Pokemon Dị Điểm

Chương 386




"Thời gian cũng sắp cạn rồi, vậy ý kiến của nhóc về chủ đề này là sao?"

"Hừm, *đồng thanh* có ngu mới bỏ đi cơ hội này."

"Đúng vậy, chỉ có mấy tên ngu mới để vụt mất cơ hội này mà thôi, nhưng trước khi kết thúc mọi chuyện thì 2 nhóc phải đảm bảo cho ta 1 điều rằng là phải tận tâm phục vụ hội để trả hết nợ cho ta, đương nhiên với 1 kẻ đã chết như ta thì không thể làm gì được 2 nhóc.

Nhưng điều này không có nghĩa là những kẻ khác sẽ không làm được, nếu 2 nhóc tự tin thì có thể thử đấu với tên Riley kia, so với Hassan thì hắn còn là 1 con quái vật kinh khủng hơn gấp nhiều lần, sân đấu mà nó nhắm tới không phải là thứ mà 2 nhóc có thể chạm tới được, tầm nhìn của nó không phải là thứ mà 2 nhóc có thể đạt tới.

Tuy hơi thiên về đe dọa những đây là 1 lời cảnh tỉnh, nhận lợi ích từ hội cũng có nghĩa là có nghĩa vụ phải phục vụ cho hội, Shay may mắn được sinh ra vào thời đại hỗn loạn, ta không có cơ hội để ghé thăm ông ta nhưng với Riley thì dù có loạn đến mấy 2 nhóc vẫn phải chết.

Đừng bao giờ nghi ngờ, thứ mà ta thấy được thông qua ký ức của nó không phải là thứ mà cả 2 có thể đối mặt, thậm chí các anh hùng năm xưa cũng tương tự như vậy, những toan tính của nó đã sớm vượt qua khả năng thao tác của chúng ta rồi, hội Brotherhood chẳng qua cũng chỉ là 1 thế lực nó nuôi trong lúc nhàm chán.

Chính vì thế nên đừng bao giờ để nó thất vọng, tuy nó không dẹp nhưng chắc chắn nó sẽ không để ý tới chúng ta nữa, muốn phát triển lâu dài thì phải bám vào nó mà đi, tất cả là vì ai cũng muốn đi ra 1 vũ trường lớn hơn cả, ta không thể đi ra được bước đó nhưng vẫn có thể ký thác vào thế hệ sau.

Và quan trọng nhất là nhớ về mục đích ban đầu của bản thân chúng ta, thứ chúng ta nhắm tới là sự tự do, con đường mà chúng ta đi phải gắn liền với nó, giờ thì cầm con dao này lên rồi đâm ta đi, đó chính là cách để 2 nhóc có thể chạm tới được phần thưởng cuối cùng."

"Vậy ông còn di nguyện nào khác nữa không?"

"Hừm, mọi chuyện đã sớm được hoàn thành rồi, hầu hết là do ta làm trong những năm tháng cuối đời, phần còn lại, thứ ta không thể làm đã được giao phó lại cho kẻ có thể làm được nên nói thật là chẳng còn bất cứ hối tiếc nào nữa cả, hơn cả ta cũng đã sớm chết rồi.

Thứ mà 2 nhóc đang thấy đến cuối cùng cũng chỉ là 1 phần ý thức được hình thành theo góc nhìn của Riley mà thôi, cũng có thể nói rằng ta cho 2 nhóc cơ hội này cũng là vì tên kia thiết lập ta như vậy, nói chung nó mở tầng thử thách này là có mục đích cả nên có thể hiểu nó ưu ái Red Falcon đến nhường nào.

Nhưng thực sự nếu có lời cuối cùng để nói thì ta vẫn biết bản gốc sẽ nói gì, 'giấc mơ là thứ không bao giờ có hồi kết', đó cũng chính là lời cuối cùng mà Achilles, thầy của 'bọn ta' thốt ra, thời gian cũng sắp hết rồi, làm nhanh lên nếu 2 nhóc muốn nhận được thứ sức mạnh mà bản thân truy cầu."

Ở 2 địa điểm khác nhau, chung 1 khung cảnh, cả Tiểu Long cùng Sinu đều rút con dao trên tay ra và đâm thẳng về phía Conner, không gian xung quanh cũng dần tan biến hoàn toàn và thứ còn lại duy nhất chỉ là 1 hàng chữ "chúc mừng bạn đã thành công vượt qua tầng bối cảnh".

