Pokemon Dị Điểm

Chương 398




Những giọt máu chảy xuống thấm hết ga giường, không đến mức xối xả nhưng rõ ràng là nó không có dấu hiệu dừng lại, nhưng thay thì hỗn loạn thì Sinu đang nở 1 nụ cười trên môi vì cậu ta biết rằng cơn chảy máu mũi này sẽ tới và cái giá của nó là hoàn toàn xứng đáng.

Bleeding, 1 từ hay nói đúng hơn là 1 khái niệm cực kỳ đơn giản được di truyền trong nội bộ dòng chính, đây là 1 hiệu ứng giúp đời sau có thể thấy, không, trải qua được những mảng ký ức của những đời trước nhưng cái giá phải trả cho việc này chính là cái mạng của bản thân.

Chảy máu mũi chẳng qua chỉ là khởi đầu của tất cả, sẽ sớm thôi, cơ thể của Sinu sẽ nát dần theo thời gian và để rồi cái chết cũng đang ngày 1 tới gần cậu ta hơn bao giờ hết, 20 năm chính là khoảng thời gian sống còn lại của 1 dòng chính sau khi được kích hoạt hiệu ứng Bleeding lần đầu tiên.

Về căn bản là không thể nào ngăn cản 1 Bleeding đã xảy ra được cả, khi nó đã bắt đầu rồi thì sẽ không 1 thứ gì ngăn cản được nó ngoại trừ cái chết hoặc là bản thân dòng chính đó đạt được chỉ tiêu thấp nhất trong truyền thừa, thứ mà không phải ai cũng có thể làm được và đương nhiên cũng đã có rất nhiều dòng chính chết vì Bleeding rồi.

Hiệu ứng Bleeding chỉ được kích hoạt khi trên 1 cá thể tụ tập 2 điều kiện cần và đủ, cần đó chính là cần tới truyền thừa của 1 anh hùng, đủ đó chính là bản thân phải là 1 dòng chính, còn lại những kẻ không phải dòng chính thì dù có sở hữu truyền thừa đặc thù đến mấy thì cũng không thể kích hoạt hiệu ứng Bleeding được.

Tức là bọn họ chỉ có thể khai thác truyền thừa của anh hùng 1 cách hoàn toàn bị động còn dòng chính thì cứ như dùng hack cheat vậy, thông qua Bleeding, khi ngủ bọn họ sẽ trải qua hành trình của các tiền nhân gắn với truyền thừa này đi trước và học hỏi kinh nghiệm từ họ.

Đúng hơn là khắc ghi nó, bởi vì Bleeding biến dòng chính đó thực sự trở thành người đã trải qua sự kiện đó, ví dụ như Conner có truyền thừa từ Herakles, khi Bleeding diễn ra thì ông ta sẽ được hóa thân thành những người nhận được truyền thừa của Herakles trước đó và trải qua những chuyện mà người ông ta đã hóa thân thành từng trải qua.

Chính vì thế nên các kỹ thuật cao siêu hay những kiến thức có khi phải mất hàng chục năm để có thể hoàn thiện trước mặt Bleeding cũng chỉ là 1 giấc mơ mà thôi, bởi vì vật chủ đã hóa thân và trực tiếp trải qua những sự kiện đó, ký ức về tri thức, về cơ bắp đã khắc ghi trực tiếp vào tiềm thức, vào cơ thể gốc của họ.

Nhưng việc nhận 1 lượng thông tin khổng lồ như vậy chỉ với 1 giấc ngủ cũng đã để lại 2 hậu quả cực kỳ to lớn, 1 là không tự nhận thức được chính bản thân mình là ai, tức là dòng chính đó bị mắc kẹt trong thân phận của người mà mình hóa thân, nếu ở trường hợp này thì người đó coi như đã chết rồi.

Hậu quả thứ 2 đó chính là cơ thể không thể nào chịu nổi và dẫn đến việc nó sẽ sụp đổ trong 1 tương lai không xa, trung bình thì cần 20 năm để hoàn thành sụp đổ nên đây cũng là khoảng thời gian mà dòng chính nhận được truyền thừa phải đạt được tiêu chuẩn thấp nhất.

