài và những người khác ở đây, cho nên lần luyện đan này, ông ta còn cẩn thận hơn trước đây, những chi tiết nhỏ cũng chú ý tới, khống chế lửa luyện đan vững vàng.  

             Đan dược lần này, ông ta có tự tin sẽ càng tinh tế hơn trước.  

             “Mở lò!”  

             Thánh Đăng Phong nhàn nhạt nói.  

             Lò luyện đan được mở ra, một viên đan dược thuận theo cửa ra đan lăn ra ngoài.  

             Huyết sắc nhàn nhạt của đan dược khiến người ta có một cảm giác rất vui mắt.  

             Huyết Liên đan, thành công rồi!  

             Bề mặt vô cùng sáng bóng, trông rất mới mẻ.  

             Thánh Vân Tài nhìn sang Tần Ninh đứng một bên, nói kháy: “Tần công tử, không biết, ngươi có cao kiến gì không?”  

             “Cũng không tính là cao kiến gì!”  

             Lúc này, Tần Ninh duỗi thẳng lưng, đứng dậy, nói: “Tới giờ ăn cơm rồi, ăn cơm trước đã!”  

             Ăn cơm?  

             Nghe thấy câu nói này, cả đám người bỗng sững sờ.  

             Thánh Vân Tài tức tối hét lên: “Tần Ninh, bảo ngươi tới để ngươi chỉ điểm một chút. Bây giờ ngươi làm thế là có ý gì? Không nhìn ra vấn đề à? Hay là thuật luyện đan của cha ta quá cao siêu, không có vấn đề gì?”  

             “Hả?”  

             Tần Ninh ngạc nhiên nói: “Ồ, ta không có ý này!”  

             “Thuật luyện đan của Thánh các chủ quá nhiều vấn đề, ta sợ nói xong thì cả nhà đói chết mất, cho nên mới bảo mọi người cân nhắc ăn cơm trước rồi nói!”  

             Cái gì?  

             Nghe thấy câu nói này, Thánh Đăng Phong, Thánh Vân Tài và Thánh Tâm Duệ đều chết lặng.  

             Diệp Viên Viên đứng bên cạnh cũng hơi sững người.  

             Ở đế quốc Bắc Minh, thuật luyện đan của Thánh Đăng Phong có thể được xếp vào ba người đứng đầu, thế mà trong miệng Tần Ninh lại thành… quá nhiều vấn đề!  

             Chỉ có Lăng Tiểu Phi không hiểu chuyện gì đứng ở một bên, cảm thấy lời nói của Tần Ninh nói rất có lý, ăn cơm trước rồi mới làm chính sự.  

             “Ăn nói bừa bãi!”  

             Thánh Vân Tài chỉ vào Tần Ninh, quát lên: “Ta thấy ngươi vốn dĩ không nhìn ra vấn đề là gì, cho nên ở đây liến thoắng nói bừa!”  

             “Tần công tử!”  

             Lúc này, Thánh Đăng Phong cau mày, nói: “Nếu Tần công tử cảm thấy thuật luyện đan của kẻ hèn này tồn tại vấn đề lớn thì cứ nói đừng ngại”.  

             Trong lúc ông ta cũng có chút tức tối.  

             Ở đế quốc Bắc Minh, căn bản không có ai dám nói với ông ta như thế, thậm chí còn không có tư cách để nói vậy.  

             Trái lại, lúc này Tần Ninh lại trâng tráo thấy rõ.  

             “Được rồi, được rồi!”  

             Tần Ninh ngồi lại xuống ghế.  

             “Vậy các người nghe cho kỹ nhé. Ta nói trước mấy vấn đề chủ yếu!”  

             Tần Ninh lạnh nhạt cười nói: “Thứ nhất, kiểm kê dược liệu. Đối với đan sư mà nói thì xử lý dược liệu là việc cực kỳ quan trọng. Dược hiệu của Huyết Liên chủ yếu ở trên lá sen, kéo tơ bóc kén, đem tơ sen bỏ đi thì dược hiệu của Huyết Liên mới phát huy được hiệu quả hoàn mỹ”.  

             “Còn thuốc bổ trợ Tì Cân Thảo, sở dĩ nó mang cái tên này là vì hình dáng của nó giống như gốc mũi, có hiệu quả thông khí. Mũi thông khí thế nào? Thì phải có lỗ mũi đấy!”  

             “Tì Cân Thảo đó có hình dạng giống cái mũi, nhưng ông thử nghĩ xem, lỗ mũi của con người còn có lông mũi, mục đích là gì? Để khống chế lượng bụi hít phải. Ông bỏ hết râu cỏ ở trong Tì Cân Thảo thì lại thành không cần thiết!”  


             “Thứ tư…”  

             Lúc này, Tần Ninh thao thao bất tuyệt giảng một bài, mặt mày hớn hở trông thấy.  

             Lúc đầu, Thánh Đăng Phong không phục, sau đó dần dần trở thành không tin, rồi lại chuyển thành khó mà tin nổi.