Pokemon Dị Điểm

Chương 389




"Chuyện này là thật sao giáo chủ?"

"Đúng vậy, đây là mệnh lệnh đầu tiên của chúng ta, ta biết các ngươi đang nghĩ cái gì, chỉ cần nhìn địa điểm thôi cũng biết bên trên đang ưu ái chúng ta hơn rồi, theo ta đoán thì sắp tới thiệp mời cũng sẽ tới tay chúng ta thôi, ta còn đang định ngay sau khi buổi lễ kết thúc thì cũng ngay lập tức ra quân luôn."

"Nhưng như vậy có làm chúng ta trở nên quá yếu đuối trong mặt những vị khách quý khác không thưa ngài?"

"Thật ra thì ta cũng đang day dứt chủ đề này, nhưng rõ ràng là chúng ta không thể nào phát triển ngang bằng với kiến Chimera trong 1 thời gian ngắn được, đó là thứ mà ai cũng biết và hơn cả là danh dự thật sự rất rẻ mạc đối với những kẻ như chúng ta.

Không phải ta tự hạ thấp bản thân chủng tộc chúng ta nhưng sự thật ngay từ đầu đã là vậy rồi, việc sinh sau đẻ muộn đã hạn chế rất nhiều thứ, kết hợp với việc mãi sau này chúng ta mới tìm ra được cách mạnh lên thì quả đúng là càng thọt hơn so với những chủng thuộc hạng đầu.

Chính vì thế nên ta mới nghĩ đến 1 chiến lược phát triển mới đó chính là cứ mặc kệ danh dự qua 1 bên để phát triển rồi hãy tính sau, mà kiểu gì trong tương lai kiến Chimera sẽ lại hưởng qua phản hồi thôi nên chúng ta vẫn là nên tập trung vào mục tiêu hiện tại thì hơn."

"Tôi đã hiểu ý của ngài rồi nhưng mục tiêu của chúng ta có hơi khó đụng, nhất là khi đảo rồng tính theo phương diện nào đó thì cũng là từ Dragun mà ra, trên thực tế thì lão già này cũng là kẻ đã đề cử thế lực này sáp nhập vào làm 1 với chủng pokemon."

"Ta biết điều đó, chính vì thế nên chúng ta mới cần phải chờ đến sau khi phản hồi kết thúc mới ra quân, bản thân cây sinh mệnh cũng có đầu óc chứ không phải không, nó đương nhiên sẽ chẳng bao giờ ban thưởng cho những kẻ đã đốn hạ đời trước của nó xuống cả.

Mà trên thực tế thì đây là mệnh lệnh nên chúng ta không làm không được, tuy ta không biết tộc trưởng đang nghĩ gì nhưng có vẻ cũng không đơn giản đâu, Deep Ones chúng ta sẽ đối đầu với thế lực mới gia nhập vào chủng pokemon tức là chưa trở thành lực lượng nòng cốt, cũng có nghĩa là lợi ích được nằm hầu hết trong tay Dragun nên bị hạ cả đảo thì cũng chỉ có Dragun cùng đám phe phái của lão là cay cú.

Còn kiến Chimera thì nhắm tới 'pháo đài di động', 1 thế lực vẫn luôn nằm trong nội bộ con người nhưng không phải ai cũng biết, điều này có nghĩa là sao? Cả 2 thế lực này đều rất mạnh nhưng tầm quyết định trong nội bộ chủng tộc lại gần như bằng 0 do tính chất đặc thù của chúng, 1 thì quá non trẻ, 1 thì không đụng vào chuyện nội bộ từ lâu.

Tuy nói là công kích sẽ ảnh hưởng đến 2 chủng nhưng đến cuối cùng thì nó vẫn không quá nhiều, nói đúng hơn là gần như chẳng có thiệt hại gì mới đúng, vậy câu hỏi được đặt ra ở đây là tộc trưởng mong muốn điều gì từ 2 thế lực này sau tất cả khi chỉ đưa ra lệnh tấn công chứ không yêu cầu làm gì khác?