Nhưng thứ mà những dòng chính đạt được sau mỗi lần Bleeding là khỏi phải bàn, nó căn bản không phải là thứ có thể dùng giá trị đơn thuần để cân đo đong đếm được nữa rồi, tích lũy cả đời người có thể thông qua Bleeding để đạt được 1 cách nhanh chóng, 1 cách thức tăng trưởng mạnh mẽ nhất từng thấy.

Có điều Loki từ đó đến giờ vẫn chưa đưa truyền thừa cho ai, Hades cũng chỉ mới nhập bọn trên Vahalla, vậy câu hỏi được đặt ra ở đây là Sinu cùng Tiểu Long đã Bleeding ai trong khi không có người đi trước bọn họ? Câu trả lời đó chính là Bleeding chính 2 vị anh hùng trên.

Dù sao bản thân bọn họ cũng là chính truyền thừa nên không có lý gì lại không thể Bleeding về họ được, nhưng ở những truyền thừa khác thì thường có rất nhiều thế hệ đã được nhận truyền thừa nên rất khó để có thể Bleeding về đầu nguồn các anh hùng đứng đằng sau truyền thừa.

May mắn lắm mới Bleeding được 1 lần, tới Conner cũng chỉ Bleeding được đúng 3 lần vào Herakles thôi, nhưng may mắn là ông ta đã quay vào đúng những sự kiện trọng tâm nhất, 1 là Gigantomachia, nơi mà Herakles trở thành anh hùng, 2 là 12 thử thách vĩ đại của Herakles và 3 là trận chiến cuối cùng công từ ngục tối Tartarus lên thẳng đỉnh Olympus.

Đương nhiên đây là những sự kiện trọng tâm nhất của đời Herakles chứ không phải là sự kiện mang lại nhiều giá trị để Bleeding nhất, nếu nói về thứ gì giá trị nhất thì đó chính là quãng thời gian Herakles luyện tập để trở thành anh hùng, nơi mà ông ta trở thành quán quân của giải đấu kia với hạng vàng mọi hạng mục trừ ca hát.

Đó mới chính là những sự kiện đáng để Bleeding nhất vì nó tổng hợp tất cả những thứ mà Herakles được học và làm nền tảng để phát triển ra 1 anh hùng vĩ đại của tương lai, nhưng bù lại Conner cũng đã Bleeding vào những tiền nhân trước đó để tổng hợp kinh nghiệm chiến đấu từ bọn họ.

Chung quy lại thì nếu nhận truyền thừa đã có rất nhiều người nhận thì bản thân có thể tổng hợp được nhiều dạng kiến thức hơn nhưng đáng tiếc là độ trùng lặp rất cao do tất cả đều nhận chung 1 loại truyền thừa mà ra cả nên rất khó để có thể tìm ra được nét đột phá bộc trực hoặc những kỹ thuật của anh hùng đó mà đời trước không học được.

Dù sao nhận truyền thừa là 1 chuyện mà có thực sự phù hợp hay không là 1 chuyện khác, nhất là truyền thừa của 1 anh hùng thực sự toàn diện như Herakles, ông ta học được trăm nhánh, dùng được mọi loại vũ khí, đây là 1 thành tựu gần như không tưởng.

Nhất là khi con người ai cũng có giới hạn, không phải ai cũng có đủ tài năng và cũng là 1 con quái vật như Herakles cả nên từ truyền thừa chung đó mỗi người chỉ rút ra vài ba loại rồi thông qua Bleeding để nhanh chóng nắm bắt được nó 1 cách hết sức dễ dàng.

Nhưng kết quả thì sao? Đương nhiên là đời cha ăn mặn thì đời con khát nước rồi, bởi vì mỗi thế hệ chỉ nhận truyền thừa ở 1 vài loại nhất định từ anh hùng gốc nên càng về sau thì các lứa sau lại càng khó để tiếp cận được với Bleeding gốc từ các anh hùng, thay vào đó toàn là 1 màu đơn điệu từ những người đi trước.

