Phúc Hắc Nữ Thánh Thần

Chương 46: Gia tộc so chiêu (thất)




Chính là như vậy, trận đấu kéo co phiên bản dị giới rốt cục đã mở màn. Đầu tiên, liền rút thăm quyết định thứ tự tỷ thí của các gia tộc, cuối cùng ra kết quả theo thứ tự là: Hiệp 1 – Tuyết gia VS Lâm gia, hiệp 2 – Hàn gia VS Chu gia, hiệp 3 – Tuyết gia VS Chu gia, hiệp 4 – Hàn gia VS Lâm gia, hiệp 5 – Chu gia VS Lâm gia, cuối cùng là Tuyết gia VS Hàn gia.

“Tốt lắm, hiện tại mời người dự thi của Tuyết, Lâm gia lên sân khấu.” Hàn Thế Lưu giương giọng, Tuyết Mị là đầu lĩnh đi lên trước tiên, đứng ở một bên của tơ hồng, người ở sau theo thứ tự là Tiểu Hổ, Tiểu Xà, Tuyết Lôi, Tuyết Lộ, Tuyết Hàn, Tuyết Tử, Tuyết Hoa, Tuyết Nhất cùng Tuyết Nhị. Mà cầm đầu Lâm gia dĩ nhiên là tiểu công chúa Lâm gia – Lâm ngũ tiểu thư Lâm Bình, phía sau theo thứ tự là Sở Thiên (Lâm gia đại thiếu), Lâm Dũng (Lâm gia Nhị thiếu gia), Lâm Cương (Thiếu chủ Lâm gia), Lâm Phương (Tứ thiếu Lâm gia) cùng Lâm Nhất, Lâm Nhị, Lâm Tam, Tâm Tứ, Tâm Ngũ năm tên thị vệ Lâm gia.

“Thiếu gia, có muốn ta đứng ở phía trước hay không?” Tiểu Hổ bỗng nhiên lo lắng hỏi, nghĩ rằng: Thiếu gia, ngươi được “quan tâm” như vậy, lại còn đứng đầu, không biết có thể hay không bị đối phương xả giận một phen. Tuyết Mị không để ý tới hắn, mà là cúi đầu xoay người, đưa tay năm lấy huyền thiết liên bên chân, quơ quơ, thở dài: “Chậc chậc, nhẹ như vậy a, không phải là giả đi?”

Mọi người nghe vậy, khóe miệng nhịn không được hung hăng run rẩy, tiểu tử này, nhìn hắn văn văn nhược yếu, không thể tưởng tượng được khí lực lại lớn như vậy? Chẳng lẽ trời sinh thần lực? Hay vẫn chưa ăn phong linh đan? Cũng không có khả năng a, hắn là ở ngay trước mắt mọi người đem phong linh đan nuốt xuống, huống hồ ở trên người hắn cũng không có linh lực dao động…

Trên lầu Phong Vân, Chu Đạt Ngũ thấy một màn này, nhất thời sắc mặt đại biến, Hàn, Lâm gia thật vất vả mới tính kế được tiểu tử này, không thể tưởng tượng được tiểu tử này… mà sắc mặt hai vợ chồng Trùng Dương cũng nhanh chóng chuyển biến, Mị nhi của chúng ta thật giỏi a, mới đầu chúng ta còn lo lắng cho ngươi, hiện tại xem ra lo lắng là vô ích. Tuyết Trùng Dương nhịn không được đắc ý đưa mắt nhìn Chu Đạt Ngũ, Hàn Ứng Long cùng đám người Lâm gia, cố ý nói: “Mị nhi ngươi thế nào lại không hiểu được khiêm tốn là gì a, ngươi cái dạng này, không sợ đem đối phương dọa đến ngốc sao?”

Chu Đạt Ngũ, Hàn Ứng Long, đám người Lâm gia nghe xong, sắc mặt đều là trầm xuống, mà Chu Đạt Ngũ càng hung hăng đưa mắt trừng Tuyết Trùng Dương một cái, Tuyết lão quỷ, ngươi chớ đắc ý, trận đấu còn chưa có bắt đầu, ai thua ai thắng vẫn còn là ẩn số.

“Các vị, chuẩn bị, bắt đầu.” Hàn Thế Lưu vừa phát ra khẩu lệnh, hai đội của Tuyết, Lâm gia liền đem huyền thiết liên trên mặt đất mỗi bên một nửa nắm trong tay, liều mạng kéo về phía sau, trong một khoảng thời gian ngắn, không phân định được ưu thế nghiêng về bên nào.

Nhưng lập tức liền làm cho người ta một phen dở khóc dở cười. Chỉ thấy tử y thiếu niên cầm đầu Tuyết gia, một tay giữ huyền thiết liên, tay kia thì cầm một cây quạt tử ngọc nhàn nhã quạt, vẻ mặt nhẹ nhàng bâng quơ làm cho người ta nhìn đều có một loại cảm giác choáng váng. Đám người Tiểu Hổ phía sau đang kiệt lực kéo nhìn thấy bộ dáng của thiếu gia nhà mình thiếu chút nữa tiết khí. Làm ơn, thiếu gia, vẫn còn đang trong trận đấu, không phải thời điểm ngươi đùa giỡn a.

