Quay lại bên trong quán nhậu, Hứa Giang Thành đưa ly rượu lên uống cùng với Thẩm Mộc Hàn, cả hai lúc này không hiểu vì sao lại thân thiết đến vậy,
Hứa Giang Thành tiếp tục uống thêm một ngụm rượu nữa, rồi đặt ly rượu xuống nhìn anh nói, "Anh Thẩm, hình như anh muốn nói chuyện với tôi sao "
Thẩm Mộc Hàn cũng đặt cái ly xuống, rồi nhìn cậu khẽ cau mày nói, "Bị phát hiện rồi à, đúng vậy tôi muốn nói chuyện với cậu về cô bé tên Cơ Tuyết gì đó"
Nghe vậy Hứa Giang Thành liền dùng gương mặt nghiêm túc để lắng nghe anh nói về chuyện của Cơ Tuyết,
Anh nói vấn đề tình trạng cách sống của cô ta, những tuần trước khi lần đầu gặp mặt, và qua ngày hôm sau cô ta đã có ý đồ với anh, ngay vừa nãy ở khu mua sắm vừa nãy hiện tại cô ta còn đi cùng với những người khác,
Và anh còn nói về vụ ở khách sạn lần đó đã khiến anh cảm thấy có gì đó rất lạ, tuy là cô gái đó nhỏ nhắn đáng yêu, nhưng thâm tâm và cách sống mu mô của cô ta rất lớn,
Hứa Giang Thành nghe những gì anh nói, chính bản thân cậu cũng cảm nhận được điều đó, vì vốn dĩ cậu cũng là một trong số người mà bị Cơ Tuyết lợi dụng về vẻ ngoài của cô ta,
Sau khi cậu sớm nhận ra bản chất con người của Cơ Tuyết, cậu cũng dần dần ít tiếp xúc với cô ta, còn vụ ở khách sạn anh đã bỏ ra một chút hy vọng để quan tâm tìm kiếm cô ta trong đêm, nhưng thứ anh nhìn thấy là cô ta lại đi dụ dỗ đàn ông,
Cả hai nói chuyện qua lại với nhau, chung một bầu tâm trạng, cùng nhau uống rượu, sau đó đột nhiên Tiểu Nguyệt đi đến bàn của Thẩm Mộc Hàn,
"Thiếu gia, ngài có thấy tiểu thư không ạ" Tiểu Nguyệt hấp tấp chạy vào cùng với vẻ mặt lo lắng chạy đến gần Thẩm Mộc Hàn hỏi hấp tấp.
Nhìn thấy cô bé hối hả, còn hỏi đến Cố Nhất Nam, cả hai liền ngẩn người mà đặt ly rượu xuống, Thẩm Mộc Hàn liền lắc đầu nói, "Không có, em ấy đi vệ sinh với cô kia mà"
Tiểu Nguyệt nghe vậy liền sợ hãi, sau đó còn giọng nức nở sợ hãi nói, "Em không nhìn thấy tiểu thư nữa, thiếu gia không thấy tiểu thư đâu nữa
Thẩm Mộc Hàn nhìn dáng vẻ cô bé đang sợ hãi, câu chuyện không đầu đuôi, anh liền quát lên hỏi, "Là có chuyện gì, cô hãy nói rõ hơn đi nào "
Cô bé lúc này giữ bình tĩnh lại một chút, sau đó mới kể cho anh nghe, "Vừa nảy em và tiểu thư đã đi vệ sinh xong, sau đó tiểu thư mới kéo em ra bên ngoài ngồi, vì tiểu thư nói cho thoải mái, sau đó ngồi một lúc em cảm thấy lạnh quá, mới liền vào lấy áo khoác cho tiểu thư, vậy mà giờ em ra đã lại không nhìn thấy tiểu thư đâu hết ạ "
Nói xong cô Tiểu Nguyệt liền oà khóc lên một cái, khiến ai nấy cũng đang nhìn cô với hai anh,
Nghe vậy Thẩm Mộc Hàn liền đã biết chuyện gì xảy ra, anh lo lắng liền đứng lên cùng với Hứa Giang Thành chạy ra bên ngoài tìm kiếm xem,
Nhưng cả ba người tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn ko thấy cô, lúc này Thẩm Mộc Hàn liền nhắc kêu Hứa Giang Thành một chuyện, "A Thành, cậu mau trở về quán rượu xem lại camera của quán để xem ai tiếp cận em ấy "
Hứa Giang Thành nghe vậy liền gật đầu đồng ý, rồi nhanh chóng chạy về lại quán rượu, cùng lúc đó anh và Tiểu Nguyệt cũng đi theo sau,
Về lại quán rượu, anh chạy vào phòng camera, để tìm xem Cổ Nhất Nam, theo thông tin của Tiểu Nguyệt cho biết là khoản chừng mười lăm phút trước, Hứa Giang Thành tua lại tìm mười phút trước xem, đúng thật là có một người đàn ông từ xa đi đến tiếp cận cô,
Còn lại gần cô nắm lấy cánh tay kéo về phía anh ta, sau đó còn áp cô vào tường nói gì đó xong rồi kéo cô đi, lúc này cả anh và Hứa Giang Thành chú ý đến người đàn ông bên trong camera ra thì đã nhận ra được người đó là ai,
"Là cậu ta " Thẩm Mộc Hàn vừa nói vừa cau mày khó chịu ra mặt,
Tiếp đó Hứa Giang Thành liền nhìn Thẩm Mộc Hàn nói, "Sao anh ta lại đưa A Nam đi chứ, anh ta muốn gì ở em ấy"
Thẩm Mộc Hàn suy nghĩ thoáng qua cũng biết được chút chuyện giữa Cố Nhất Nam và Trương Minh Quân,
Sau đó anh mới nhanh chóng lấy điện thoại ra để gọi điện cho Trương Minh Quân, dù biết chắc chắn không khả năng anh ta sẽ nghe máy, nhưng anh vẫn gọi điện bất chấp,