Đúng vậy, Bleeding phụ thuộc tương đối nhiều vào yếu tố may mắn, nếu may mắn thì sẽ được Bleeding đúng vào phần mà thực sự phù hợp với bản thân nên dù là của anh hùng gốc hay là những người đi sau thì đều phù hợp cả còn xui xẻo thì Bleeding thẳng vào mạch truyền thừa khác không phù hợp thôi.

Các thế hệ đầu sẽ dễ Bleeding vào anh hùng hơn nên bọn họ có nhiều sự lựa chọn có thể học hỏi từ đó còn những lứa sau thì trong mắt bọn họ chỉ là những con đường cố định của những người đi trước để lại, nếu không may mắn Bleeding đúng vào anh hùng thì chỉ có nước dựa vào tri thức những người đi trước để lại để khai phá ra nhánh mới.

Kết quả là càng về sau thì "con đường" dẫn tới anh hùng gốc lại càng hẹp, tất cả chỉ là những chi nhánh phong cách cá nhân đơn thuần, có giá trị học tập nhưng rất khó để có thể tiếp tục phát triển để rồi dẫn đến chất lượng càng ngày càng thấp, tỷ lệ tử vong do Bleeding cũng tăng vọt.

Còn những người như Conner thì miễn bàn rồi, là 1 con quái vật đúng nghĩa, độ phù hợp với Herakles căn bản là cao nhất lịch sử nên Bleeding vào ai ông ta cũng sẽ phù hợp cả, rồi còn may mắn Bleeding được vào anh hùng gốc trong 3 sự kiện quy mô lớn nhất đời Herakles, tức là ông ta đã học được những kinh nghiệm chiến đấu quý giá nhất rồi.

Đơn giản là quá may mắn, chính vì thế nên truyền thừa gốc từ các anh hùng là rất quan trọng, cũng có nghĩa là Sinu và Tiểu Long đều rất may mắn khi bọn họ đã nhận được truyền thừa từng những anh hùng chưa bao giờ trao truyền thừa của mình cho ai khác ngoài họ cả.

Có điều đó mới chỉ là tình trạng chung mà thôi, vậy xét theo thân phận, bối cảnh của các anh hùng nữa thì sẽ như thế nào? Herakles 1 đời việc hối hận nhất là bị Hera thôi miên giết chính gia đình của mình, căn bản là ông ta không cảm thấy đời mình có cái gì sai ngoại trừ điểm đó, 1 anh hùng chất phát nhất.

Còn Hades cùng Loki thì sao? Bắt đầu với Hades, cuộc đời của ông ta giai đoạn đầu thì bị cha là Kronos giam lỏng, ở đây không có gì đáng nói, nhưng ám ảnh cũng đủ nhiều, dù sao khi được Zeus giải thoát thì với thân phận là anh cả, Hades lúc đó cũng gần 30 tuổi rồi.

Tức là Hades đã bị giam lỏng trong cái hầm ngục u tối không 1 chút ánh sáng lọt qua, bị bỏ đói, tra tấn, lóc da, v.v trong gần 30 năm trời liên tục, mà Bleeding lại là 1 hiệu ứng cho người dùng trải qua chính xác những viễn cảnh của quá khứ về Hades.

Nghĩ thôi mà cũng đã thấy sợ, Tiểu Long đã, đang và sẽ được trải qua 30 năm đầu đời địa ngục của Hades, 1 viễn cảnh hoàn toàn không có chút ánh sáng nào, chỉ có bóng tối là thứ vẫn luôn bao trùm lấy tất cả và từ từ gặm nhấm, nuốt trọn lấy cậu ta.

Đây chính là mặt trái khác của hiệu ứng Bleeding và cũng là nguyên do lớn nhất gây ra sự mất nhận thức về thân phận của bản thân, thử nghĩ mà xem, những sự kiện hào hùng, đau thương mà bản thân đã trải qua trong hiệu ứng Bleeding, cảm giác là thật 100%, nỗi đau cũng là thật, hy vọng cũng là thật, tuyệt vọng cũng là thật, khát vọng cũng là thật, tất cả đều là thật.