Theo ta đoán thì tộc trưởng muốn tăng cường sức mạnh của 2 chủng là Deep Ones của chúng ta cùng kiến Chimera lên, thật ra thì cũng hợp lý mà thôi, Deep Ones chúng ta đã chìm quá lâu còn kiến Chimera thì cần bổ sung thêm những kẻ có đủ khả năng để làm việc cho vương.

2 thế lực này đều có rất nhiều năng lượng để giúp cả 2 chủng đạt được thứ mà mình mong muốn nhưng đồng thời chúng cũng có ít lực ảnh hưởng, tức là tộc trưởng muốn đảm bảo được sức mạnh nội tại của 2 chủng nhằm đảm bảo được khả năng của chúng trong những nước cờ sắp tới.

Dù sao thì con cừu có giá trị là con cừu chưa bị cạo lông, miễn là chúng ta không 1 lần cạo quá nhiều thì nó vẫn có đủ can đảm để gặm cỏ gần chúng ta, nhưng ta vẫn không hiểu là tộc trưởng lấy đâu ra tự tin để vừa chơi đùa vừa tỏ ra thân thiết với 2 chủng tộc này nữa?

Mà bỏ chuyện đó qua 1 bên đi, nghe đồn rằng tộc trưởng cũng không phải 1 kẻ ngu dốt gì nên cứ để mọi chuyện diễn ra theo như kế hoạch đã đề ra từ trước, còn đối với chúng ta thì chỉ cần tập trung vào buổi tế tự sắp tới là được, hãy chuẩn bị thật hoành tráng vào, vì lần 1 có chút đơn sơ nên lần này chúng ta phải cải thiện tất cả.

À xém nữa thì quên, ngươi hãy cử 1 giám mục tới địa chỉ này vào ngày mai đi, kiến Chimera cần tới thông đạo lãnh hải của chúng ta để di chuyển tới Galar, dù sao thì nếu di chuyển bằng con đường khác với số lượng lớn như vậy thì kiểu gì cũng bị đánh hơi đến nên đây là cách an toàn nhất rồi."

...

"Kiểu tài năng mà bản thân tôi cho là đứng trên tất cả sao? Hừm, nếu về tài năng thì đó chắc hẳn phải là Sara, con gái của tôi rồi, đừng khinh thường nó, mặc dù còn rất nhỏ nhưng nó là 1 'cung thủ' của các cung thủ đấy, cậu sẽ không bao giờ né được nó kể cả khi có được sự bảo hộ của những thực thể hùng mạnh nhất đi chăng nữa.

Bởi vì mũi tên đó chắc chắn sẽ luôn trúng, bỏ qua mọi điều kiện lý tưởng và không lý tưởng, nó vẫn chắc chắn trúng, đó chính là lý do khiến con bé trở nên đáng sợ và cũng là lý do mà bản thân tôi không cho nó được thể hiện tài năng của mình ngoài này."

"Tôi có sợ hãi thứ tài năng đó hay không ư? Đương nhiên là có rồi, thử nghĩ xem, ai mà không sợ hãi kẻ có thể giết bản thân bất cứ lúc nào cơ chứ? Nhưng khẳng định lại là tôi không sợ con bé, bởi vì nó là con của tôi mà đúng không? Tại sao tôi phải sợ nó cơ chứ? Tôi cũng chưa già đến mức không đánh lại được nó đâu.

Mà nói thế thì cũng chưa chứng minh rõ cái gọi là tài năng áp đảo nhỉ? Hãy thử tưởng tượng bạn là 1 cậu bé mới bắt đầu tập tành chơi bóng đá, cùng lúc đó cũng có 1 kẻ khác có tài năng hơn cùng bắt đầu tập chơi với bạn và bùm, khi cả 2 cùng lên cấp 2 thì đứa có tài năng hơn được đá giải tỉnh còn bạn thì vẫn chỉ loanh quanh cùng đám bạn trong xóm.

