Pokemon Dị Điểm

Chương 127




Sau khi đi qua trạm trung chuyển giữa 2 Route là Route 18 và Route 17 thì cuối cùng họ cũng đã tới được Route 17, thế là bây giờ mọi người lại càng gần hơn với mục tiêu của bản thân là đạt tới đỉnh Indigo Plateau rồi.

Mà Route 17 còn được mệnh danh các trainer và thương nhận mệnh danh là Route dài nhất Kanto region, đặc biệt hơn thì Route này chỉ có đúng duy nhất 2 thị trấn ở 2 đầu gần Route 18 và Route 16 còn ở giữa thì chỉ có những chạm nghỉ chân mà thôi.

Ngoài việc là Route dài nhất ra thì đây còn là khu vực nguy hiểm bậc nhất thế giới vì Route 17 chính là 1 vùng biển khổng lồ, mà vùng biển này lại là lãnh hải của Giratina và cũng là nơi sống của cận thần mạnh nhất.

Trước sức mạnh đủ chấn động cả 1 hệ ngân hà của cận thần mạnh nhất thì về căn bản là ai gặp cũng chết mà thôi, nói chung là né được thì né, không né được cũng phải né thôi, chưa kể lãnh hải của Giratina cũng không phải 1 vùng biển bình thường như mọi vùng biển khác.

Nếu Lugia có vòi rồng, xoáy nước, lốc xoáy, bão tố, Kyogre có sóng thần, mưa không ngớt thì vùng biển này có những lời nguyền, linh hồn chạy ra từ cửa hậu và xa hơn là những dạng thời tiết độc dị nhất trên thế giới, tất cả đều có cơ hội xảy ra trùng lặp rồi đè lên nhau.

Đây là 1 trong những nơi không đáng sống nhất trên hành tinh, đừng nói các chủng tộc nhỏ bé, ngay cả các chủng cực kỳ mạnh mẽ như Aura Guardians ngày xưa cũng không đặt cứ điểm ở đây bao giờ đâu.

Nhưng hiện tại tình thế của mọi người là bắt buộc, Route 17 là đường ngắn nhất hiện tại để đạt tới Celadon city rồi từ đó qua được Saffron city cũng là nơi đặt Marsh gym, nếu hiện tại họ đi đường vòng thì sẽ không kịp tiến độ trước khi Kanto league bắt đầu mất.

Chưa kể Riley còn phải đi gặp vị kia, 1 trong 9 lãnh tụ tối cao còn sống của quân cách mạng, người đang sống ở ngay trên tầng mây cao nhất kia, phòng thí nghiệm trên mây của ông ấy được đặt ngay trong vùng biển ma quỷ này.

Rồi Riley còn phải gặp cận thần mạnh nhất nữa, cậu cần tới nó để làm 1 con bài tẩy trong trận chiến kế tiếp, đây cũng là 1 trong những lá bài mà cậu sẽ dùng trên bàn đàm phán với Giovanni sắp tới tại Saffron city.

Hơn cả là kỳ lễ hội đó cũng gần tới rồi, Brock đương nhiên là muốn tham dự nó, dù chỉ là lần đầu tiên thôi nhưng dù sao đây cũng là giải đấu quyết định xem những breeder nào của Kanto có đủ tư cách để tới được kỳ tổng lễ hội breeder danh giá mỗi 10 năm.

Quay trở về với hiện tại, cả nhóm đang dừng chân lại ở Sunny Town, đây cũng là 1 trong 2 thị trấn duy nhất của Route 17 như đã nói từ trước, mục tiêu của họ là vượt qua cây cầu dài nhất thế giới để tới được đầu bên kia của Route 17.

Lý do nó dài là vì theo thống kê thì nếu chọn cách đi bộ, mọi người sẽ mất 2 năm mới đi hết được cây cầu, làm như vậy thì sẽ phá mất chỉ tiêu ban đầu của họ khi cả nhóm đã quyết định chỉ mất khoảng 1 năm tại đây, đi ô tô thì mất tầm 5 tháng gì đó, thuyền biển thì mất 3 tháng.

Còn xe đạp mất tổng cộng 9 tháng, cả nhóm thì ai cũng có xe đạp rồi nhưng vấn đề là không ai biết cách lái ô tô cả, đương nhiên là trừ Ash vì cậu ấy biết lái cả thuyền biển nên khỏi phải bàn, mà về căn bản thì cậu ấy cũng chẳng có bằng để lái.