Những kẻ có thể tự nhận thức về thân phận gốc của mình sau khi trải qua chừng đó chuyện quả thật là kẻ kế thừa xứng đáng của anh hùng đó, Conner trải qua 3 cột mốc hào hùng nhất đời của Herakles mà vẫn trở lại được cũng đã nói lên lý do tại sao ông ta lại trở thành 1 huyền thoại theo nghĩa đen.

Nhưng chuyện đời của Hades đơn giản vậy sao? Titanomachia thì sao? Những cuộc xung đột bên trong ngục tối Tartarus thì sao? Không phải tự dưng mà ông ta lại bị phân canh giữ ngục tối đó khi đỉnh Olympus trong thời hoàng kim tức là tất cả đều xứng đáng với danh xưng anh hùng chứ chưa mục nát như sau khi Ragnarok kết thúc.

Hades có đủ thực lực để giam chính bản thân mình cùng đám Titan trong ngục Tartarus, đó cũng chính là lý do mà ông ta không bao giờ bận tâm tới chuyện trên đỉnh Olympus hay những bữa tiệc xa hoa, quản ngục cùng xét xử vẫn luôn là những công việc nặng nhất vào thời đó.

Đó là chưa kể đến hành trình của Hades sau khi nhận được Cap of Invisibility, những cảm xúc tiêu cực mà ông ta đã trải qua sau mỗi lần tới được thế giới kép hay những sự đau đớn tưởng chừng xé nát linh hồn của ông ta khi cố gắng thu thập phản vật chất từ dòng sông, nơi mà Giratina ngâm các tội đồ xuống để giúp chúng làm sạch bản ngã.

Tuy đau đớn đến không tưởng nhưng Hades đã nhận được thứ mà ông ta muốn, 1 cây Bident trước đó chỉ dùng như là 1 nông cụ đơn thuần nay đã có khả năng chém nát cả linh hồn và quan trọng nhất là 1 bộ lưỡi liềm Claws có khả năng bắt lấy những linh hồn.

Rồi từ đó Hades thông qua Cap of Invisibility để rèn luyện các linh hồn xấu xa nhằm hấp thụ chúng với mục đích tăng tiến cho bản thân, ông ta đã dần tự mình sa ngã vào con đường mà chính ông ta đã chọn, có thể nói thế giới cho những kẻ đã chết thực sự là 1 nơi mà kẻ còn sống như ông ta có thể lui tới nhiều lần.

Hấp thụ linh hồn đã để lại quá nhiều hậu quả, không chỉ bản ngã của Hades bị dung hợp với rất nhiều những bản ngã khác làm kích thích thêm cơn thèm khát của ông ta mà ông ta còn thực sự cảm nhận được nỗi đau của chúng hàng đêm, chúng đang sâu xé lấy linh hồn của ông ta như muốn xé ra thành từng mảnh.

Sự xung đột, hỗn loạn trong các linh hồn kia, tội mà chúng phải gánh chịu, nghiệp mà bản thân Hades đã gây ra khi hấp thụ chúng đang dần khiến ông ta chết chìm trong sự đau khổ, thứ mà ông ta phải nhận lấy khi đã chấp nhận đi trên con đường đánh đổi tất cả vì sức mạnh.

Hades vẫn cứ mục nát hàng ngày, ông ta cảm nhận được Giratina đang nhìn chằm chằm vào bản thân, tiếng vó ngựa cũng đang gần hơn bao giờ hết, nghiệp ông ta quá nặng, tuy chẳng là gì so với nữ hoàng người cá nhưng bản chất ông ta là 1 anh hùng, ông ta thực sự ray rứt lương tâm vì những chuyện đó.

Cho tới 1 ngày mà bản thân Hades không muốn mình cứ mãi chết mòn trong cái ngục tối này nữa, ông ta muốn trước khi chết cố gắng đi ra ngoài nhìn nhiều thứ nhất có thể, làm những chuyện mà bản thân ông ta chưa từng làm, làm những chuyện sao cho xứng đáng với 2 chữ anh hùng mà vị thần kia (Heatran) đã ban cho.