Đó là sự khác biệt của tài năng nhưng thiên ngoại hữu thiên, vẫn luôn có 1 bầu trời rộng lớn hơn thứ mà chúng ta luôn thấy, ở ngoài kia luôn luôn tồn tại những kẻ sở hữu những tài năng phi lý hết mức có thể và Sara chính là kẻ chấm dứt của cái nghề cung thủ này.

Con bé sinh ra với tất cả mọi tài năng, tất cả mọi thứ cần để trở thành 1 cung thủ, không, nói đúng hơn là ngay từ lúc sinh ra con bé đã sẵn là nỗi ám ảnh như vậy rồi, 1 bức tường cao nhất mà không ai có thể vượt qua, 1 bầu trời cao nhất mà không ai ngước nhìn lên được.

Đó chính là sự tuyệt vọng tuyệt đối, giống hệt như Rice cùng Ina vậy, so với cả 3 thì phần còn lại chỉ là cặn bã, thậm chí các vị thần cũng không bao giờ đạt tới được độ cao như những cá thể này nếu như bọn họ thực sự quyết tâm trên con đường mà mình phải đi."

"Tiêu chuẩn trong mắt tôi? Đơn giản lắm, chỉ cần ngang tôi là được tính là tài năng rồi, không phải nói đùa đâu, tôi thực sự không phải là 1 kẻ tài năng, thứ khiến tôi mạnh thật ra là do những yếu tố nằm ngoài thứ được gọi là tài năng đơn thuần, cũng chính vì vậy nên bản thân tôi cũng chỉ vào tầm trung thôi.

Đương nhiên là tôi biết khái niệm tầm trung của tôi khá là khác so với rất nhiều kẻ nhưng nói thật thì nếu thực sự bọn họ không đạt được tiêu chuẩn này thì tốt nhất là nên về nằm mơ 1 giấc đi còn hơn, dù sao ở độ cao này ai cũng được cấu thành nên từ sự nỗ lực tối đa, đương nhiên trừ bộ 3 trên.

Chỉ cần lệch nhau 1 chút xíu ở tài năng thôi cũng đã khiến rất nhiều thứ bị lệch hẳn sau 1 khoảng thời gian rồi, tài năng vốn dĩ là thứ không bao giờ có thể bù đắp được, mấy cái môn võ biểu diễn của con người thì được đấy vì giới hạn của chúng chỉ dừng ngang vậy.

Còn ở 1 võ đài cao hơn, hay thậm chí là rộng hơn như ngoài đường xá thì tài năng vẫn là thứ cho chúng ta thấy rõ nhất về khoảng cách của cả 2, nó hiển nhiên tới mức chỉ cần liếc sơ qua thôi chúng ta cũng nhận ra được ai là kẻ có tài nhất trong 1 đội bóng đường xá.

Đó là thứ được gọi là tài năng, mà thật ra thì có tài năng chưa hẳn đã thành công, Ina nếu không đặc thù như tôi cũng đã sớm chết rồi, tài năng nếu chưa phát triển đến mức độ nhất định thì vẫn sẽ chết ỉu như thường hoặc bị những kẻ yếu hơn lợi dụng vào những mục đích của chúng.

Đó chính là sự công bằng của các quy luật, sinh ra tài năng hơn kẻ khác chưa chắc đã thực sự hơn kẻ khác mà sinh ra không có tài năng chưa chắc đã không được ngồi lên đầu những kẻ có tài năng, không cần phải quá thông minh để làm điều đó, chỉ cần may mắn ở những thời khắc mấu chốt thì kẻ không tài năng cũng sẽ là kẻ ngồi cao hơn rất nhiều kẻ tài năng khác."

