Pokemon Dị Điểm

Chương 221




Sau khi giải quyết ổn thỏa xong mọi thứ trong vụ việc công ty đông ấn lần này cũng như đưa tất cả mọi người rời đi thì Rice cũng tự mở cổng để mang các thành viên thuộc nhà Tyh trở về làng nhưng trước đó vẫn không quên mở cổng giúp Riley rời đi khỏi đây.

Dù sao thì Riley cũng có chuẩn bị sẵn kế hoạch để chuồn khỏi đây rồi, nếu hiện tại mà cậu thoát khỏi khu vực này thông qua thuyền thì kiểu gì cũng bị cả thế giới nhìn chằm chằm vào nên trước đó cậu đã để lại 1 vài con thuyền trên 1 đảo có người gần đây rồi.

Chỉ cần Rice mở cổng để mọi người đi qua là không để lại bất cứ dấu vết gì cả, dù sao đây cũng không phải là cổng không gian bình thường mà là trận pháp không gian được chính Rice•Pao dựng lên còn nếu đi từ cái đảo này ra thì kiểu gì chẳng bị mấy cha báo chí tóm lại.

Mọi việc sau này thì Riley ném cho Stuq lo liệu hết, dù sao bây giờ tất cả mọi yếu tố đã đủ hết rồi, nơi này không còn cần tới sự có mặt cũng như hiện diện của cậu cũng và hơn cả là cậu tin rằng lão ta sẽ làm tốt hơn cậu gấp hàng trăm lần trong việc xử lý mấy vụ như thế này nên mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi.

Stuq bây giờ chỉ cần cầm 50 tên cao tầng đã được Alakazam tẩy não này ra để chém gió các thứ là được rồi, dù sao thì lão ta chém cái gì thì đám này cũng sẽ diễn cùng tốt nhất có thể, miễn là lão ta chém hợp lý 1 chút so với kịch bản ban đầu là được rồi.

Bây giờ chỉ cần đợi đống cổ phiếu kia về xong mở đại hội đồng cổ đông thôi, đây là trường hợp tốt nhất rồi vì Stuq đã đi tuyên truyền mấy ngày qua vì cuộc họp này trên danh nghĩa là chấn chỉnh lại công ty đông ấn với tư cách là đại cổ đông trong tương lai, dù bây giờ tuyên truyền phải sửa lại đề mục nhưng rõ ràng là nội dung vẫn là như ban đầu mà thôi.

Đương nhiên vẫn có 1 cách nhanh hơn đó là cho 50 tên này ký hợp đồng chuyển nhượng toàn bộ nhưng thế thì sẽ bị đồn là thương vụ ép mua ép bán, việc này sẽ dẫn đến những tin đồn đoán không tốt về thương hội Liu và từ đó các thế lực khác lại có thêm cơ hội để kiếm cớ ném đá dìm chết y hệt như công ty đông ấn.

Nghĩ đi, tự nhiên đang trong tình thế chờ cổ phiếu về để thông qua đại hội đồng cổ đông nhằm từ đó lấy được quyền kiểm soát của cả cái công ty đông ấn này mà hiện tại lại được tin nhận được quyền sở hữu thông qua phương diện mua bán từ cuộc đàm phán mật của 2 bên?

50 tên này đương nhiên là chết chắc rồi vì đơn giản chúng là những kẻ cuối cùng của công ty đông ấn, lũ điên đã dám dùng pháo năng lượng bắn trực tiếp, phải nhớ là tới lúc lên đảo thì Riley mới dùng cái màng che thông tin nên đương nhiên vụ này cũng đã được giới truyền thông rao đầy trên các trang mạng và tờ báo khác nhau.

50 tên này không chỉ sẽ bị dân mạng chửi cho thối đầu mà còn sẽ bị luật pháp cho đi bóc lịch cả đời hoặc là xử bắn ngay trên pháp trường vì sử dụng vũ khí cấm có độ hủy diệt lớn và nhất là kho chưa thông qua bất cứ bên nào khác mà đã mang ra sử dụng.