Thế là Hades cùng với cây Bident trên tay, chiếc Cap of Invisibility trên đầu và bộ Claws dắt trên hông bắt đầu sải bước đi lên mặt đất, bắt đầu cuộc hành trình tha hương đi ngắm nhìn thế giới bên ngoài, thứ mà ông ta chưa kịp nhìn kỹ trước khi mọi thứ quá muộn.

Cuộc đời của Hades gắn liền với 2 chữ ngục tối, gần 30 năm đầu đời bị Kronos giam giữ, được Zeus giải cứu ra cũng chỉ được tận hưởng ánh nắng trong 10 năm xuyên suốt Titanomachia nhưng ông ta cũng chưa kịp đi đâu cả vì nếu thiếu vắng ông ta thì đã sớm không có Olympus như ngày nay.

Sau đó tiếp tục sống chui, sống lủi trong ngục tối thêm 5 năm nữa, giờ đã đi tới phần cuối của cuộc đời rồi mà vẫn chưa được đi đâu ngoài kia, vẫn chưa được ngắm nhìn bầu trời nào bên ngoài Hy Lạp, vẫn chưa được tận hưởng những cảnh quan thiên nhiên, con người, ẩm thực, v.v nào ngoài kia cả.

Thế là với sự tò mò đó, Hades biến thành 1 ông cụ còng lưng hơn 70 tuổi nhờ Cap of Invisibility, nó cũng biến thành 1 cái mũ rơm che nắng che mưa cho ông lão, thanh Bident cũng biến thành 1 khúc gỗ dùng để chống lấy cơ thể già nua, còn bộ Claws thì biến thành 1 đoạn dây thừng dắt ngang hông rồi đi thẳng ra khỏi biên giới của đế chế Hy Lạp.

17 năm là số năm mà Hades dành ra để đi khắp nơi, có lúc thì ông ta xuất hiện ở 1 lục địa khác, có lúc thì ghé ngang qua lãnh địa của 1 số vị thần, có lúc thì dừng lại ở những quán trà dọc đường để chơi cờ với những người già khác ở đó, 1 cuộc hành trình đúng nghĩa.

Hades đã thấy quá nhiều thứ trong xuyên suốt 17 năm vừa qua, ông ta thấy được lòng người, thấy được sự cố gắng không có phản hồi, thấy được sự yếu đuối nhưng chấp nhận số phận, thấy được sự cống hiến nhưng không được công nhận, hơn cả là ông ta thấy được thứ gì đó xa hơn nữa.

Cuộc đời bị vị thần của cái chết rượt đuổi đã giúp Hades làm quen được với rất nhiều chủng tộc bên ngoài thượng nhân, 1 thỏ song đồng nhãn cảm thấy hứng thú với sự kiên cường của ông ta, 1 Aura Guardians săn lùng ông ta để thế giới được vận hành đúng cách.

1 thiên sứ luôn bám theo tên Aura Guardians đó để phá đám, 1 Golbin muốn trộm lấy cái mũ rơm của Hades, 1 Gnome muốn mổ xẻ nghiên cứu ông và 1 Turritopsis Nutricula muốn nghe về câu chuyện của ông ta, hành trình 17 năm này nói dài thì cũng chẳng dài mà nói ngắn cũng chẳng ngắn nhưng ông ta biết rằng nhờ những kẻ trên mà ông ta lần đầu tiên được biết tới 2 chữ "bạn bè".

Lý do mà cuộc hành trình này kết thúc cũng là vì bạn bè tại các chủng tộc của Hades nói cho ông ta biết về Ragnarok, nó sẽ không thể ngừng lại, ít nhất là theo cảm nhận của các chủng tộc về nó là như vậy, cũng chính vì thế nên họ đã khuyên ông ta cố gắng trở về nhà nhanh nhất có thể để đoàn tụ với những thành viên trong gia đình trước khi mọi chuyện kết thúc.