"Đó là những điều mà 'ta' sẽ nói nếu như được 1 kẻ nào đó hỏi về chủ đề tài năng, mà nói thật luôn thì ngươi đủ khả năng để ngồi trên nhóm bộ 3 kia, cũng có đủ những yếu tố cần thiết để phát triển, nhưng quan trọng nhất vẫn là con đường mà bản thân phải đi.

Mà huấn luyện mãi cũng nhàn, chúng ta nên đi tới những bài thực hành thực tế 1 chút nhỉ? Nhớ về vũ trụ Grand Order, nơi bị hệ thống Counter Force bỏ rơi không? Hãy tới đó để kiểm tra bản thân, sau khi trải qua tất cả có khi ngươi cũng đã hoàn tất những buổi học này rồi."

"Nhưng bản thân tôi hiện tại có quá mạnh so với nó không?"

"Đương nhiên là có rồi, tuy mới trở thành 1 anh linh không lâu nhưng Shirou•Emiya là cung thủ của các cung thủ, đúng là chưa đánh tới đám 'thần' kia được thật, có điều như vậy vẫn quá đủ để đánh với đám hầu tước của chân tổ rồi, chính vì thế nên ngươi sẽ tới đó với tư cách là 1 Servant vô danh được The Last Servant kêu gọi đến trong vụ dị điểm F hay gì gì đó diễn ra tại thành phố Fuyuki.

Làm gì thì làm nhưng nhớ rằng đừng thiêu rụi nhân lý, đồng ý là do các vũ trụ trực thuộc hệ thống Counter Force đều đã kết nối lại với Root of Akasha nhờ vào sự hy sinh của 'ta' nên nhân lý không còn giá trị gì nữa khi giờ các chủng tộc đều được xếp ngang hàng.

Nhưng với 1 vũ trụ bị bỏ quên như Grand Order thì mọi thứ vẫn được vận hành theo nhân lý tức thời đại con người chưa kết thúc để mở màn cho thời đại linh thể, nếu ngươi lỡ tay thiêu rụi nhân lý thì hậu quả như thế này thì tự hiểu, có khi bản thân vũ trụ đó sẽ quá tải và đi tong luôn cũng nên.

Nhiệm vụ của ngươi thì cũng đơn giản thôi, đi cùng The Last Servant để cùng nhau giải quyết hết mọi dị điểm tồn đọng, tức là sửa chữa lại nhân lý cũng như các đặc dị điểm, nơi mà nhân lý bị thiêu rụi, tức là phá hủy những hiện thực đó, mà thật ra ta cũng đoán được rằng kiểu gì ngươi cũng sẽ cố gắng cứu lấy tất cả thôi.

Đến cuối cùng sau khi hoàn tất mọi chuyện rồi thì đương nhiên là cố gắng kết nối nó lại với hệ thống Counter Force rồi, nhưng quan trọng nhất vẫn là những trải nghiệm, thứ mà ngươi có rất ít, dù tính riêng vụ kia thì ngươi cũng ở mức độ đủ dùng rồi nhưng muốn leo lên vị trí cao nhất thì vẫn còn có chút chưa đủ.

Mà cũng đừng quá quan trọng hóa vấn đề làm gì cho thêm mệt vào người, cứ nghĩ đó là 1 chuyến đi lữ hành cũng được để tích lũy thêm kinh nghiệm cũng được, mà chắc 2 cô vợ của ngươi cũng đã tới trước rồi nên đừng lo lắng về chuyện quá cô đơn, giờ thì đi thôi."

"À tý thì quên, khi tới đó rồi thì đừng bao giờ nghi ngờ về thân phận của bản thân nếu như không muốn đánh mất chính mình, vậy thôi, chúc có 1 chuyến đi chơi thú vị."

Ngay sau đó Shirou trực tiếp được dịch chuyển tới nơi đã sớm được Ray chỉ định, đối với cậu ta thì đây là nơi tương đối lâu rồi cậu ta chưa trở về, cũng phải hơn 300 năm gì đó rồi thì phải, bị cái là nơi này y hệt như những ký ức của cậu ta về cái ngày hôm đó, cái ngày mà cậu ta gặp được Kiritsugu lần đầu tiên.

