Pokemon Dị Điểm

Chương 392




"Anh có thực sự ổn không đấy anh Sinu?"

"Anh đã nói mày rất nhiều lần rồi Jake, anh vẫn ổn, khỏe như trâu vậy, mà tại sao mày cứ trù anh vậy nhỉ? Đừng lo, mày vẫn nắm chức No1 của Big Deal nên không cần phải quá lo lắng, anh không đoạt lại đâu, dù sao mày cũng biết cách kiếm ra tiền hơn là anh."

"Anh nói gì vậy, Sinu? Anh biến mất tận 5 giờ đồng hồ, dù bọn em đều biết là anh được Mumei dẫn đi nhưng thực sự việc biến mất quá lâu tại 1 nơi chúng ta còn không rõ hết về nó thì thực sự quá nguy hiểm anh biết không? Hơn cả anh còn bỏ bữa sáng rồi đấy.

Anh nên biết là vào lúc này chúng ta thậm chí còn không có đủ điểm để làm quá nhiều chuyện chứ đừng nói là mua những thứ ngoài lề, việc anh biến mất quá lâu trong giai đoạn này đương nhiên cũng sẽ dẫn tới 1 vài lối suy nghĩ trái chiều, nhất là khi chúng ta vừa mất tên Nobita kia."

"Được rồi, được rồi, anh thua mày được chưa, anh biết mọi chuyện ảnh hưởng rất lớn đến nội bộ Big Deal chúng ta nói riêng và toàn Red Falcon nói chung rồi, nhưng thực sự thì anh mày cùng Tiểu Long đằng kia vừa mới làm được 1 kèo cực kỳ ngon đấy.

Chú mày không tưởng tượng được nỗi anh vừa trải qua chuyện gì đâu, hơn cả nhờ vào chuyện này mà những lứa còn trẻ và thiếu kinh nghiệm lăn lộn trong thế giới ngầm như chúng ta chưa chắc đã không có cửa để leo lên thứ hạng cao trong buổi khai giảng sắp tới."

"Vậy à? Nó là 1 tin đáng mừng đấy."

"Này Jake, thái độ đó là sao cơ chứ? Ít nhất chú mày cũng phải tỏ ra bất ngờ hay làm ra 1 động thái nào đó tương tự chứ? Mày không cảm thấy tò mò về chuyện này hay sao? Mày có biết anh phải vắt óc ra suy nghĩ để có thể tìm ra được cách hợp lý để giải thích với mọi người hay không?"

"Thế thì anh đã nghĩ ra câu chuyện hợp lý chưa?"

"Đương nhiên là chưa rồi."

"Như dự đoán mà thôi, nếu nó đơn giản tới mức ai cũng có thể biết thì anh đã sớm đồn ầm lên rồi, mà với biểu cảm này thì có vẻ như nó không gây hại đối với anh nên thật sự cũng chẳng có lý do để chúng ta phải quá lo lắng cả nên thực sự thì em cũng chẳng quan tâm lắm.

Nhất là khi bí mật chỉ thực sự là bí mật khi chỉ có bản thân biết về nó, nếu theo quan niệm của anh, thứ sức mạnh mà anh nói đến có thể xếp vào bài tẩy thì chẳng có lý do gì mà anh phải tiết lộ nó với bất cứ ai kể cả em cả, dù sao chúng ta cũng cần phải bảo mật 1 số thứ nhằm chuẩn bị cho những giai đoạn sắp tới.

Việc anh có sức mạnh này căn bản cũng có thể tính vào diện 1 lợi thế lớn và nó đáng được bảo mật nên càng có ít người biết về nó càng tốt thì hơn, đương nhiên tốt nhất là có mỗi mình anh biết để các nhà khác không thể thông qua những thành viên khác để lấy được thông tin này.

Hơn cả anh và Tiểu Long đều đi cùng với Mumei trở về mới có sức mạnh này, tức là nó có liên quan ít nhiều đến cô ấy dù là trực tiếp hay gián tiếp đi chăng nữa, đó không phải là cấp độ mà bọn em có thể đưa ra bất cứ lời khuyên ở phương diện nào cả nên lại càng vô vọng.

Đó chính là lý do mà anh không cần phải cố gắng để tìm ra được cách để truyền đạt nội dung của chuyến đi lúc nãy cho bọn em đâu, thứ mà anh cần quan tâm nhất vào lúc này là kiểm tra tình trạng của bản thân mình cùng cách để khai thác sâu vào sức mạnh đó thì hơn, mà giờ thì em nghĩ anh nên đợi đến giờ ăn trưa để bổ sung năng lượng đã rồi sau đó mới tính tiếp bước tiếp theo."