Tự nhiên chắc chắn là chết rồi thì bán công ty lấy tiền làm gì nữa cơ chứ? Làm hòm cho mình à? Nghe thôi đã thấy não tàn rồi, cũng vì thế nên tốt nhất là như kế hoạch ban đầu đi, Stuq đã làm sẵn thiệp các thứ rồi, chỉ đợi cổ về là gửi đi rồi tầm 1 tuần sau họp là đẹp.

Trở lại với diễn biến chính thì nhóm của Riley đã thành công tụ tập lại hòn đảo mà họ đã đánh dấu từ trước thông qua trận pháp dịch chuyển mà Rice đã mở ra, ở tại hòn đảo này thì bọn họ đã để lại đây 5 chiếc thuyền trong đó có chiếc The Deep Dark Pearl.

Dù sao thì Choke cũng quyết định là không muốn có 1 cuộc sống yên bình như các cướp biển đã từng bỏ tất cả mọi thứ để đi tìm cơ hội thứ 2 trong cuộc đời kia nữa, ông ta đã ngẫm nghĩ về với nói của thẩm phán rất nhiều và cũng tự mình rút ra được kết luận là bản thân ông ta mong muốn sự tự do đơn thuần, không bị trói buộc bởi bất cứ thứ gì trên đời.

Bartossa thì đương nhiên là đã nằm trong đống 200 ngàn cướp biển đó rồi, khi lão ta nghe về việc mình sẽ trở thành 1 trong 13 đội trưởng đầu tiên của chi nhánh vùng biển ma quỷ trực thuộc thương hội Liu thì đương nhiên cũng hí hửng hết cả lên rồi quyết định rời đi.

12 người còn lại là 7 tên thuyền trưởng, thẩm pháp tức bố của Choke, dù sao thì ông ta cũng già rồi, tính cách có vẻ rất giống với Choke nhưng ông ta đã sống vì mình đủ lâu rồi, hàng trăm năm sự tự do đã cũng lúc nên đến hồi kết của nó và đã tới khoảnh khắc ông ta nên theo đổi sự yên bình vào những lúc cuối đời như thế này.

Bây giờ thì thứ mà ông ta cần là những người xung quanh, đấy cũng là lý do mà ông ta trở thành thẩm pháp, theo lời ông ta thì Choke tầm 100 năm nữa sẽ hối hận mà thôi, có điều từ bây giờ đến lúc đó vẫn còn rất dài nên không cần phải quá hối hả làm gì cả.

Mà nhắc sơ qua thì Choke hiện tại tầm 40 tuổi, nếu tính thêm số năm ở dưới thế giới kép nữa thì tầm tổng là tầm 120 tuổi, vì vậy bố của Choke tầm hơn 400 tuổi đổ lên là ít.

Mà nhìn sơ qua thì ông ta lại mang hình dáng chẳng khác gì Choke vào lúc này cả, thậm chí phải nói là trẻ hơn nữa, nghe đâu thì ông ta đã thông qua nghi thức đổi máu của đám người cá.

Đây là 1 nghi thức cấm, chỉ có nữ hoàng người cá mới được làm mà thôi, nên nữ hoàng người cá từ thời Atlantis chìm đến giờ vẫn chỉ là 1 cá thể duy nhất mà thôi.

Mẹ của Choke năm đó được chọn là vật tế sống cho bà ta vì bà ta tin là máu của những cô gái trẻ và đẹp trong tộc sẽ làm bà ta trở nên xinh đẹp hơn cũng như níu giữ được nhan sắc này tồn tại mãi mãi.

Kết cục là tuy bố của Choke can thiệp vào được nhưng nghi thức đã quá 1 nửa, ông ta không thể đảo lại ní được, kết quả thì tình huống cẩu huyết đã xảy ra.