"Giấc mơ chưa bao giờ có hồi kết, khởi đầu với những kẻ yếu đầu tiên là 2 bầy đàn nọ ước mơ về 2 chữ 'tự do' bắt đầu' được kế thừa đi khắp mọi chủng tộc, tại mọi điểm thời gian, những nô lệ ở quặng mỏ hát lên khúc ca về sự tự do, những tên tử tù bị giam trong ngục tối thì thẩm những lời sám hối về cuộc đời.

Những con bọ cố gắng thoát khỏi bóng tối để hướng về phía ánh sáng, những cá thể cố gắng vùng vẫy trong cái bể cát lún tên giai cấp, v.v 'lồng giam' không chỉ tồn tại ở mặt vật lý đơn thuần mà còn là 1 hiệu ứng tâm lý, mạnh mẽ như Cthulhu, Wolf cũng bị chiếc lồng giam mang tên quá khứ buộc chặt lấy.

Thông minh như Arceus cũng phải dựng lên bố cục dài hàng chục tỷ năm để tìm ra 1 con đường sống, dũng cảm như Herakles cũng bị những kẻ cầm quyền thối nát mang lên mình chiếc gồng xích buộc chặt anh với chúng, dù có cố gắng vùng vẫy đến bao nhiêu thì 1 cá thể vẫn là quá nhỏ bé để thực sự có thể đạt tới thứ được gọi là tự do theo góc nhìn của chính nó.

Chính vì vậy nên giấc mơ về sự tự do đó vẫn tồn tại và tiếp tục được kế thừa bởi những kẻ tới sau, hàng trăm năm cố gắng của hội Brotherhood được Conner giải quyết, ước nguyện của 2 bầy đàn kia cũng đã được Mew đại nhân hồi đáp và xa hơn nữa, giấc mơ thành thần cũng đã sắp thành hiện thật.

Không có gì có thể tồn tại mãi mãi ngoại trừ giấc mơ, ý chí, sự cố gắng của các thế hệ đi trước sẽ mãi mãi được kế thừa bởi những kẻ tới sau, đó mới chính là sức mạnh thật sự của giấc mơ, nguồn động lực không tưởng trèo lái hội sát thủ tồn tại qua 10 triệu năm lịch sử."

...

"Không thể nào, tên, tên đã hiện lên trên bảng xếp hạng rồi!"

"Sinu•Han cùng Tiểu Long, mau đi thông báo những người còn lại đi, nói cho bọn họ biết rằng Red Falcon chúng ta đã có người vượt qua được tầng bối cảnh, chúng ta còn hy vọng, nhanh để tin tức này truyền đi khắp nơi đi, thế hệ của chúng ta có hy vọng rồi."

"Có vẻ như chúng ta nổi danh rồi đấy."

"Danh tiếng đạt được trong hoàn cảnh như thế này thì cũng chỉ là phù du mà thôi, dù sao ngay từ đầu chúng ta đã không có cửa trước ông ta rồi, chênh lệch là quá lớn, hơn cả ông ta cũng đang ở trạng thái già gần chết và chấp chúng ta rất nhiều thứ nữa."

"Ít ra thì đây cũng có thể xem như là 1 cuộc trao đổi có đúng không? Ông ta giao phó lại cho chúng ta hội Brotherhood với 1 điều kiện hết sức lý tưởng rồi, chỉ cần không đi quá lệch hưởng thì tôi tin rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi, hơn cả đây cũng có thể xem là 1 cuộc đầu tư của vị kia."

"Chính vì thế nên nó mới càng áp lực, chúng ta quá nhỏ yếu, thậm chí bậc thầy duy nhất hiện tại cũng là cấp dưới của vị kia còn bản thân Staff of Hermes lại chính là 1 trong những vũ khí mà vị kia quyết định để lại cho hội, tôi thực sự không hiểu nổi tại sao vị kia lại chọn chúng ta."

"Đừng suy nghĩ quá nhiều, bởi vì nó chẳng giúp ích được gì trong trường hợp như thế này cả đâu, dù sao trên kia là đẳng cấp mà chúng ta của hiện tại không thể nào chạm tới được nên cứ sống cho hiện tại đi cái đã, hãy làm mọi cách để chứng minh giá trị của bản thân mới là thứ chúng ta nên chuyên tâm vào lúc này."

"Mà hình như người của bên cậu đang tụ tập lại rồi kìa."

"Không phải cô gái của cậu cũng đang lo sốt sắn hay sao?"

"*Cùng cười* Hahaha, có vẻ như chúng ta không phải là những kẻ cô đơn trên con đường sắp tới này, ít ra cho tới hiện tại là vậy, cũng vì điều đó nên bản thân tôi lại càng quý trọng hơn những khoảnh khắc này, khoảnh khắc mà tất cả mọi người vẫn còn ở đây để cùng nhau tươi cười."