"Cũng có lý đấy, mà mấy đứa thăm dò qua phòng tập chưa? Đừng nói với anh là mấy đứa vẫn chưa thông qua được 10 phút đầu của phòng chịu đựng đấy nhé, tuy anh không yêu cầu quá cao nhưng ưu thế thời gian này thực sự không còn quá lâu nữa đâu."

"Không để anh thất vọng, nhờ vào lời nhắn nhủ của anh cùng Tiểu Long về nội dung của 10 phút đầu mà hiện tại đã có 75 người vượt qua rồi, 4 người còn lại bao gồm tên Nobita đang hôn mê bất tỉnh, Jerry cùng Mandeok đang bất tỉnh cùng với Việt là chưa muốn vào đó.

Theo như Quyết và Thắng thì cậu ta ngày trước đã phải trải qua 1 số chuyện thay cho 2 đứa em trai của mình nhằm để 2 đứa em bớt khổ, nói chung là kiểu người hy sinh bản thân như anh vậy nhưng thứ mà cậu ta đã trải qua là thứ thuộc về phương diện của thế giới ngầm theo nghĩa đen.

Theo như lời của ông chú Jincheol nói thì khả năng cao Việt đã từng trải qua 'đấu cổ', hơn cả còn là kẻ chiến thắng, tức cậu ta đã trở thành 1 vật chứa chất lượng nhất để học võ cùng với bản năng điên loạn nhưng hình như cậu ta bị ám ảnh bởi chính cái quá khứ đó nên không muốn vào phòng chịu đựng."

"Vậy à? Trường hợp đó thì chúng ta không giúp gì nhiều được, mà giờ thì Việt đâu rồi?"

"Hiện tại cậu ta đang ở trong tháp thử thách, cũng được 5 phút rồi đấy, tuy vượt qua được là điều gần như không tưởng nhưng nó đã vượt qua giới hạn của chúng ta rất rất nhiều rồi, thậm chí kẻ có tới 2 cơ thể như Daniel cũng chẳng thể trụ qua được mốc 2 phút."

"Hừm, vậy sao? Mà dẹp chuyện này qua 1 bên đi, còn phòng tập thì như thế nào? Việc đăng ký có ổn thỏa không?"

"Mọi chuyện vẫn rất ổn nhưng phòng tập lại có số lần ra vào và ở cấp độ phiếu sơ cấp như chúng ta thì chỉ được vào 2 lần mỗi ngày mà thôi, tuy không biết thời khóa biểu trong tương lai sẽ như thế nào nhưng em đoán là chúng ta sẽ rảnh vào sáng sớm cùng sau bữa tối.

Tuy rất ngắn nhưng chắc là vẫn sẽ cung cấp cho chúng ta đủ thời gian để có thể vận dụng tối đa được chức năng của phòng tập, dù sao em có thăm dò qua rồi, ngay cả khu dành cho phiếu sơ cấp cũng không phải là nơi mà con người bình thường có thể chịu đựng được đâu.

Thay vì nói là phòng tập thì nơi đó phải gọi là phòng tra tấn thì đúng hơn, nó khác hoàn toàn so với các phòng gym thông thường, các dụng cụ ở đó căn bản là không phải dành cho con người nữa rồi, thậm chí nếu anh bỏ thêm 5 điểm mỗi tháng thì sẽ có hệ thống bài tập riêng nữa nhưng nó là gói ngày.

Tức là chúng ta phải tập gần như cả ngày theo quy chế của nó thì mới hoàn thành được nội dung bài tập được, ngoài ra thì trong đó còn có phục vụ nơi phục hồi các kiểu đi kèm trong phiếu tháng rồi nên cũng không cần phải quá lo lắng chuyện chúng ta tập rồi chết luôn trong đó."

"Nghe mày kể mà anh cứ mường tượng ra địa ngục trần gian rồi đấy, nhưng nhờ thế mà mày cũng đã kích thích được sự hứng thú bên trong anh rồi, giờ thì chờ đến bữa trưa để bổ sung năng lượng rồi trực tiếp đi tới phòng tập thôi, à mà phải ghé qua thăm thằng bé Jerry nữa."

"Nhắc tới Jerry thì ông chú Kim có nói là biểu đồ sóng não của nó cùng Mandeok cũng đang có dấu hiệu trở lại bình thường rồi nên nếu không bất ngờ lắm thì mai cả 2 sẽ hồi phục hoàn toàn, bản thân em cũng không ngờ là nhanh đến vậy được, dù sao đây cũng là vết thương tâm lý chứ không phải là thể xác.

Nhưng ông chú Kim giải thích là do bản thân căn phòng y tế đó có khả năng điều tiết sóng để ổn định lại tinh thần các bệnh nhân nên mới được như vậy, ngoài ra thì nó còn tăng khả năng tự phục hồi của chúng ta nữa, đúng là thần kỳ thật đấy."