Ông ta đã bị tráo cái cốc bởi chính vợ mình, đáng lý ra thì ông ta mới là người phải chết thay vào lúc đó để truyền số sinh mệnh còn lại cho người vợ nhưng đến cuối cùng thì vợ của ông ta mới là người phải đi thay.

Còn ông ta thì nhận được sức sống của người cá và có thể sống tới tận hơn 500 tuổi, tính ra thì hàng trăm năm tự do trên biển là quá đủ với ông ta rồi.

Đây cũng là lý do mà Choke và bố của mình rất ít khi gặp nhau, dù Choke cũng biết bố của mình vĩ đại đến mức nào nhưng giữa cả 2 vẫn có 1 số chuyện rất khó nói.

4 người còn lại thì đương nhiên là Ọc, Dẽo, Vỹ và Tơ, dù sao thì kiếp sống trong vòng lặp vô tận của họ cũng đã sắp đến lúc kết thúc rồi, đã đến lúc nên tìm 1 công việc.

Dù sao họ cũng sẽ không còn bất tử nữa, mà trong lúc đó cũng cần tiền để kiếm cái ăn, cái mặt, gái gú ahem, nên quyết định là gia nhập vào thương hội Liu.

Tuy cả nhóm để lại tận 5 chiếc nhưng họ chỉ dùng 1 chiếc mà thôi, chủ yếu là để đám truyền thông không nghi ngờ về việc tự nhiên trận chiến cách đây 100 km vừa kết thúc thì có con thuyền rời đi.

Đúng vậy, trên thế giới luôn có những người bắt bẻ mọi thứ dù chỉ là 1 chi tiết cực kỳ nhỏ, nếu trong cảng không có thuyền thì chỉ làm chúng thêm nghi ngờ mà thôi.

Tiếp đến là hành trình mấy ngày trên biển để trở về hòn đảo trung tâm, dọc đường thì Riley cũng giới thiệu sơ bộ về con Weedle này với mọi người.

Dù sao thì đây cũng là những người mà Riley tin tưởng nhất còn Choke thì không hứng thú gì với thế giới của các trainer nên cũng không hiểu được tầm quan trọng.

Trong mắt Choke thì đây chỉ là 1 con sâu rất lạ, chưa từng thấy qua bao giờ, dù sao thì vùng biển ma quỷ là nơi mà hàng tỷ năm rồi chưa có pokemon đi ngang qua.

Kể cả đám công ty đông ấn cũng không dám thả pokemon ra là đủ hiểu rồi, nhất là từ khi Kraken xuất hiện tại đây và trở thành 1 trong những cận vệ của Giratina.

Trong nhóm, ngoại trừ Whitney ra thì không ai biết con Weedle này như thế nào, đúng hơn là họ biết nó rất đặc biệt nhưng không nghĩ là nó đặc biệt đến vậy.

Đến 1 breeder bẩm sinh, 1 cựu gymleader như Brock cũng chưa bao giờ nghe về việc pokemon có vương miện cơ mà, sau khi giải thích các thứ xong, phải mất 1 khoảng thời gian thì mọi người mới quen dần với sự tồn tại của 1 cá thể siêu việt như thế này.

Còn về Weedle thì hiện tại nó chơi khá thân với con bạch tuộc, có vẻ như 2 cá thể này đều độc nhất như nhau là thứ nhất còn thứ 2 là vì tính 2 con này khá hợp nhau, mà phải nhắc cho mọi người nhớ chứ con bạch tuộc này mang trong người 3 loại gen của lệnh bài tương ứng với Azi Dahaka, Avalon và Evergreen.

Ngoài đó ra thì còn có 16 loại gen của cận thần, trong đó phải tầm 8 loại đến từ đám cấp vương, 6-7 loại đến từ đám cận vệ của thần, đây là 1 cá thể quá mạnh như con Weedle này vậy.

Tiếc là con bạch tuộc này lại bị hủy căn cơ từ quá sớm, tới lúc mà được Cthulhu cứu ra thì tới thần gần tối cao nhất như Giratina cũng chẳng cứu lại được.

