Khi Cơ Tuyết rời đi, Trương Minh Quân không ngừng suy nghĩ về Cố Nhất Nam chính là con gái, anh ta không biết là nên vui hay nên buồn đây,
Vì trước đây cứ tưởng cô là nam, còn tưởng mình đã chuyển hướng sang thích con trai, nhưng nào ngờ bây giờ mới biết cô chính là con gái,
Điều anh ta bực tức nhất chính là Thẩm Mộc Hàn đã biết Cổ Nhất Nam là con gái, vậy mà anh lại không nói cho anh ta biết,
Mà dù sao biết Cố Nhất Nam là con gái, cũng khiến anh cảm thấy thở phào nhẹ nhõm một chút,
Lúc này anh ta mới nhất quyết phải tìm cách liên lạc với Cố Nhất Nam, anh muốn xem xét lại cô có đúng là nữ nhân hay không,
Dù vậy anh ta cố liên lạc gọi điện thoại cho cô nhiều cuộc gọi đến đâu thì vẫn không hề có động tĩnh gì,
Anh ta thở dài chán nản, sau đó cầm lấy chiếc áo khoác lạnh lùng bỏ đi đến quán bar,
Tại nhà biết phủ Thẩm gia, Cố Nhất Nam từ trên lầu đi xuống cùng với Nguyệt Nguyệt, ánh mắt của cô nhìn xung quanh không rời mắt khỏi những thứ bên trong biệt phủ này,
Nó khá to lớn, độ hào nhoáng vô cùng đẹp và bắt mắt, A Nguyệt nhìn thấy cô nhìn chằm chằm liền tươi cười nói, "Đẹp lắm phải không tiểu thư "
Cố Nhất Nam nghe a Nguyệt nói vậy liền bật tỉnh người, sau đó mới gật đầu nói, "Ừm rất đẹp, lần đầu tôi nhìn thấy căn nhà đẹp đến như vậy"
Nói xong thì cuối cùng cũng đi xuống dưới sảnh nhà, vừa bước xuống nhà cô đột nhiên nghe được vài tiếng nói chuyện, giọng nói hình như là người lớn tuổi, một nam một nữ,
Lúc này đột nhiên A Nguyệt sắc mặt trầm xuống và nhanh chóng đi đến ghế tiếp khách sảnh chính nhà lớn gần cô có vài mét,
Cô bé liền đến gần hai người nam nữ lớn tuổi ấy mà cúi thấp lịch sự nói, "Lão gia, phu nhân ạ"
Ông bà nhìn thấy cô bé cũng mỉm cười, cô nghe thấy cô bé gọi ông bà ấy là lão gia và phụ nhân, cô cũng nhanh chóng đi đến gần chỗ đứng của A Nguyệt mà lịch sự lễ phép mà chào hỏi cả hai ông bà, "Dạ, cháu chủ tịch, cháu chào phu nhân ạ"
Lúc này Ông bà Thẩm ngẩn đầu lên nhìn Cố Nhất Nam liền giật mình ngây người, sau đó hai người lại nhìn nhau trao ánh mắt kì lạ khi nhìn thấy cô,
Lúc này bà Thẩm liền nhìn cô mỉm cười còn đập đập tay xuống ghế nói, "Thất lễ với cháu quá, cháu cứ ngồi xuống đây với ta nào "
Cố Nhất Nam nghe vậy liền cúi đầu dạ một tiếng, sau đó còn rụt rè từ từ ngồi xuống,
Dù vậy nhưng cô lúc này lại sợ ánh mắt của ông bà Thẩm đang nhìn mình rất nhiều, khiến cô cũng có chút sợ,
Đột nhiên bà Thẩm liền đứng lên, tay còn kéo ông Thẩm đi đến một góc muốn nói gì đó với ông Thẩm,
Bà vừa nhìn vừa nói với ông ấy, "Anh à, cô bé ấy em thấy chắc chắn là con gái chúng ta đấy "
Ông Thẩm nghe vợ mình nói vậy cũng liền đồng tình mà đáp, "Đúng vậy, anh cũng nghĩ giống em vậy"
Bà Thẩm cũng gật đầu với chồng, sau đó còn đưa tay phủi vành áo ông tươi cười nhắc đến chuyện năm xưa với ông, "Anh à, anh xem con bé nó mắc đồ con trai và cả đầu tóc đó, làm em nhớ đến cái ngày lần đầu tiên gặp anh quá, con bé rất giống anh đấy"
Ông Thẩm nhìn vợ mình tươi cười thì ông cũng bất giác nhớ lại lúc xưa mà cười theo bà,
Đúng vậy phong cách diện mạo của Cố Nhất Nam hiện tại đang mặc đồ nam nhân vô cùng giống ông ngày xưa mà lần đầu gặp bà Thẩm và cũng là một thời tuổi trẻ cùng làm vợ chồng với nhau,
Cố Nhất Nam thì đang ngồi trên ghế, ánh mắt hướng về phía ông bà Thẩm mà không hiểu họ đang làm gì,
Khoản một lúc sau, ông bà Thẩm cũng đi đến ngồi xuống gần cô, bà Thẩm ngồi cạnh cô tươi cười nắm lấy tay cô hỏi, "Con gái, con tên là gì"
Mặc dù bà biết tên con gái của mình, nhưng bà lại muốn hỏi lại tên của cô, Cố Nhất Nam nghe xong liền mĩm cười nhẹ nhàng nói, "Dạ, con tên là Cổ Nhất Nam a"
Nghe đến cái tên này, bà thấy rất là hay nhưng nó không phải là tên của bà đặt cho cô, vì vậy nên bà liền thở dài,
Cố Nhất Nam nhìn thấy bà thở dài liền hốt hoảng nói, "Tên của cháu có vấn đề gì đạo ạ"
Bà lúc này mới giật mình vì hành động của mình, bà liền chạm nhẹ đập đập nhẹ lên tay cô mà nói, "Không... Không có gì, xin lỗi con vì hành động của ta
Cổ Nhất Nam lúc này lắc lắc đầu bảo không sao, sau đó cả ba người cùng nhau nói chuyện rất vui vẻ hòa thuận với nhau,
Bà Thẩm thì hỏi rất nhiều về chuyện lúc nhỏ của cô, còn cô thì cũng kể lại những chuyện lúc nhỏ của mình, những thứ có thể nhớ trong đầu quá khứ lúc nhỏ cô điều kể cho ông bà Thẩm nghe
Tuy cô không bị người mẹ nhặt về nuôi dưỡng làm hai hay là hành hạ cô gì cả, còn ngược lại bà ấy còn yêu thương cô rất nhiều, chỉ là nhà mẹ nuôi của cô rất nghèo, và bà ấy đã chết khi cô còn rất nhỏ,
Ông bà Thẩm nghe những gì con gái mình đã trải qua khiến trong lòng cả hai ông bà điều đau thắt lòng,
Hai ông bà thề rằng sau này sẽ nhất quyết yêu thương cô và bù đắp cho cô sau này,