"Ừm, dù sao nơi này cũng là do Mumei tạo ra, về bản chất thì cô ấy cũng là 1 thần khí, dù không biết nó cao đến cấp bậc như thế nào nhưng chắc chắn là thứ mà chúng ta của hiện tại không thể mường tượng được nên chỉ cần biết là Jerry sẽ bình phục vào ngày mai là ổn rồi."

"Đúng vậy."

...

"1 Veil? Rất hiếm gặp đấy, nói thật thì ta không ngờ sẽ gặp được 1 Veil ngay cả sau khi chết rồi đâu, dù sao Veil cũng không phải là thứ muốn là tạp được, 'đấu cổ' không thể nào tạo ra Veil được theo như ta nhớ là vậy nên chắc hẳn nhóc đã trải qua thứ kia đúng không? Lăng mộ của đại...."

"Im miệng, im miệng, im miệng đi."

Việt vừa gào thét vừa xông vào cào cấu cắn xé Conner hệt như 1 con thú, võ thuật mạnh nhất chính là thứ đơn giản và có độ thực dụng cao nhất, không cần phải đặc biệt màu mè mà chỉ cần có tính sát thương đủ cao cùng đủ đơn giản để dùng là quá đủ rồi.

Tuy nói là Việt dùng các món đòn có vẻ rất loạn xì ngầu nhưng về bản chất thì không như vậy, các vết cào đều nhắm về động mạnh của Conner, móng tay của cậu ta có thể dễ dàng lóc đi các lớp vỏ cây mà nó chạm vào như bóc vỏ quýt vậy.

Các đòn cắn cũng nhắm tới các phần xương nối dễ tách rời như ngón tay hoặc những nơi chằng chịt hàng loạt dây thần kinh chạy qua như cùi chỏ, tuy đây là 1 bộ phận rất dễ bị ăn đòn phản công như nhắm vào nhưng "thế" của Việt lại phủ nhận việc đó.

Nếu đối phương chơi đòn cùi chỏ vào thẳng mặt Việt thì cậu ta sẽ cắn lấy phần cánh tay để rồi khi đối phương chơi đòn cùi chỏ thì tự chính bọn họ là kẻ lóc 1 miếng thịt của chính mình ra khỏi cơ thể, đó chính là "thế" của 1 con thú tràn ngập bản năng, 1 Veil rất non trẻ nhưng trưởng thành có thể trở thành 1 con quái vật thực sự.

Lúc còn là 1 Brotherhood thì Conner cũng đã may mắn được chạm mặt với 5 Veil khác nhau, lần lượt là Veil của báo, cú mèo, ngựa vằn, voi cùng hà mã rồi, đặc biệt là Veil của hà mã, đó đã sớm không còn là 1 con người nữa rồi, cơ thể của hắn ta đã sớm vượt khỏi tầm hiểu biết của ông ta. Thử‎ đọc‎ t??yệ?‎ khô?g‎ q?ả?g‎ cáo‎ tại‎ --‎ TR?MT‎ R?YỆ?.ⅴ?‎ --

Nó nhìn như là 1 sản phẩm của 1 thí nghiệm sinh học điên rồ nào đó nhưng về bản chất thì nó lại là từ "tự nhiên" mà ra cả nên mới được gọi là Veil, thử nghĩa xem, cơ thể nhanh nhẹn cùng với lực cắn lên tới hàng tấn, đó là chưa kể đến chuyện đó mới chỉ là vẻ bề ngoài chứ chưa đi sâu vào bản chất của Veil.

Nhưng cũng chính vì có kinh nghiệm chiến đấu qua tay với các Veil rồi nên Conner cũng có thể dễ dàng đánh hạ được Việt 1 cách dễ dàng, về bản chất thì ông ta cũng không ngờ tới chuyện sẽ có 1 ngày hội Brotherhood sẽ thu nhận 1 Veil như thế này.

"Lối đánh rất dị hợm đấy nhóc, ta tự hỏi là nhóc là Veil của loại gì? Đúng hơn là thứ gì mới đúng, ta đã từng đọc qua các văn kiện về thí nghiệm các Veil rồi, mục đích là tạo ra các loại võ thuật dạng tân võ tối thượng có thể đánh sâu vào champion nhưng bất ngờ hơn là tất cả đều bị đánh dấu thất bại.

Veil của nhóc khác hẳn so với đám Veil 1 màu đơn thuần kia, ta không biết là liệu nó có đi sâu vào được hay không nhưng rõ ràng là nhóc đã tới được độ cao mà không 1 đứa cùng lứa nào có thể tới được, ta khẳng định điều đó, nhưng chính nó cũng đang đeo bám lấy bản thân nhóc đấy."