(Giải thích thì thời gian chảy tại Akasha khác hoàn toàn so với thời gian bình thường, linh thể tức nhóm từ tầng trung gian trở lên là những sinh vật bất tử theo nghĩa đen nên miễn không chạm phải đòn tức tử hoặc chọc làm kẻ có cấp bậc khái niệm cao hơn thì mọi chuyện sẽ ổn nên thời gian tại đây không có ý nghĩa gì khi để nguyên cả.

Lý do chính là để thúc đẩy các nền văn minh sau khi kế hoạch của Akasha cùng Riley hoàn thành, tuy kết nối lại với Root of Akasha là thật nhưng tốc độ phát triển vẫn quá trì trệ so với thứ mà Akasha luôn mong muốn, đây chính là cái giá cho những cuộc thử nghiệm.

Akasha lập giao kèo với Arceus để lấy Gilgamesh là 1 móc neo giữa 2 thế giới rồi từ đó dựng lên cái gọi là bí cảnh Gilgamesh, tất cả mọi cá thể đi vào đều sẽ tham gia vào cuộc thử nghiệm nói trên để Akasha có thể tổng hợp ra được con đường chính xác nhất.

Chính vì thế nên thời gian vẫn phải luôn chảy chậm nhất có thể nhằm kiểm chứng các cuộc thử nghiệm cũng như đánh giá từng cái, việc này dẫn đến hậu quả khôn lường là tốc độ phát triển quá chậm, 5 triệu năm trước là khoảng thời gian Akasha gặp mặt Arceus.

Gilgamesh sống vào khoảng 4700-4900 năm trước, tức giao kèo này chỉ mới tồn tại đâu đó khoảng chừng đó thời gian ở bên này, trong khi đó thì đổi qua bên thế giới pokemon đã tận 10 triệu năm kể từ lúc đó, gấp tận 2000 lần tốc độ chảy của thời gian so với bên này.

Sau khi kết thúc thử nghiệm tức tạo ra được 1 dị điểm Ray•Ova cũng như đẩy được thế giới lại 1 lần vào hướng đi mà Akasha vẫn luôn mong muốn thì đương nhiên cũng chẳng có lý do gì để tiếp tục kiềm hãm tốc độ chảy của thời gian nữa nên thời gian chảy đang được gia tốc 1 cách chóng mặt.

Nhưng nó cũng chỉ ảnh hưởng lại những khu vực thuộc Akasha mà thôi, tức trừ vũ trụ Grand Order ra vì nó hiện tại vẫn chưa kết nối với Root of Akasha do bị hệ thống Counter Force bỏ rơi, đương nhiên là Akasha đủ khả năng để kéo nó vào nhưng đây là 1 "sân tập" quá lý tưởng.

Đúng như Ray nói trước đó, đây căn bản chính là "sân chơi", là 1 bài tập "nhỏ" cho những kẻ đã và đang bước đi những bước đi đầu tiên trên con đường thành thần như Shirou nên đây căn bản là 1 cái nồi thực cẩm được Akasha cùng Ray thêm mắm thêm muối vào nhằm biến thành 1 nơi mà họ có thể chọn lọc các ứng cử viên trở thành thần.

Điều này có nghĩa là không chỉ có 1 mình Shirou tới đây hệt như Ray đã nói trước đó và hơn cả cũng không chỉ có duy nhất 1 The Last Master nên có thể đây là 1 sân chơi lý tưởng, độ khó không chỉ tăng cao, bản thân các ứng cử viên bị giảm sức mạnh đến chỉ còn là 1 Servant mà còn hơn thế nữa, đây là 1 cuộc đua có tính siêu cạnh tranh giữa các ứng cử viên được tuyển chọn.