Nếu mà năm xưa Kraken không cả tin đám 10 gen mà đi cầu cứu các vị thần ngay từ đầu thì chỉ cần cho con bạch tuộc này phát triển tầm 100 năm là thành thần rồi.

Weedle dưới sự thuyết phục của con bạch tuộc thì cũng bắt đầu đắm chìm trong thế giới game nhưng vì bản thân nó cũng có trong mình chúc phúc may mắn từ Prosperus nên...

Không nên nói về việc này thì hơn, phải biết là con bạch tuộc đã bỏ tầm vài chục triệu pokewazt vào các tựa game gacha để trở thành nhà sưu tập, 1 con cá voi hạng nặng.

Trong khi đó thì Weedle chẳng bỏ cái mợ gì cả, 1 roll x10 ra 6-7 cái cầu vồng đều đều như vậy thì nạp để làm cái quái gì nữa? Quả đúng là kẻ được Prosperus phù hộ có khác.

Sau vài ngày thì cuối cùng mọi người cũng đã tới được hòn đảo trung tâm tại chỗ con thuyền bị đắm kia, nơi này hiện tại như là 1 di tích thắng cảnh vậy, du khách à không, đám báo chí kéo tới lũ lượt, thậm chí các thế lực vẫn chưa rời đi với cái cớ thẩm tra cái mợ gì đó.

Nói đúng hơn là cố tình để quân lại để lấy lợi thế chiếm đóng lâu dài thì đúng hơn, dù sao thì Riley cũng không cần nơi này nhưng các thế lực khác thì chưa chắc.

Con thuyền bị đắm thì cũng có rất nhiều vết tích là đã bị tấn công vào nhưng đây là vật phẩm nhiệm vụ do Giratina tạo ra từ thần lực, thứ mà không thể bị phá hủy được.

May mà Riley đã trang trí, sửa sang lại chiếc The Deep Dark Pearl nên nó nhìn cũng chẳng khác gì chiếc thuyền bình thường trong vô vàn chiếc thuyền khác đang đậu ở hòn đảo trung tâm này là mấy.

Đương nhiên là buồm và cờ cũng được đổi qua màu trắng để không đám kia không nhận ra đây là 1 chiếc thuyền cướp biển, khi Riley và mọi người cập bến thành công thì cũng chẳng mấy ai để ý lắm, tất cả đều đang chú tâm vào việc mà bản thân cần làm, lý do thì cũng rất đơn giản.

Thứ nhất, đây là 1 hòn đảo mới hoàn toàn, chưa xuất hiện trên bản đồ nên nó chưa thuộc quyền sở hữu của ai cả, tức là chúng có thể xây dựng căn cứ quân sự lên nếu nó là của mình, dù sao thì tới hiện tại vẫn chưa có thế lực nào xây dựng 1 cái được được ở đây cả.

Mà hiện tại cả thế giới đều đang nhìn chằm chằm vào vùng biển này, nếu xảy ra chiến tranh biển đảo để dành hòn đảo này thì sẽ vỡ mỏm ngay.

Thứ 2, vì nó không thuộc về ai cả nên ký giả không phải xin phép để lên đây, trên thế giới cũng có rất nhiều người thích cảm giác máu me nên cũng tới đây lấy cảm hứng.

Việc này đã dẫn tới các thương đội cũng tụ tập ở đây để ăn 1 phần miếng bánh ngọt này, đương nhiên là có cả thương đội thuộc thương hội Liu, đây cũng là con bài mà Riley chuẩn bị sẵn ở đây để có thể dễ dàng lên đảo, nhóm kia trước khi đi cũng đã thống nhất rồi nên mọi chuyện sẽ ổn.