Sinu nghe xong thì bắt đầu nhìn về phía Jake đang đi lại gần mình với 1 ánh mắt sâu xa, đúng vậy, đây là thứ mà anh ta cần phải bảo vệ, 1 Big Deal, 1 đại gia đình nên anh ta sẽ không để ai phải chết cả, chính vì thế sức mạnh là thứ cực kỳ cần thiết sau tất cả.

Hèn thì như thế nào? Chỉ cần nhận được sức mạnh để bảo vệ tất cả những thứ mà bản thân anh ta muốn bảo vệ đã là quá đủ rồi, hy sinh thì lại làm sao? Đây cũng không phải là lần đầu tiên mà Sinu quyết định hy sinh bản thân vì nơi mà anh ta gọi là gia đình, làm thêm 1 lần nữa có sao đâu? Chẳng qua lần này là biến mất thật mà thôi.

Sau đó thì cả 2 đã được đoàn tụ với những người mà bản thân muốn bảo vệ nhất, đây có thể nói là những khoảnh khắc tươi đẹp mà bọn họ luôn muốn bảo vệ, kéo giữ lấy, chỉ hy vọng là nó có thể tiếp tục tồn tại mãi mãi về sau, trường tồn với bản thân bọn họ.

Nhưng đáng tiếc rằng là hiện tại Mumei cũng đã tìm tới bọn họ rồi, đương nhiên ai ai cũng biết mục đích của cô ấy khi tới đây, dù sao trong căn phòng này hiện tại chỉ có duy nhất 2 cá thể xứng đáng được cô ấy tìm tới và đương nhiên Sinu cùng Tiểu Long cũng nhanh chóng đi theo sau cô ấy.

Trong lúc cả 3 vừa đi thì thứ duy nhất còn đọng lại trong đầu của Sinu và Tiểu Long hiện tại là làm thế nào để đạt được sự chấp nhận của các anh hùng như lời khuyên của Conner, đương nhiên Mumei cũng biết điều này nên cô ấy cũng trực tiếp đưa ra 1 số lời khuyên.

"Có vẻ như 2 cậu đã được Conner kia tiết lộ 1 số thứ rồi nhỉ? Nhưng đừng làm quá lên vậy, ở cấp độ như 2 cậu thì phải gọi là anh hùng chọn các cậu chứ không phải là các cậu chọn anh hùng, cũng chính vì thế nên khi lên đó thì cố gắng chứng tỏ bản thân 1 chút rồi còn lại tùy thuộc vào duyên phận của từng người thôi."

"Vậy có phải quá may rủi rồi không?"

"Đó là hạn chế của tài năng rồi, nếu 2 cậu có tài năng cỡ như Hassan thì đương nhiên sẽ có quyền chọn nhưng không đủ tài năng thì sao mà lọt được vào mắt xanh của các anh hùng được? Dù sao họ cũng không muốn kẻ kế thừa của mình là 1 tên thất bại."

"Đây là chức năng của Staff of Hermes sao?"

"Đúng vậy, mảnh của Eden hên xui hơn nhiều vì cả 2 bên đều không được quyền chọn, may mắn thì lấy được gen tốt nhưng cũng chỉ dừng lại ở Jason, Achilles các kiểu, xui xẻo thì như Haytham, nhận được gen từ 1 anh hùng thậm chí còn không được lưu danh."

"Vậy đến cuối cùng thì Staff of Hermes vẫn là cách đảm bảo nhất nếu như tự tin vào chính tiềm lực của bản thân."

"Chính xác, hơn cả là tôi cũng biết 2 cậu đang nghĩ gì, đừng đặt nặng những lời của Conner quá nhiều, dù sao nó cũng là 1 thằng bé đơn thuần mà thôi, mắc kẹt vào mấy thứ như vậy thực sự chỉ càng làm cho đời sau của hội trở nên càng thảm hơn như Edward vậy."

"Vậy cô nghĩ sao về Conner trong tầng bí cảnh? Theo lời của ông ta nói thì đó cũng chỉ là 1 ý thức được tạo dựng dựa theo góc nhìn của Riley mà thôi, chưa hẳn đã là ông ta và cũng chẳng thể nào đại diện cho ông ta, vậy theo cô thì liệu bản gốc của Conner có thả cho 2 chúng tôi không?"

"Chắc chắn là không, Conner mà ta nhớ mạnh mẽ và máu tanh hơn nhiều, nhưng nếu sống 1 cuộc đời như 1 Brotherhood bình thường chứ không phải bị trách nhiệm đè nặng trên vai thì có thể nó sẽ phát triển theo thiên hướng đó và trở thành con người sáng lạn như vậy đấy.