Đây cũng chính là sự khác biệt giữa đường khắc thạch thường cho toàn dân và đường khắc thạch mới, theo như lời của Serena kẻ thì gia tộc của cô ấy cũng có đầu tư vào dự án này và trên đó không có bất cứ máy bắn tốc độ hay cảnh sát nào cả.

Đúng vậy, về căn bản thì nó giống như 1 con đường mở ra cho người giàu và có quyền có thế đi vậy, mặc kệ luôn cả luật pháp, cũng chính vì thế nên thanh niên Gary của chúng ta mới có thể lượn lách trên đó đến giờ mà vẫn chưa phải bóc lịch lần nào cả.

Đương nhiến trong trường hợp như thế này thì nếu mọi người không thể đi được bằng ô tô thì vẫn có thể đặt tour đi xe bus của cây cầu này để tới đầu bên kia 1 cách nhanh chóng, nhưng vấn đề ở đây đó chính là họ đã tới trễ mất 2 tuần rồi.

Tour xe bus ở đây bị liên minh hoàn toàn độc quyền, chúng chơi 1 mình tại đây nên tour xe bus này còn gọi là tour 1 năm 1 lần vì đi qua đầu bên kia mất 5 tháng, nghỉ lại đó 1 tháng để hành khách đặt tour tụ tập lại.

Xong lại vòng lại đầu bên này mất thêm 5 tháng nữa và lại tiếp tục quy trình nghỉ ngơi thêm 1 tháng nữa như 1 vòng lặp vậy, mấy kiểu tour mỗi năm 1 lần như thế này thực sự rất đắt khách và được nhiều người có nhiều tiền săn đón.

Ngoài ra thì Whitney cũng nghe đồn là trên tour xe bus này có nhiều dạng dịch vụ, hoạt động rất tốt nên về căn bản thì nó rất được những người ở tầng lớp thượng lưu ở các region ưu chuộng.

Chính vì mất đi 2 sự lựa chọn nhanh nhất nên hiện tại cả nhóm vẫn còn cách nhanh nhất khác và đó là đi bằng thuyền biển nhưng gần đây vùng biển này mới có sự xuất hiện của 1 tên cướp biển tên Đa Vỹ Giỡn, mặt bạch tuộc.

Hắn đã liên hợp với linh hồn của tên cướp huyền thoại từng làm mưa làm gió trên vùng biển này, cũng là boss cuối của Tall Tales Shores of Evolution Stones và các Tall Tales có số má khác y hệt nhưng trong cốt truyện của Sea of Kaito.

Bây giờ mọi chiếc thuyền trên vùng biển này đều không muốn ra khơi nữa vì tính an toàn của nó hiện tại, dù quả đúng là dám lái thuyền trên vùng biển này cũng đã là quá dũng cảm rồi nhưng theo tình thế mà cận thần mạnh nhất kia đang hoạt động thì không ai dám ra khơi vào lúc này cả.

Có điều vẫn có 1 nhóm 4 người bao gồm 1 lão già béo có chiếc áo choàng rồng lửa rực sáng, 1thanh niên cởi trần nhưng nhìn mặt trắng toát như diễn viên kịch câm, 1 thanh niên mới được chuyển giới thành nam.

Thanh niên đó vì từ bỏ kho báu khổng lồ nhưng bị chính đống kho báu đó nguyền biến thành bộ xương trong Tall Tales Brain of Fire, cũng là boss cuối của Tall Tales đó.

Ngoài ra còn có thuyền thưởng của họ, 1 người thấy thằng em mình bỏ kho báu đi bị nguyền ngầu quá nên cũng muốn bỏ đi để bị nguyền nhưng ý Arceus lại cho nó trôi trở về.

Hắn là 1 lão già chuyên đi chế lời những bài hát khét tiếng nhất trên biển, giờ đây cả 4 tụ tập lại để giải cứu thuyền trưởng huyền thoại Choke Spaghetti để ngăn chặn Đa Vỹ Giỡn.

Thật ra ban đầu cũng chẳng ai biết gì về nhóm này trừ những cướp biển sinh sống tại vùng biển này đâu nhưng trước khi đi xuống thế giới phản vật chất đã gáy, ai ngờ xuống được mà lên cũng được còn cứu được cả Choke Spaghetti.