Nói chung thì mọi chuyện đã được chuẩn bị khá đầy đủ rồi, hiện tại Riley chỉ cần chờ nhóm bên kia trở về nữa là ổn thôi, kết cục thì tầm 1 ngày sau, nhóm còn lại cũng đã lên đảo và dưới sự dẫn dắt của thương hội Liu thì cả 2 nhóm đã tụ tập lại với nhau.

Dẹp câu chuyện mà nhóm bên kia đã trải qua qua 1 bên, thứ quan trọng nhất hiện tại là chiếc chìa khóa để mở ra chiếc hộp chứa trái tim của Đa Vỹ Giỡn và hơn cả là bọn họ đã thành công mang về thật.

Tóm tắt câu chuyện thì nhóm bên kia phải gọi là suýt chết mấy lần, may mà có người xương như Tơ và gen người cá của bố Choke nên mới trở về được.

Bây giờ là khoảng khắc quan trọng nhất, mọi người bắt đầu tụ tập lại và mở chiếc hộp ra, kết quả là không có gì trong đó cả, việc này ngay lập tức đã khiến tất cả mọi người đang có mặt tại căn phòng này rơi vào hoảng loạn vì đơn giản là họ không nhận ra chiếc hộp đã bị đánh tráo vào lúc nào cả.

Có thể nói đây là 1 cú lừa nhất lịch sử, công sức của nhóm bên kia từ đầu đến cuối giờ đây hoàn toàn bị đổ xuống sông, xuống biển hết, nhưng Riley sau 1 hồi kiểm tra thì cậu 1 lần nữa khẳng định là nó đã từng tồn tại thật, cậu cảm nhận được khí tức mà trái tim để lại.

Có điều Riley không biết là nó đi đâu vì khí tứcvcủa trái tim tự dưng biến mất trong cái hộp, đúng hơn là cậu cảm nhận được sóng của nó đang nhạt dần.

Nó không dẫn đi đâu cả mà như kiểu nhạt dần đi trong cái hộp vậy thôi, khi Riley dùng Aura để cưỡng ép tác dụng với ngọn sóng thì cậu đã biết được lý do.

Đa Vỹ Giỡn đã tự tay cắt đứt con đường thành bậc thầy của chính mình tức hắn đã bị thọt lại trở thành 1 linh hồn cấp cận bậc thầy đơn thuần, thậm chí có thể nói làbcòn yếu hơn mức bình thường nữa, việc này này của hắn là có chủ đích và hắn làm vậy là để trái tim này biến mất.

Nhưng làm vậy thì hắn đã mất cơ hội để tiến lên 1 bước nữa rồi, Riley không biết Đa Vỹ Giỡn định làm gì nhưng đây là hồi kết cho hắn, chắc hẳn Đa Vỹ Giỡn đã nhận được tin của nữ hoàng người cá về trận đại bại kia nên hắn đã quyết định làm liều để thoát khỏi sự ràng buộc.

Tiếc cho Đa Vỹ Giỡn là đáng lý hắn nên làm từ ngay lúc mà hắn mới nhận được tin, hiện tại sóng từ trái tim vẫn còn, tuy rất yếu nhưng vẫn còn và như đã nói, mọi thứ đều được cấu tạo từ năng lượng của thế giới, kể cả trái tim của Đa Vỹ Giỡn cũng như vậy.

Aura chính là thứ có thể tác động lên năng lượng này dưới dạng sóng, hiện tại sóng của trái tim vẫn còn nên Riley có thể bóp nát nó và chính thức kết thúc cái sinh mạng nhỏ nhoi của Đa Vỹ Giỡn cũng như tặng cho hắn ta vé 1 chiều trở về lại thế giới phản vật chất.

Ngay sau khi Riley bóp nát toàn bộ sóng của trái tim thì đầu bên kia, Đa Vỹ Giỡn đang trong tình trạng hấp hối đột nhiên cảm thấy hắn mới mất cái gì đó, nhưng rõ ràng là trái tim đã tan biến rồi cơ mà, Đa Vỹ Giỡn chết trên giường với câu hỏi đó lảng vảng trong đầu của mình.