Chỉ là bọn hắn cũng không biết, Tuyết Mị kỳ thực đã sớm thầm vận thần lực ngưng tụ trong lòng bàn tay, đem huyền thiết liên giữ chặt trong tay, cho dù đối phương là Lâm gia có thêm vài người nữa cũng vô pháp mảy may khẽ động. Lâm gia bên này, Lâm Bình cầm đầu, một đôi ngọc thủ gắt gao nắm lấy huyền thiết liên, dùng sức liều mạng kéo về phía sau, khuôn mặt phấn nộn đỏ bừng. “Uy, mỹ nữ, ngươi có biết hay không ngươi liều mạng dùng sức như vậy thực là tổn hại hình tượng của ngươi a.” Tuyết Mị ở một bên nhàn nhã quạt gió, một bên dùng thần lực ổn định huyền thiết liên trong tay, vẫn không quên trêu đùa đối phương, “Chậc chậc, như vậy rất không thục nữ nha.”

Lâm Bình nghe vậy, trong lòng dâng lên một trận xấu hổ, sắc mặt lại đỏ hơn, giận dữ khẽ nói: “Ngươi cái tên hỗn đản này. Bổn tiểu thư có phải thục nữ hay không, liên quan gì tới ngươi?” Tuyết Mị nghe vậy, thú vị trên mặt càng tăng lên, nàng bỗng nhiên lắc đầu cười nhẹ nói: “Không phải thục nữ thì thôi, lại còn hung hăng như vậy. Chậc chậc, không tốt, thật không tốt.”

“Ngươi…” Lâm Bình nhất thời tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, huyền thiết liên nắm trong tay lại càng thêm chặt. Ta là tiểu công chúa Lâm gia được sủng ái nhất, ở trong gia tộc, ai không muốn lấy lòng ta? Ai dám nói ta không phải thục nữ, ai dám nói ta hung hăng? Trừ phi là ngại mạng không đủ dài, nhưng là hiện tại lại có người dám nói…”; “Ngũ muội, bình tĩnh một chút, đừng nghe hắn nói bậy, đây là mưu kế của hắn, hắn là đang cố ý chọc giận ngươi.” Sở Thiên ở phía sau lên tiếng nhắc nhở, sợ Ngũ muội bốc đồng dưới cơn nóng giận liền đem việc tỷ thí này quên mất.

Tuyết Mị đột nhiên cười ha ha nói: “Bản thiếu muốn các ngươi thua, không cần dùng mưu kế, chỉ cần nhẹ nhàng kéo về.” Nói xong, trên tay dùng sức mạnh, một tiếng “hô” vang lên, nhất thời, đám người Lâm gia bên này đều bị một cỗ lực lượng lớn kéo tới. “Phanh” một tiếng, bởi vì quán tính, Lâm Bình đứng mũi chịu sào vừa vặn ngã vào trong lòng Tuyết Mị, kỳ thật Tuyết Mị có thể đẩy ra, nhưng lại không đành lòng để cho một cô nương như hoa như ngọc ngã ở trước mặt mình như vậy. Đành phải ôm nàng né qua một bên, vừa vặn tránh đụng phải đám người Lâm gia liên can, lại “bang bang” vài tiếng trầm đục, vài người ngã cùng một chỗ. Ai, linh lực bị phong ấn, ngay cả năng lực tránh né cũng yếu đến không ngờ.

“Đa tạ.” Lâm Bình vẻ mặt đỏ bừng thoát khỏi lòng Tuyết Mị, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Không cần.” Tuyết Mị khẽ cười một tiếng, lơ đễnh.

“Đang” một tiếng vang lên, Hàn Thế Lưu hô lớn: “Tuyết gia thắng.” Người của Tuyết gia nhất thời nhảy dựng lên hoan hô: “Thiếu gia được lắm”; “Thiếu gia được lắm.”…

Kế tiếp hiệp 2, Hàn gia VS Chu gia, Hàn gia thắng, đạt được một cái danh ngạch. Hiệp 3, Tuyết gia VS Chu gia, Tuyết gia thắng, đạt được hai cái danh ngạch. Hiệp 4, Hàn gia VS Lâm gia, Hàn gia thắng, đạt được hai cái danh ngạch. Hiệp 5, Chu gia VS Lâm gia, Chu gia thắng, đạt được một cái danh ngạch. Hiệp cuối cùng, Tuyết gia VS Hàn gia, Tuyết gia thắng, đạt được 3 cái danh ngạch.

Cuối cùng tổng kết ra, trận tỷ thí khí lực đầu tiên, ba hiệp Tuyết gia đều phùng chiến tất thắng, đạt được ba cái danh ngạch, Hàn gia thua một hiệp, đạt được hai cái danh ngạch, Chu gia thua hai hiệp, chỉ có một cái danh ngạch, Lâm gia toàn bộ thất bại, không có danh ngạch.

Tình tiết tỷ thí phía trên, mọi người tự tưởng tượng đi. Tuyết Y nhàn hạ sẽ không viết. Còn có, thỉnh mọi người ủng hộ và duy trì cuốn tiểu thuyết này, nội dung phía sau sẽ ngày càng đặc sắc. Hỗ trợ đề cử một chút, lưu lại cũng tốt, cám ơn.