(Ragnarok bị ngăn chặn bởi Avalon, đây là chuyện mà các đại chủng tộc không biết, họ chỉ biết là Ragnarok là 1 sự kiện mang cấp độ diệt chủng, đã nhắm tới chủng tộc nào thì tạch chủng tộc đó nên họ mới cố khuyên Hades nhanh chóng trở về quê hương để đoàn tụ với người thân khi có thể.)

Và rồi khi Hades về tới được Hy Lạp sau 17 năm thì ông ta cảm thấy cuộc đời mình vẫn còn thiếu sót 1 thứ gì đó, ông ta cố gắng tìm lấy nó, đối với ông ta thì đó mới là chuyện hệ trọng nhất, sinh ra trong ngục tối rồi bỏ nửa đời người trong đó đã khiến ông ta thực sự mong muốn có 1 cuộc đời toàn vẹn sau tất cả.

Nhắc nhở về cái chết đang gần tới của Giratina? Hades chẳng thèm chú ý tới, những dấu hiệu cho thấy Ragnarok đã chính thức bắt đầu? Ông ta vẫn đang tìm kiếm, Bắc Âu thất thủ chỉ trong 1 giờ đồng hồ? Vẫn đang suy nghĩ và tới tận khi Ragnarok kết thúc thì ông ta vẫn chẳng thể nào nghĩ ra được sự thiếu sót đấy.

Nó vẫn cứ vờn lấy Hades mãi, ông ta chỉ bỏ thời gian ra để suy nghĩ về nó, tới mức mà khi bản thân cùng những anh hùng khác tại các đế chế đổ xô về Bắc Âu để làm lễ tri ân nhằm cảm ơn sự hy sinh quả cảm và từ biệt 1 đế chế vĩ đại thì ông ta vẫn đang chìm trong câu hỏi là liệu đời mình đang thiếu thứ gì hay sao?

Để rồi khi tới phiên đế chế Hy Lạp lên đưa hoa, khi những thành viên khác đứng lên đi về phía bục để từ biệt đế chế Bắc Âu vĩ đại thì ông ta vẫn đang trầm lặng, thấy được tình cảnh đó nên ở bên trên Zeus cũng đã ra hiệu để những đời sau nhắc nhở ông bác này 1 tiếng.

Có điều đời sau ai dám lại gần Hades mới là vấn đề quan trọng nhất, những cái tên nổi bật của đời sau cũng đã sớm lên bục rồi, nói chung đây cũng là 1 dịp giới thiệu trụ cột của đế chế trong tương lai nên tội gì mà không làm cơ chứ? Chính vì thế nên cỡ Herakles, Jason, Kratos các thứ đã ở trên hết rồi.

Mà với trình độ của Hades hiện tại đám anh hùng cùng thế hệ cũng ít ai lại gần ông ta được chứ đừng nói là đời sau, nhưng nếu không ai đó gọi tỉnh ông ta dậy thì đúng là mất mặt, các đế chế khác đương nhiên cũng không muốn làm việc đó, dù sao bọn họ cũng muốn Hy Lạp trở thành trò cười cho bàn dân thiên hạ.

Nhưng không có nghĩa là không thể dựa vào cách khác để làm được, như hét từ xa nhưng việc đó làm mất tính trang nghiêm của buổi lễ hoặc lấy cây gậy gì đó chọc vào người Hades nhưng việc đó cũng có nghĩa là không tôn trọng trưởng bối, dù sao hiện tại Hades cũng hơn 60 tuổi rồi.

Trong lúc mọi người vẫn đang suy nghĩ cách thì có 1 người con gái bắt đầu đi lại gần Hades, nàng là 1 anh hùng mới thông qua được thử thách của Heatran và nhận được vũ khí của anh hùng riêng mình, 1 anh hùng trong độ tuổi đôi mươi, 1 độ tuổi rất trẻ.

Nàng là anh hùng của mùa xuân, mùa mà mọi thứ bắt đầu đâm hoa kết trái, những động vật ngủ đông cũng bắt đầu tỉnh lại sau 1 giấc ngủ dài, mùa khởi đầu của 1 năm mới và cũng là mùa đại diện cho sự sống muôn màu, trái ngược hoàn toàn với ngục tối chết chóc cùng mục nát của Hades.