Thế là vùng biển này đang nằm trên tay của 4 chúa hề của thời đại này, họ sẽ là người tấu ha à nhầm giải cứu vùng biển này khỏi tay Đa Vỹ Giỡn, trên thực tế thì nhóm 4 người là các anh hùng huyền thoại của vùng biển ma quỷ này.

Họ đã từng tại cũng khá lâu và cứu vùng biển này khỏi vài chục cái thảm họa rồi nên được các cướp biển tôn sùng nên làm anh hùng, nhưng danh tiếng của họ lại chỉ dừng ngang đó mà thôi, mãi tới sau này họ bán câu chuyện của mình cho mấy cha làm game thì mới nổi như hiện tại đây.

Nói chung là vì như vậy nên cả nhóm giờ phải đi xe đạp, còn về phương án nhờ pokemon chở đi bằng đường trời hoặc đường biển thì đây chính là vùng biển quái dị nhất thế giới.

Còn được biết tới là lỗ à nhầm cửa hậu của thế giới phản vật chất, nhưng có vẻ Arceus cố tình tạo ra 1 lỗ thủng này để troll thằng con Giratina là chủ yếy nên đương nhiên là nó không thể thông qua đây để thoát ra được.

Nhờ có sự tồn tại của cửa hậu nên rất nhiều sự kiện đã xảy ra trên vùng biển này, như đảo đầu lâu xanh, đầu lâu đỏ, thuyền ma, hạm đội thuyền ma, đám này toàn là nhờ cửa hậu để từ thế giới phản vật chất thoát lên đây.

Thậm chí có cả những tên từ thời đại trước trở về nữa, chưa kể vì quá gần cửa hậu nên không có bất cứ pokemon nào tồn tại được ở đây trừ khi vào cấp bán hộ thần trở lên.

Mà vào bán hộ thần cũng không dám xuất hiện vì ở đây tồn tại 1 huyền thoại, 1 vị cận thần mạnh nhất, 1 con quái vật được tạo ra 1 cách có chủ đích tại thời đại ma thuật tối.

Nó là pokemon nhân tạo hay đúng hơn là bản chất của nó chỉ là 1 loại động vật mà thôi, được tạo ra bởi công nghệ gen tiên tiến nhất, những ám kỹ tối thượng vào lúc đó nên tuy vô lý nhưng nó thực sự bất tử.

Và lý do cho sự tồn tại của nó là con người hồi đó hay nói đúng hơn là đám 10 gen muốn tạo ra 1 con quái vật để áp chế pokemon, nên nếu nó thấy pokemon là sẽ lao tới giết ngay.

Tên nó là Kraken, 1 trong những con có khả năng tranh được thần vị nhất nếu trong tương lai xảy ra thần chiến, cận thần mạnh nhất từng tồn tại, con quái vật nhân tạo mạnh nhất trong lịch sử của vũ trụ này.

Cây cầu này cũng được đầu tư xây dựng lên bằng khắc thạch thuần 100% nên Kraken không muốn lại gần nó, nhưng nếu có pokemon trên vùng biển này thì nó sẽ lao lại giết ngay mặc kệ có gặp phải hắc thạch hay không.

Nên cuối cùng thì cả nhóm tốt nhất vẫn là nên đi xe đạp, còn đám pokemon thì đành phải nhét trong poke ball chờ tới giờ ăn thì thả từng con ra ăn thì tốt hơn, mà may là mỗi người đều đã có 1 con xe đạp riêng từ hồi còn ở Celadon city.

Whitney thì đương nhiên cô ấy cũng có 1 cái của riêng bản thân nhưng nhìn sơ qua thì Riley cũng không biết là bao nhiêu tiền đã đổ vào con xe đạp này nữa? Đôi khi người có tiền thường có những thú vị rất lạ đời.

May mắn cho những người chọn cách đạp xe đạp là trên cầu vẫn có những khách sạn, 1 số khu vực được xây dựng lên và xây kiểu 100 cây 1 khu nên cũng khá tiện.

Ngoài ra còn có 1 số chặng dừng chân dọc đường để tiếp tế thêm các dạng nguyên liệu như cơm cho 2 cái cẳng, cũng như xăng nữa nên cũng không phải quá lo ngại về mấy vấn đề như này.

Nhưng tốt nhất là vẫn phải nên chuẩn bị từ trước thì hơn, dù sao không ai biết trước được điều gì khi đặt chân lên Route 17 cả, nên Brock và Serena đã đi mua đủ lương thực cho 1 năm sắp tới.

