Phu Nhân Giả Nam Của Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 7




Ngày thứ hai cô được làm việc ở đây, thế mà ngay đầu tiên đã xảy ra chuyện, chuyện cô bị Trương Minh Quân cưỡng hôn, dù vậy cô vẫn giả vờ như không biết gì, vì cũng may mắn cho cô là anh ta không hề nhớ gì cả chuyện hôm qua, nên cô mới thở phào nhẹ nhõm,

Cửa tiệm lúc này cũng đã gần đến giờ mở cửa, cô thì đang tắm rửa để chuẩn bị chào đón khách, cô hôm này mặc một quần tây màu đen và một áo sơ mi trắng và khoác một chiếc gile đen, hai bên tay còn đeo một cặp đai giữ áo sơ màu đen, sau đó chỉnh lại tóc mình rất gọn gàng, mang giày vào và nhanh chóng đi xuống nhà,

Lúc này bước xuống, đã nhìn thấy vài khách đang ngồi chờ trước, trong khi đó có những cô gái cũng đi cùng với khách nam, nào là người yêu nào là vợ nào là bạn,

Vì họ thích người làm tóc đẹp trai của tiệm, nhất là họ thích nhìn vẻ đẹp điểm trai trưởng thành của Trương Minh Quân,

Và cô và Thẩm Mộc Hàn cũng không ngoại lệ, cô vì kiểu đẹp trai tình khiết nên những chị gái rất say mê cô,

Tuy là những cô gái thích vẻ đẹp của cô, nhưng những chàng trai đến làm tóc, cũng có nhiều người thích cô, họ nói cô là người đẹp phi giới tính,

Ngày hôm nay khách đến cũng vô cùng đông, khiến cho Thẩm Mộc Hàn và Trương Minh Quân điều mệt mỏi, còn cô thì vô cùng háo hức,

Cho đến buổi trưa cũng làm dịu khách đi một chút, cô được Thẩm Mộc Hàn cho nghỉ ngơi, vì cô hôm nay là người mệt nhất,

Dù vậy cô vẫn không thể nghỉ ngơi được mà đi xuống nhà bếp để làm một chút thức ăn cho buổi trưa hôm nay,

Hai giờ chiều khách cuối cùng cũng xong, mà nghỉ ngơi được một tiếng, lúc này cô đi lên kêu hai anh một tiếng, "Hai anh, em làm cơm buổi trưa xong rồi, hai anh mau xuống ăn đi ạ"

Cả hai đang ngồi uống nước và Trương Minh Quân đang hút thuốc, thì nghe tiếng của Cố Nhất Nam nói mà quay đầu lại nhìn,

Thẩm Mộc Hàn nghe vậy cũng ra hiệu cho anh ta đi xuống ăn, lúc này cả hai đi xuống, nhìn thấy trên bàn có đầy đủ đồ ăn, nhìn rất ngon và bắt mắt, Thẩm Mộc Hàn thấy vậy liền ngại ngùng nhìn cô nói, "Làm phiền em quá, em mệt vậy còn làm buổi trưa nữa"

Cố Nhất Nam đưa bát và đủa cho cả hai, nghe vậy liền mĩm cười nói, "Em không sao đâu ạ, ở dưới quê em làm còn nhiều hơn như vậy nữa ạ, không phiền đâu anh"



Thẩm Mộc Hàn đang ngại với cô, còn Trương Minh Quân lại không khách sáo mà gắp thức ăn, vừa gắp bỏ vào miệng thì anh ta ngay lập tức gật đầu rồi nhìn cô nói, "Nhóc này khá đấy, nấu ăn rất ngon"

Thẩm Mộc Hàn nghe vậy cũng đưa đủa mà gắp thức ăn, liền tròn mắt bất ngờ nói, " A Nam ngon quá đi"

Cố Nhất Nam nghe vậy liền vui lắm, nhất là người mình thích ăn đồ mình nấu mà vô cùng vui sướng cười một cái, cô nhìn anh ăn rất ngon cô cũng vui vẻ, sau đó cũng đưa đủa mà cùng mọi người ăn,

"Cảm ơn em vì bữa ăn nhé" lúc sau tất cả điều ăn xong, Trương Minh Quân lập tức đứng lên bỏ đi vì vài cuộc tin nhắn vừa rồi, còn Thẩm Mộc Hàn thì buông đũa xuống mà mỉm cười nói một câu,

"Em cảm ơn ạ" Cố Nhất Nam nhìn thấy anh bỏ đi có chút buồn, nhưng ở đây có người khen mình cô cũng vui một chút mà cười nói,

