Phượng Hoàng Phương Nam & Phượng Hoàng Phương Bắc

Chương 4: Tâm sự của người làm mẫu thân.




Cả nhà vui vẻ vào trong phủ,Giai Kỳ hào hứng hỏi chuyện phụ thân :

"Phụ thân lần này người đi thuận lợi không?, đám quan lại tham ô đã bị xử trí chưa ạ!".

Tuyên Triệt mỉm cười nói :

"Tất cả phe đảng đã bị bắt cả rồi,lần này ta lôi ra thêm mấy người ở lại bộ và hình bộ nữa,ai cũng dính dáng một phần ".

Giai Kỳ tức giận nói :

"Biểu huynh thật là,sủng ái nàng ta quá cơ,bây giờ mới rõ bộ mặt,ngay từ lần đầu nhìn thấy ả Lưu phi õng ẹo đó nữ nhi đã không có thiện cảm rồi,không biết biểu huynh thích nàng ta ở điểm gì không biết nữa ".

Nhược Khê khẽ mắng :

"Con thật là hoàng thượng là người mà con có thể bàn luận à ".

Giai Kỳ lí nhí nói :

"Con chỉ nói trong phủ thôi mà ".

Tuyên Triệt cười to nói :

"Con bé nói cũng đúng mà,về điều này hoàng thượng không bằng thái thượng hoàng ,nhưng cũng may nó còn biết sửa sai ".

Giai Kỳ long lanh mắt tò mò hỏi :

"Thế biểu huynh xử lý vị Lưu Phi kia ra sao ?".

Tuyên Triệt nhẹ nhàng nói :

" Cái này phụ thân không rõ,chắc hạ mấy cấp bậc thôi ".

Rồi ông quay sang Thiên Kỳ và Dương Kỳ nói :

"Mấy ngày nay các con cũng ít ra ngoài thôi,có lẽ sẽ có vài người sẽ tiếp cận các con để nhờ xin hộ,lần này hoàng thượng lôi toàn bộ ra phạt nặng để răn đe nên sẽ không khoan nhượng một ai đâu ".



Hai người cúi đầu đồng thanh trả lời :

"Dạ con hiểu rồi ạ!".

Rồi ông như nhớ ra liền nói :

"À quên mất lần này Hoa quốc có cử sứ giả đến đây có lẽ sẽ vào kinh thời gian gần đây,ta cũng không rõ mục đích lần này nhưng theo quan sát khả năng là sẽ liên hôn cho thái tử để gắn kết tình đồng minh ".

Giai Tuệ suy nghĩ một lúc rồi hỏi :

"Biểu huynh chỉ có hai công chúa đã đến tuổi cập kê nhưng thân phận mẫu thân hơi thấp,còn mấy người kia thì còn nhỏ,vậy liên hôn có khó khăn không ạ!".

Tuyên Triệt gật đầu nói :

"Cái đấy con phân tích cũng đúng,nhưng cũng chưa biết có phải là liên hôn hay không,thôi cứ đến đâu tính đến đó ".

Ông quay sang Thiên Kỳ dặn dò :

"Thời gian này con thiết chặt bảo vệ chặt chẽ kinh thành,có lẽ thời gian tới sẽ không ổn định,việc đón tiếp sứ giả lần này chắc là con và đệ đệ của con sẽ thay phiên nhau tiếp đón,các hoàng tử còn quá nhỏ không nhận được trọng trách này ."

"Thôi chuẩn bị dùng cơm thôi,cả ngày nay ở trong cung ta còn chưa kịp ăn gì cả."

Mọi người rời đến bàn ăn,ăn xong ai về phòng người ấy .

Tuyên Triệt vừa bước vào phòng là lúc Nhược Khê vừa tắm xong,ông nhẹ nhàng cầm lấy khăn của A Lan rồi lau nhẹ tóc cho nàng.

Bích Liên thì đã xuất giá giờ chỉ còn A Lan và Bích Lan ở lại chăm sóc cho Nhược Khê.

Tuyên Triệt nhẹ nhàng hỏi :

"Nàng bôn ba mấy ngày nay đã vất vả rồi,thời gian qua ta bận quá nên không thể ở bên cạnh nàng được ".

Nhược Khê mỉm cười nói :

"Có gì đâu chứ,giúp đỡ được nhiều người thiếp không thấy mệt,mấy năm nay Sở quốc nhiều quan tham ô quá chỉ khổ cho dân chúng,hoàng thượng không quyết đoán như hoàng huynh cho nên bọn chúng mới không sợ như thế.Mong rằng lần này Y sẽ rút được kinh nghiệm ".



Tuyên Triệt gật đầu :

"Hoàng thượng mới lên ngôi không lâu,căn cơ lại không có cho nên bọn chúng cũng không kính sợ lắm,đó là điều mà ta và hoàng huynh đã dự đoán trước.Thôi để thằng bé dần trưởng thành thôi.Ta nghĩ thời gian tới cho Dương Kỳ vào trọng trách quan trọng hơn."

Nhược Khê có phần lo lắng nhìn chàng ,như hiểu ý Tuyên Triệt liền nói :

"Ta biết nàng lo sợ điều gì nhưng tin ta đi Kỳ nhi là một đứa trẻ rất thông minh và cẩn trọng,nó sẽ biết cái gì nên làm và không làm ".

Nhược Khê như sực nhớ ra vội nói :

"À còn chuyện sứ thần Hoa quốc là sao?, lúc đó có các con thiếp không tiên hỏi chàng ".

Tuyên Triệt nhìn nàng rồi hỏi :

"Có phải nàng vẫn lo lắng truyện của Hư Không đại sư nói lúc trước à ".

Nhược Khê lặng lẽ gật đầu :

"Cái gì thiếp có thể không tin,nhưng điều này thiếp lại tin,chàng nhớ chuyện mà Hư Không nói thể xác tuy một nhưng lại là hai linh hồn không?,cái này chỉ duy nhất chàng biết thôi ."

Tuyên Triệt liền trấn an nàng :

"Con cái có nhân duyên của chúng nàng có lo cũng không giải quyết được gì cả ,thôi đừng nghĩ nữa ".

Nhược Khê thở dài nói :

"Người ta thì tranh nhau lên làm mẫu nghi thiên hạ nhưng có ai hiểu khi lên được hậu vị ấy phải chịu bao nhiêu cô đơn và bất hạnh,thiếp và chàng đều lớn lên trong cung nên hiểu rõ nhất.Thiếp chỉ muốn các con của mình sống cuộc cuộc đời vui vẻ và lấy một phu quân yêu thương mình hết lòng là thiếp đã mãn nguyện ".

Nàng nhìn chàng rồi nói tiếp :

"Thiếp có mỗi hai nữ nhi,thật sự không đành lòng gả chúng đi xa,à còn chuyện thiếp nhờ chàng tìm tin tức của Hư Không đại sư chàng có tin tức gì không ?".

Tuyên Triệt buồn bã lắc đầu tả lời :

"Ta đã huy động người đi tìm mà không thấy,đại sư như kiểu mất tích luôn không có bất kì tin tức gì để lại cả ".