Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 29: Sủng hạnh (H)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

" Ahhh.. Ưm ——!"

Đại khái là vừa rồi mới qua cao trào, trong tiểu huyệt hết sức mềm mại, mang theo nhiệt độ ướt át đem gậy th*t Dận Chân bao vây, một tầng lại một tầng bị hắn đẩy ra, rồi lại khẩn trí mà lấp đầy khe hở xung quanh ma xát quy đầu của hắn.

Trang Uyển lập tức căng chặt cặp mông tròn làm Dận Chân tiến vào càng thêm khó khăn, mỗi một tấc đi vào mang đến sảng khoái làm hắn hận không thể lập tức bắn ra, rất kiên nhẫn kiềm chế dục vọng chính mình:

"Tiểu yêu tinh, liền như vậy muốn ta bắn ra sao!"

Khi nói chuyện, Dận Chân đột nhiên đem hai chân Trang Uyển áp lên trên ngực nàng, hoa huy*t phấn hồng đang cất chứa nam căng trực tiếp bại lộ trước mắt hắn. Thịt non đỏ tươi bị côn th*t màu tím đen đẩy ra, vài giọt chất lỏng trong suốt run run rẩy rẩy mà rơi xuống, cơ hồ làm Dận Chân đỏ mắt.

"Uyển Nhi xem chừng rất thoải mái?"

Trang Uyển hơi hơi mở mắt, mang theo mê mang sương mù, dịu dàng nói.

"Chậm một chút, Tứ gia...... Ưm! ——"

Nghe xong Dận Chân đột nhiên thẳng thắn hơn một nửa côn th*t đột nhiên thọc đi vào, đường đi vốn nhỏ hẹp trong nháy máy bị khai mở, cảm giác đau đớn hỗn loạn không nói nên lời làm Trang Uyển khó nhịn kêu một tiếng, theo sau động tác Dận Chân căng thẳng vòng eo, không có nửa điểm chần chờ, một chút một chút bắt đầu từ trên xuống mãnh liệt đỉnh lộng.

Trâng Uyển chỉ cảm thấy bụng sắp bị phá hỏng, mà kia vật còn đang không ngừng hướng vào chỗ sâu nhất của nàng mở rộng. Trang Uyển một tay bắt lấy cánh tay nam nhân, một tay che lại bụng, chỉ cảm thấy bàn tay phía dưới một trận một trận rung động. Nàng theo bản năng mà gọi lên.

"Tứ gia...... Không được...... Nhẹ, nhẹ...... Sẽ hỏng mất...... Ưm......"

Dận Chân muốn chính là làm Trang Uyển quy phục, hắn mạnh mẽ chinh phạt nữ nhân dưới thân, một bên thở dốc một bên hỏi.

"Gọi ta là gì?"

Trang Uyển khóc lóc kêu.

"Tứ gia...... Tứ gia...... Dận Chân......"

"Gọi sai, nên phạt!"

chapter content



Nói xong, Dận Chân liền lại ấn đầu gối Trang Uyển đi xuống đè ép làm hai chân thon dài càng thêm tách ra, hoa huy*t bị cắm hoàn toàn lỏa lồ, bị thân thể nam nhân nương sức lực đột nhiên một trận thao làm, hạ thân khoái cảm càng thêm tích lũy, cánh hoa bị ma xát mà phát đau, thịt non bên trong huyệt đạo bị dương v*t thô tráng đâm vào rút ra. Mỗi một lần đều xấu xa càn quét điểm mẫn cảm nhất của nàng, Dận Chân cố định vòng eo mảnh khảnh không cho phép nàng né tránh.

Trang Uyển khóe mắt rơi xuống một giọt nước..

"Tứ Gia...... Kia không được...... Đừng...... Phu quân.... Phu quân từ bỏ...... Ưm..... Từ bỏ nha......"

"Ngoan Uyển Nhi, vừa gọi ta là gì!"

"Phu quân...... Phu quân...... Tha cho Uyển Nhi......"

Thanh âm Trang Uyển mềm như bông làm Dận Chân cả người sảng khoái, động tác hắn càng thêm đại khai đại hợp, mỗi lần đều cơ hồ đem côn th*t hoàn toàn rút ra, chỉ còn lại phần đầu đổ ở cửa huyệt, sau đó lại đột nhiên đâm mạnh vào, mạnh mẽ chụp đánh ở ngoài huyệt khẩu, phát ra thanh âm " bạch bạch bạch". Túi cầu thịt nên đỏ lên phát trướng, nặng trĩu mà lắc lư, va đập lên mông thịt Trang Uyển.

Chỉ trong chốc lát, Dận Chân liền chạm được đến hoa tâm mẫn cảm nhất của Trang Uyển. Mị thịt vừa mềm vừa nóng ướt ma xát phần quy đầu sưng to của hắn, cái miệng nhỏ kia bị một chút một chút mà liếm mút, cơ hồ ngay sau đó liền muốn tiết ra.

Dận Chân chuyên tâm khi dễ chỗ sâu nhất của Trang Uyển, ngay sau đó đem người bế lên, làm nàng ngồi ở trên người mình. Trọng lực làm côn th*t càng thêm thâm nhập mà thọc sâu vào huyệt đạo.

Quả nhiên, tư thế như vậy có thể dễ dàng nhiều lần đều chạm đến tận cùng bên trong hoa tâm cẩu Trang Uyển!

Dận Chân lập tức liên tục không ngừng mà hướng về phía trên đỉnh lộng. Nguyên bản dương cụ còn chưa đi vào, theo động tác của Dận Chân mà thành công công thành chiếm đất!! Làm cho Trang Uyển cả người bủn rủn, ủy khuất nhìn Dận Chân như cầu xin khoan dung, nhũ phong theo thân thể vặn vẹo run rẩy mà loạn hoảng, Dận Chân trợ giúp nắm eo nhỏ cưỡng bách nàng tiếp tục động, miệng một trương há lớn ngậm lấy bầu ngực căng tròn, dùng sức mà hút cắn đỉnh anh đào cùng nộn thịt mềm mại.

"Đừng, từ bỏ......phu quân...... Quá sâu...... Không...... Muốn......"

Dận Chân nhớ đến có lần cùng Thái tử đến thanh lâu nhìn một màn kinh diễm. Thái tử ngồi ôm lấy mỹ nhân điên loan đảo phượng, vị mỹ nhân kia bị làm cho thần hồn thất thủ, lại còn bị Thái Tử buộc nói mấy từ dâm ngôn loạn ngữ..

Hắn lúc ấy trực tiếp xanh mặt, phất tay áo bỏ đi, lại phát hiện chính mình có cảm giác......

Dận Chân đột nhiên trầm giọng, ôm eo Trang Uyển, nhẹ nhàng mà trấn an:

"Không cần cái gì?"

Trang Uyển trên mặt tràn đầy nước mắt, đáng thương gục trong lòng hắn, "Không cần lộng......"

Dận Chân lưng eo tất nhiên là động không ngừng, ngược lại đột nhiên dùng sức vài cái, làm cho Trang Uyển rên rỉ ra tiếng, đồng thời tiếp tục hỏi, "Không cần dùng cái gì lộng? Uyển Nhi không nói rõ ràng, ta làm sao biết nàng muốn gì?"

chapter content



Vote cho ad đi nè ❤❤❤