Nhưng chung quy lại thì Conner không quá coi trọng mối liên kết giữa bản thân với hội đâu, tất cả đều được thành lập dựa trên cơ sở quan hệ với Achilles, thầy của thằng bé cả, tuy đúng là nó nợ hội rất nhiều và cũng mong muốn trả lại nhưng chắc chắn là sẽ không giao phó cho 2 cậu.

Biết vì sao không? Bởi vì nhận được sự ưu ái từ 1 huyền thoại sẽ đi kèm với trách nhiệm không tưởng từ người đó, 2 cậu quá yếu để có thể đảm nhận được, thậm chí tiềm năng cũng chẳng phải nổi trội trong dòng chính như Edward, Eizo các kiểu, nó chỉ dừng lại ở mức bình thường.

Có điều bởi vì đây chẳng qua chỉ là 1 'nghi thức' mang tính hình thức do Riley tạo ra để bổ sung thêm sức mạnh vào Red Falcon mà thôi nên chúng ta có thể bỏ qua mấy tiểu tiết đó, đối với cậu ta thì hội Brotherhood chứ như thể 1 món đồ chơi đơn thuần vậy.

Dù sao Riley cũng chỉ mới 10 tuổi theo tuổi vật lý, cậu ta vẫn giữ lại 1 số bản tính đúng với lứa tuổi đó và khi nhận được 1 món đồ chơi mới thì chuyện cậu ta chăm chút nó cũng là điều dễ hiểu mà thôi, có thể nói bản chất của hội Brotherhood hiện tại căn bản là vậy."

"Vậy còn cô thì sao Mumei? Cô có vai trò gì trong đó?"

"Chà, vai trò của tôi à? Nếu Gao•Tyh là 1 Aura Guardians được cử đến nhằm đảm bảo 'chiếc tàu hỏa đồ chơi' này vận hành theo như ý của Riley muốn thì tôi chính là phục vụ viên trên đó, kẻ được tồn tại dưới dạng 1 tiếp tân giúp đỡ những 'hành khách' trên chuyến tàu này."

"Hừm, 1 sự thật thật khắc nghiệt đấy."

"Vậy 2 cậu nghĩ sao về điều này?"

"Nếu trở thành 1 món đồ chơi có thể giúp tôi đạt được sức mạnh để bảo vệ thứ mà tôi muốn bảo vệ thì chẳng có lý nào mà thôi lại không làm cả, hơn cả có 1 đại thụ che trời như vậy chống lưng thì cũng đảm bảo rằng chúng tôi sẽ bớt bị các bên nhòm ngó hơn."

"Đúng vậy đấy, có thể nói so với các thời đại trước thì hiện tại hội sẽ vào giai đoạn an nhàn nhất khi cực kỳ ít kẻ dám đụng chạm tới ranh giới cuối cùng, đương nhiên điều đó cũng không có nghĩa là chúng ta được phép làm việc phô trương quá mức để lộ ra mọi thứ, bởi vì nó sẽ làm mất tính thú vị của chính chúng ta."

"Vậy chúng ta đang đi đâu vậy?"

"Hừm, cả 2 không nhận ra à? Đây chính là nơi mà các cậu muốn tới đấy, các vị anh hùng cũng nên đi ra đi là vừa."

"Quá yếu, hình như 2 lứa gần đây ngươi mang lên gặp bọn ta có vẻ càng ngày càng không được như mong đợi đấy Mumei."

"Ngài cứ nói quá, dù sao không phải ai cũng đạt tới được cấp độ tự nhận thức được không gian xung quanh ngay lần đầu tiên tới đây đâu, có đúng không các vị anh hùng?"

"Quả đúng là vậy thật nhưng mới còn là học viên mà đã tới được đây thì đương nhiên phải thuộc dạng tài năng hiếm gặp như thằng nhóc Hassan kia, lứa trước thì bọn ta còn có thể hiểu, dù sao hội cũng mới đi vào hoạt động lại nên đẩy ra 1 số phần thưởng nhằm kích thích tất cả là điều dễ hiểu.

Nhưng ít ra cũng phải có đủ nền tảng mới xứng đáng được chứ ở độ cao thậm chí còn chưa bắt đầu kỳ đầu tiên đã tới đây như thế này thì trong lịch sử chưa ai đạt tới được đâu, thậm chí Hassan cũng phải mất 3 kỳ mới đủ thành tích để tới đây đấy."