Và tương tự như Shirou vậy, những ứng cử viên khác hoàn toàn không biết gì, ngoài ra thì mỗi The Last Master ban đầu sẽ có tổng cộng 3 Servant, ứng cử viên là ràng buộc còn 2 Servant còn lại thì 1 là bán Servant còn lại thì chơi Gacha để nhận được.

Ở trường hợp của Shirou thì cậu ta được ghép cặp với Ritsuka•Fujimaru phiên bản nam nên bán Servant kèm cặp là Mash, còn Servant được gọi từ Gacha thì sẽ xuất hiện ngay sau khi dị điểm F kết thúc nên điều kiện cơ bản nhất để triệu tập được đủ 3 Servant là sống sót qua nhiệm vụ đầu tiên.)

Nhưng đó không phải là thứ mà Shirou thực sự quan tâm vào lúc này, dù sao từ đó đến giờ cũng đã 300 năm, không chỉ cậu ta đã gặp lại Kiritsugu tại anh linh tọa mà còn gặp được những kẻ mà cậu muốn gặp nhất nên những khúc mắc trong quá khứ của cậu ta đã sớm kết thúc.

Giờ thứ mà Shirou quan tâm nhất đó chính là chuyện nhu cầu vật tư mà "thầy" của mình, ngài Ray•Ova cung cấp và cũng chẳng bất ngờ lắm khi cái balo chẳng có cái của nợ gì trong đó cả ngoại trừ 1 mảnh vụn của loại đá nào đó mà đến bản thân cậu ta cũng chưa gặp qua bao giờ.

Mà thật ra cũng không hẳn là không có thứ gì khác, 1 cây cung thuộc dạng cho cũng không ai thèm lấy, với 1 kẻ mang biệt danh là cung thủ của các cung thủ như Shirou thì chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết là nó đã sớm bị tên lười biếng kia làm hỏng mất rồi, nói chung là không bắn được.

(Nói tóm lại là vũ khí được phát cho các ứng của viên là hàng không sài được vì nó đều bị phá qua rồi nên chỉ cần vung 1 cái là nát ngay tại chỗ, đó là chưa kể đến độ mòn của các lưỡi dao cùng dây cung, thà nhặt 1 viên đá dọc đường còn có độ sắc bén cùng hữu dụng hơn nó)

Nhưng thực sự thì đó không phải là thứ mà bản thân Shirou cảm thấy có trở thành lý do để tích lũy thêm thù hận với tên kia, dù sao phong cách chiến đấu của cậu ta cũng chưa bao giờ bị bó buộc bởi mấy thứ này, nếu không có thì tự tạo vẫn luôn là châm ngôn hàng đầu của Shirou•Emiya.

"Lâu rồi mới trở lại với trạng thái yếu như thế này nên có đôi chút không quá quen, tạo 1 cây cung thuận tay mà cũng tốn nhiều sức đến vậy, biết vậy tạo mấy cây thứ cấp dùng chơi chơi là được rồi, mà cuối cùng cũng bắt được sóng của Master rồi.

Hình như cậu ta đang bị rượt đuổi bởi 1 Servant ở phe thù địch thì phải? Việc này khiến mình nhớ về những năm tháng ngày xưa, cuộc thánh chiến lần 4 cũng được diễn ra ở tại thành phố Fuyuki này, haiz, thời gian đúng là không tha cho bất cứ thứ gì cả.

Mà hình như tên Servant này có gì đó làm mình cảm thấy quen thuộc thì phải, chẳng lẽ là Servant của mình sao? Nếu vậy thì càng tiện cho những thử nghiệm sắp tới, ồ, có vẻ như cũng có 1 Servant khác cũng vừa mới được triệu hồi xuống đây thì phải, hy vọng hắn là đồng minh, mình thực sự đã tốn quá nhiều sức vào cây cung này."

Trăm năm còn là hồng trần khách, tuế nguyệt vô thường tẩy tiền danh