"Bác Hades, tới lượt của chúng ta rồi."

1 cái vỗ vai kèm theo 1 câu nói trong trẻo đánh thức 1 Hades đang trầm tư suy nghĩ về cuộc đời mình, việc này khiến ông ta giật mình và quay đầu nhìn lại về hướng chủ nhân của bàn tay đó, ông ta thực sự chẳng quan tâm lắm đến buổi lễ này nhưng 1 kẻ gọi ông ta là bác dám làm ra hành động này lại thu hút được sự chú ý của ông ta.

Thế là cuộc gặp gỡ định mệnh đã bắt đầu kéo theo dòng lũ đang dần cuốn lấy tất cả, Avalon đã ngăn chặn được Ragnarok không sai nhưng Azi Dahaka cũng không có thua, 1 kẻ tri thức như hắn ta không bao giờ thua trước 1 trò chơi đơn giản như thế này, nhất là trước bà chị chỉ dùng đầu ngón chân để suy nghĩ của mình.

Ragnarok là sự diệt chủng nhưng những cái sinh ra từ sự diệt chủng mới là thứ mà Azi Dahaka mong chờ, sự sợ hãi, đau thương, cùng cực, nghèo đói, dịch bệnh hoành hành, sự bất lực, v.v mới chính là thứ "vũ khí" quan trọng nhất của Ragnarok chứ không phải những quân cờ tạo ra nó.

Những thứ đó sẽ bóp nghẹt lấy toàn bộ thượng nhân và rồi dần dần đẩy tất cả xuống bờ vực tuyệt vọng nhất để rồi như trong những câu chuyện tồn tại từ thuở xa xưa, anh hùng của chính nghĩa sẽ xuất hiện như 1 lẽ hiển nhiên, đó mới chính là thứ mà Azi Dahaka hướng tới.

Tuy Ragnarok thất bại từ trong trứng nước nhưng hiệu ứng dây truyền nó để lại vẫn còn đó, ý muốn của Azi Dahaka sẽ lan rộng khắp mọi nơi với khởi nguồn là từ Bắc Âu, các anh hùng sẽ sớm bị sa ngã kéo theo đó là các đế chế vĩ đại cũng sắp lụi tàn vào cát bụi.

Đáng tiếc là Azi Dahaka đã tính sai, đúng hơn là nó đã thua bố của nó 1 tay, tất cả đã sớm bị Arceus thao túm, kể cả sự xuất hiện của Ragnarok khiến Hades phải trở về Hy Lạp rồi dẫn tới cuộc gặp mặt định mệnh của cả 2 vợ chồng, sau đó thì ai cũng biết rồi.

Thậm chí Gilgamesh cũng là do Arceus chuẩn bị từ trước, quá thâm độc, Azi Dahaka tuy thắng Avalon nhưng lại thất bại thảm hại trước bố già của nó, vậy có cay không? Cay chứ nhưng có làm được gì không thì đương nhiên là không rồi, ai mà ngờ được lão già kia đã sớm tính trước mọi chuyện trước cả khi bản thân nó muốn lên kế hoạch?

Về căn bản thì câu chuyện đời của Hades thực sự rất khó khăn, Tiểu Long vượt qua được nó đã là 1 vấn đề rồi chứ đừng nói tới chuyện thực sự đạt tới được độ cao như ông ta, dù sao sức mạnh của ông ta vào cuối đời phần lớn đều là nhờ Cap of Invisibility và bộ Claws mà ra cả, nhưng hiện tại cả 2 đều nằm trong tay "tham lam" rồi còn đâu.

Còn về phần của Loki thì miễn bàn đi, dính tới Azi Dahaka đã là 1 chuyện mà đây còn là trực tiếp chứ không phải là gián tiếp, Sinu vượt qua được hay không vẫn còn phải xem xem liệu Azi Dahaka có cược đúng hay không cái đã rồi mới tính tiếp chuyện Ragnarok sau đó.