Còn Whitney thì đã từ bỏ công việc gia chánh từ lâu, tầm 1 tháng trước thì cô ấy có nấu 1 nồi cháo hắc ám, Serena trợ giúp làm nồi thứ 2 nhưng vẫn thành cháo hắc ám.

Serena lúc đó thậm chí phải nói là không cpnf tin vào mắt của mình được nữa, giống nhau về cách làm, công thức, nguyên liệu, cùng 1 nhiệt độ, cùng 1 cái nồi.

Nhưng khi cả 2 lấy thành quả ra thì nồi Whitney toàn màu đen, thậm chí có con gì đó đang bơi trong đó nữa, có phải là thánh su kem đã nhập vào Whitney không?

Để tránh việc ngộ độc thực phẩm, cũng như ngỏm củ tỏi hết cả nhóm thì tốt nhất là không cho Whitney vào bếp nữa, dù sao nếu muốn nấu thì ít ra vẫn còn Riley.

Đương nhiên với cái hệ thống bài tiết do được Aura cường hóa Riley nếu chỉ ăn 1 nồi thôi thì vẫn không chết được nhưng chỉ bất tỉnh tầm 2-3 giờ và gần lượn vào thế giới kép thôi.

Sau khi chuẩn bị mọi thứ đầy đủ xong thì mọi người cũng bắt đầu hành trình dài tổng cộng 9 tháng trên cây cầu dài nhất thế giới này, không biết là sẽ có những chuyện gì đang đón chờ họ trong khoản thời gian sắp tới đây.

Ngoài ra thì vì đây là 1 trong những khu nguy hiểm nhất thế giới nên đương nhiên cũng cực kỳ ít trainer vì sang tới bờ bên kia mà chọn đi đường này, hầu hết họ đều đi trở về Vermilion city rồi chạy thẳng qua Saffron city như dự tính.

Những người đi qua đây chủ yếu là những dân đi du lịch mạo hiểm hoặc là những người có rất nhiều tiền để đi tour xe bus mà thôi, nói chung vẫn là dân du lịch với nhau cả.

Điểm này dễ nhận ra ở chỗ là chẳng có con ô tô nào đi đường này cả, chỉ toàn dân du lịch đi xe đạp để tận hưởng bầu không khí của chuyển đi, còn tàu biển như đã nói trước đó rồi.

Đa Vỹ Giỡn đã liên hợp với các cướp biển huyền thoại trong vùng biển này, thậm chí nghe nói là hắn đã liên hệ với Siren Queen, nữ hoàng của tộc người cá, họ chính là hậu duệ của Atlantics, 1 thành phố hùng mạnh từng tồn tại vào thời đại thượng nhân.

Atlantics từng là 1 trong những đế chế khá là mạnh mẽ tại thời đại thượng nhân vì họ cũng ra được kha khá anh hùng, nhưng từ sau vụ kia xảy đến và cả 1 đế chế bị chìm xuống sâu dưới đáy biển thì họ cũng bắt đầu mục nát dần và đã chọn cách liên kết với Đa Vỹ Giỡn.

Sau đó dựa vào vật phẩm Anchor of The Seven Seas để điều khiển Kraken, thông qua đó mà có thể điều khiển được vùng biển nơi đây, còn về vị trí của Anchor of The Seven Seas thì nó đang ở trên tàu The Flying Weedman của Đa Vỹ Giỡn.

Thứ duy nhất có thể ngăn cản chúng lúc này là vật phẩm The Last Canon trên tàu The Deep Dark Pearl, đây cũng là lý do mà 4 người đó cần phải có Choke Spaghetti.

Vì hắn chính là thuyền trưởng của nó và đi kèm với chiếc la bàn luôn chỉ tới hướng của The Deep Dark Pearl, chỉ có hắn mới có thể dẫn họ tới nơi lấy được The Last Canon.

Còn về việc, vì sao mà mọi người biết được cốt truyện của vụ này thì Dẽo sau khi nhận được nhiệm vụ này và trước khi cùng Vỹ, Tơ, Ọc lên đường.

Lão ta đã xuất bản nguyên 1 quyển sách nói về những chuyện này thông qua lời tiên tri của phù thủy, người đã giao phó cho họ nhiệm vụ này, cũng như bán bản quyền cho công ty làm game để kiếm thêm thu thập rồi.