Conner nói càng nhiều thì Việt càng chìm vào cơn mê sảng, thôi miên bằng lời nói, 1 trong những kỹ thuật đơn giản nhất mà bất cứ bác sĩ tâm lý nào cũng biết đến, sát thủ ở cấp độ như ông ta thì việc học được trò này cũng là điều bắt buộc nhằm để có thể đào móc những thứ sâu bên trong tiềm thức của đối phượng.

Còn lúc này Việt dưới những lời nói của Conner đã đi vào trạng thái mê sảng cực độ và đi tới được tiềm thức sâu nhất về Veil của bản thân, nói đúng hơn là nó tự tìm đến cậu ta, cậu ta đang bị chính quá khứ u tối kia đánh ập tới và ám ảnh lấy chính mình, con quạ 1 chân cùng 9 cái đầu nhìn về phía cậu ta và dần dần nhảy lò cò tới, nó đang dùng những chiếc mỏ của mình để lóc ra từng miếng thịt trên người của cậu ta.

Ở bên ngoài thì Việt đang bắt đầu lăn lộn kêu lạ dữ dội, Conner cũng đã thấy được thứ mà mình cần thấy nên kết thúc khả năng thôi miên của mình và trực tiếp đánh gục luôn Việt để cậu ta bớt đi phần nào đau khổ do ảo tưởng mà Veil dị hợm kia mang lại.

"Không ngờ thí nghiệm Veil lại đi xa đến vậy rồi, nhưng quạ cũng là 1 loại cực kỳ nguy hiểm, hèn gì 'thế' của thằng nhóc này toàn các đòn hiểm, đặc tính của quạ vốn dĩ là vậy, thứ mà nó nhắm tới cũng là các đòn có độ nguy hiểm cực cao, có điều để tạo ra được loại Veil như thế này thì tên đứng đằng sau thứ nhất là đủ điên, thứ 2 là 1 thiên tài chính hiệu.

Đáng tiếc là ta cũng đã sớm chết rồi nên không thể gặp mặt hắn được nữa, nhưng Veil thực sự quá nguy hiểm, nó không chỉ gặm nhấm dần tiềm thức của vật chủ mà còn từ từ biến bản năng thành thế chủ đạo, thằng nhóc này chịu được đến mức độ này cũng nói lên được ít nhiều tiềm năng của nó đúng không Mumei?"

"Đương nhiên rồi ngài Conner, mà cũng đã rất lâu rồi chúng ta mới có 1 cuộc trò chuyện chính thức như thế này đây, tuy về thực tế thì không chính thức lắm khi đây chỉ là 1 ý thức do Riley cố gắng mô phỏng theo ký ức của cậu ta thôi nhưng vẫn tạm chấp nhận được."

"Dẹp chủ đề đó qua 1 bên đi, ngươi có ý định như thế nào trong việc xử lý 1 Veil như thế này? Theo cách nhìn của ta thì chắc chắn thằng nhóc đang sở hữu 1 Veil thuộc diện cực kỳ đặc biệt rồi, việc để xổng mất như thế này thì cũng nói lên 1 số chuyện rồi đấy.

Tuy ta không rõ câu chuyện đằng sau như thế nào và tại sao nó vẫn chưa bị bắt về nhưng đây là 1 tài năng hiếm có, dù sao kiên trì đến độ tuổi này còn ép được Veil vào sâu bên trong tiềm thức thì chuyện kiểm soát được Veil này hoàn toàn chỉ là chuyện sớm muộn nếu được đầu tư vào."

"Ý của ngài là tôi nên dồn tài nguyên vào cậu bé này sao?"

"Không phải vậy sao? Dù sao Mumei của chúng ta vẫn là kẻ ưu ái người tài cùng ưu thích cái trò biến thái bạo lực của kẻ mạnh hơn ai hết mà đúng không? 1 Veil căn bản đại diện cho cái gì thì cô cũng tự hiểu rồi đấy, với tâm trí như thế này cùng với khả năng của cô thì việc nó trở thành Grand Master tiếp theo căn bản là chắc chắn rồi."

"*Cười khúc khích* Ngài nói như thể là nó chắc chắn sẽ trở thành như vậy rồi vậy, mà nếu chỉ nhìn tiềm lực đơn thuần thì đúng là Việt có xuất phát điểm cao hơn bất cứ Brotherhood nào trong lịch sử, kể cả Hassan, nhưng đáng tiếc là tiền đề phải dưới thời của Mumei cơ, đây là thời của Riley•Nora rồi."

"Ngươi nói đùa gì vậy? Ta tưởng ngươi hiểu được độ điên của thằng nhóc đó cơ chứ? À đúng rồi, ngươi không thấy được thứ mà ta đã thấy bên trong bản chất của nó, đáng tiếc thật đấy, nhưng không cần phải quá lo lắng đâu, bởi vì Riley là 1 phiên bản cao cấp hơn của thằng nhóc này nhiều."