"Đó là chuyện đương nhiên, nhưng trường hợp của 2 đứa trẻ này có hơi đặc thù 1 chút, chúng là được Riley•Nora đích thân đề cử lên, mà nhân tiện nói với các vị ở trên này luôn là cậu ta hiện tại đã bắt đầu triển khai những bước đi kế tiếp của mình rồi, các vị có sống lại cũng chẳng thể làm gì được đâu."

"Ngươi đe dọa bọn ta đấy à?"

"Tôi nào dám, chẳng qua là các vị cũng nên hiểu tình hình hiện tại ở bên trên mà thôi, dù sao dị nhân hiện tại cũng đã bị buộc chặt chung vớ Aura Guardians rồi, bố cục cũng đã hoàn thành nên sự tồn tại của hội ngay sau đó đương nhiên cũng đã chẳng còn mấy quan trọng nữa."

"Đúng vậy, quan trọng nhất hiện tại vẫn là dị nhân cùng con người, dị nhân có con đường mà dị nhân phải đi còn con người đương nhiên cũng cần 1 đầu đường ra, ý của Riley là muốn lấy hội ra để làm điểm bảo đảm đó để thực hiện lời hứa với chúng ta và đương nhiên nó cũng muốn những lão già như chúng ta ra lực rồi."

"Hừm, nhảm nhí, nó coi chúng ta như món đồ chơi của nó thì đúng không? Thằng nhóc đó toan tính quá sâu, ai biết được tương lai nó định làm gì, hiện tại chẳng qua là nó đang muốn bòn rút từ những kẻ đã sớm chết như chúng ta mà thôi, 1 con quỷ hút máu không hơn không kém."

"Vậy ngoại trừ bám lấy nó thì ngươi nghĩ bên dưới còn đường thoát nào nữa à? Dị nhân không cẩn thận là bị chính những kẻ tự gọi bản thân là đồng loại diệt chủng đấy, ngươi quên mất rằng con cháu của ngươi cũng từng là nô lệ để bọn chúng giẫm đạp lúc nào cũng được à?"

"Ngươi thì biết cái gì? Dị nhân lấy gốc là con người, uống nước nhớ nguồn, ngươi quên đạo lý này rồi à? Nếu con người diệt chủng thì chúng ta cần quái gì đến dị nhân nữa? Không bằng để kế hoạch tự thất bại còn hơn là đi theo con đường không có tương lai như thế này."

Trong khi các anh hùng vẫn đang bàn tán, thậm chí là đấm nhau túi bụi vì chủ đề trên thì Mumei cũng chẳng quan tâm lắm, dù sao nghĩa vụ của cô ấy cũng đã chính thức chấm dứt rồi, làm tới mức này chẳng qua là vì Riley muốn vậy mà thôi, còn mấy vị ở đây suy nghĩ cái quái gì thì liên quan đến cô ấy cơ chứ?

"Ta đồng ý, cứ làm theo như cách mà thằng nhóc đó muốn đi."

"Ngươi điên rồi, ngươi quên sứ mệnh của chúng ta à?"

"Sứ mệnh? Bố cục kia đã kết thúc ngay sau khi Riley dành chiến thắng trên thánh địa Alpha rồi, nghĩa vụ với con người đã tận, chỉ có dị nhân mới thực sự là con cháu của chúng ta và ngươi nghĩ như thế nào khi con cháu của mình bị đám mà bản thân thương hại xuyên suốt 10 triệu năm nay bắt làm nô lệ?

Suy nghĩ đi, nghĩa vụ của chúng ta đã sớm chấm dứt rồi, khi còn sống chúng ta là những anh hùng có nghĩa vụ bảo vệ lấy kẻ yếu, khi nhận ra thì chúng ta có nghĩa vụ tạo ra 1 con đường cho đời sau và nó đã kết thúc trên thánh địa Alpha rồi, thứ duy nhất mà ta quan tâm hiện tại là con cháu của mình sẽ ra sao mà thôi.

Còn ngươi thì sao? Ngươi quan tâm đến những kẻ bắt giam đời sau của ngươi và biến chúng thành nô lệ xuyên suốt hàng triệu năm qua cũng như diệt chủng đến mức chỉ còn chưa tới 100 cá thể hơn cả chính con cháu ruột thịt, máu mủ của mình hay sao?"

"Ta đồng ý, nghĩa đã tận, chúng ta đã làm hết mọi việc cần làm, chúng ta hiện tại không còn là những 'anh hùng của quá khứ' nữa mà là những kẻ đã chết tiếp tục tồn tại để cầu chúc cho đời sau của mình."

"Ta cũng đồng ý."

"Ta cũng vậy."