Nói chung là chơi rất bẩn, Riley cũng không tin là người mang sứ mệnh lớn lao đến như vậy lại có thể bẩn bựa đến mức này, còn về chuyện Đa Vỹ Giỡn khống chế Kraken thì đây là câu chuyện cười thú vị nhất mà cậu từng nghe, nếu 1 sinh vật đã vượt qua hệ thống có thể dễ dàng bị khống chế đến vậy thì vị vua đầu tiên kia cũng chẳng cần tạo ra các luật lệ mới để cân bằng lại cán cân sức mạnh của 2 chủng.

Đang đi giữa đường thì họ bị 1 nhóm dân anh chị chặn lại, họ nói đang tổ chức cuộc đua nên không cho mọi người lưu thông qua chốt này, những nhóm khác thấy vậy thì cũng rất bất mãn, họ bắt đầu rút điện thoại ra để gọi cảnh sát tới dẹp nhóm này 1 cách nhanh chóng.

Nhưng lúc này thì thời tiết có vẻ như không còn được đẹp cho lắm, bây giờ cũng đã hơn 4 giờ chiều rồi, cả nhóm vẫn còn 20 km nữa mới tới được khu nghỉ đầu tiên.

Thế là Riley dùng Aura cố tình làm ngã đám dân anh chị xuống, trời cũng bắt dầu có dấu hiệu muốn đổ mưa rồi nên khi thấy vậy thì mọi người bắt đầu đổ xô đạp về phía khu đầu tiên.

Vì tốc độ của Serena và Misty khá chậm nên mọi người chia cặp để tăng tốc nhanh hơn, Ash sẽ kéo Serena, Brock sẽ kéo Misty còn Riley thì kéo Whitney.

(Nếu ai thắc mắc thì ở Việt Nam cũng hay chơi trò này lắm:v thằng đi xe đạp níu vào vai thằng xe máy để nó phóng, đưa cả 2 thằng lên dốc.)

Trời thì sắp mưa, người thì quá đông nên Riley tăng tốc, phóng về phía trước để có thể kịp lấy phòng cho tất cả mọi người, dù sao trời mưa như thế này thì cũng chẳng ai muốn cắm trại khi đang mưa to cả.

Sau 2 phút thì cuối cùng Riley và Whitney đã tới nơi, khi vừa xuống thì cô ấy đã lập tức chạy vào phòng vệ sinh để nôn ra hết, điều này khiến cậu rất bất ngờ đấy.

Tuy tốc độ cũng không phải là nhanh, chỉ tầm 600 km/h nhưng chủ yếu là nó không được êm như lúc pokemon chở Whitney bay trên không nên mới bị như vậy, mà Riley còn tưởng là cô ấy có tiếp xúc với võ từ trước rồi chứ? Tại sao lại nôn mửa chỉ vì chừng này được?

Sau đó thì Riley cũng tìm được cái khách sạn tốt nhất khu rồi đặt sẵn hết 6 phòng cho mọi người, lúc cậu ra thì Whitney đang nằm trên băng ghế để xe bắt đầu thở dốc.

Chủ yếu là đường quá xóc, nếu Whitney thực sự chưa tiếp xúc qua võ thì bị choáng đầu là chuyện bình thường mà thôi, Riley cũng mua cho cô ấy 2 chai nước rồi bắt đầu đổ từ từ cho cô ấy uống.

Sau tầm 40 phút thì Ash và Serena cũng đã tới nơi, sau đó 5 phút thì cặp còn lại cũng đã tới bến, tình trạng của Serena bên đó thì cũng chẳng khá khẩm hơn Whitney là bao, vì đã đến đủ nên tốt nhất vẫn là đưa cả 2 lên phòng để ngủ, lấy lại sức.

Trời lúc này cũng bắt đầu đổ mưa, sương mù cũng bắt đầu hiện lên, trong màn sương đó phản chiếu bóng của hàng trăm con thuyền ma đang di chuyển.

Mục tiêu của chúng là bóng của 1 chiếc thuyền khác chỉ với 5 thủy thủ đoàn đang lôi dụng cụ ra bắt đầu chơi nhạc, kể cả người gần bánh lái nhất cũng thả tay, bắt đầu chơi nhạc.

Ngay lúc này thì có tiếng gì đó vang vọng lên từ sâu dưới đáy biển làm Riley bắt đầu nổi hết cả da gà lên, cái bóng của 5 người đó thì vẫn rất thản nhiên và tiếp tục chơi nhạc rồi từ từ biến mất trong màn sương mờ ảo của vùng biển đầy thứ bí ẩn này.