Rửa xong chén bát bên dưới, thì lên trên tiếp tục tiếp khách làm tóc, cho đến buổi chiều xuống đang làm giữa chừng, Trương Minh Quân lúc này nghe điện thoại xong liền đi vào nói với Thẩm Mộc Hàn, "Giờ tôi có công việc, cậu và nhóc đó tiếp tục làm tóc cho khách đi nha "

Thẩm Mộc Hàn lúc này nghe vậy liền tức giận mà quát lên, "Cậu muốn đi đâu hả, cậu lại bỏ giữa chừng đi đến những quán bar nữa chứ gì"

Trương Minh Quân nghe Thẩm Mộc Hàn quát mắng, nhưng lại không nói gì mà bỏ đi lên lầu, Cố Nhất Nam nhìn thấy một người bỏ đi một người thì tức giận, khiến cô cũng sợ hãi,

Một lúc sau Trương Minh Quân cũng từ trên đi xuống với bộ dạng ăn mặc chỉnh tề rất đẹp trai,

Cô nhìn thấy cũng phải mê mẩn, lúc này những cô gái điều hét lên rất lớn mà sung sướng,

Lúc này chỉ có Thẩm Mộc Hàn thì không còn nói được gì nữa rồi, anh phải bó tay với tính cách của Trương Minh Quân,

Buổi tối cũng như thường lệ chỉ có cô và Thẩm Mộc Hàn cùng nhau ăn tối, nhưng lần này là anh nấu,

Cả hai anh em cùng nhau ăn tối, thì đột nhiên Trương Minh Quân từ bên ngoài đi vào tìm kiếm Cố Nhất Nam,

Trương Minh Quân đi đến xuống nhà bếp, thì thấy Cố Nhất Nam đang ngồi dùng cơm với Thẩm Mộc Hàn mà cau mày nói với chất giọng trầm,"Cậu đây rồi, mau ra ngoài đây với tôi"



Cố Nhất Nam nhìn thấy anh về, nhưng cô không quan tâm lời nói của anh cô chỉ quan tâm tình trạng của anh mà nói, "Anh về rồi thì vào ăn đi ạ"

Trương Minh Quân nhìn cô với ánh mắt cau mày lớn tiếng nói "Không cần, cậu mau đi theo tôi ra ngoài nói chuyện"

Nhìn thấy sắc mặt của anh khiến cho Cố Nhất Nam rùng mình một cái, Thẩm Mộc Hàn cũng lên tiếng nói, "Cậu làm gì mà lớn tiếng như vậy, có gì từ từ mà nói"

Không kiên nhẫn nữa, anh ta nhanh chóng nắm lấy tay cô kéo đi ra ngoài rất mạnh, không kịp để Cố Nhất Nam phản ứng lại,

"Anh, đau quá anh buông em ra đi ạ " Cố Nhất Nam bị anh ta kéo đi mà tay đau vì anh ta nắm rất chặt, nên cô mới kêu lên,

Bị kéo đi cũng khiến cho Thẩm Mộc Hàn khó chịu mà chạy theo vừa đi vừa nói, "Minh Quân, cậu muốn làm gì nữa hả"

Đây là trường hợp quá quen với Thẩm Mộc Hàn, vì trước đó có vài thợ cũng điều bí như vậy, cũng bị Trương Minh Quân mắng chửi, có vài người còn bị ăn đấm nữa, vì vậy nên giờ anh sợ cô bé sẽ bị anh ta đánh hay chửi mắng rồi đuổi việc như bao những người trước kia,

Nghe những lời trách móc của Thẩm Mộc Hàn, vì vậy anh ta liền đẩy cô vào tường mà bực mình hỏi cô,"Hôm qua có phải cậu đã đuổi cô gái đó đi hay không hả"

Cố Nhất Nam nghe anh ta hỏi, liền sợ hãi mà không lên tiếng, thấy vậy Trương Minh Quân liền quát lên, "Nói mau"

"Minh Quân, cậu muốn làm gì hả" Thẩm Mộc Hàn đi đến can ngăn anh ta lại,

"Hôm qua cô ấy đưa anh về đây, tôi sợ anh chủ biết sẽ giận nên là, là tôi đã đuổi cô ấy đi ạ" Cố Nhất Nam đầu cúi thấp vì sợ hãi, sau đó mới từ từ nói chuyện hôm qua,

"Cậu dám đưa con gái về đây nữa sao, Minh Quân tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi hả" Thẩm Mộc Hàn nghe vậy liền hiểu nguyên nhân, nên quay đầu nhìn Trương Minh Quân cau mày nói,

"Cậu khá lắm, còn muốn quản chuyện của tôi, tôi bỏ qua lần này cho cậu, lần sau tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu" Nhìn thấy Thẩm Mộc Hàn can ngăn, nên anh ta mới buông tay Cố Nhất Nam ra mà khẽ cười cảnh cáo cô,